[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây

Chương 328:

Chương 328:
Chương 328:
Ngu Ngọc Trạch nhíu mày, nhìn cánh tay xanh đen của Ôn Tiểu Tự lộ ra, Ôn Tiểu Tự có chết hay không anh ta không quan tâm, nhưng Trọng Khấu tuyệt đối không thể trở thành tồn tại có thể uy hiếp đến Tống Đại, anh ta vừa mới tiến lên một bước, Cố Dực lại chắn trước mặt anh ta, hung tợn nói: "Vì sao phải cứu cô ta? Cô ta nếu là bị tôi giết, Trọng Khấu cũng không chiếm được dị năng hệ thủy."Ôn Cảng Sinh xông lên chắn trước người Ôn Tiểu Tự, hung ác như hung thú nói: "Các người ai dám giết em ấy!"Tống Đại xuất hiện từ phía sau Cố Dực, nhìn Ôn Tiểu Tự phía sau Ôn Cảng Sinh, im lặng một hồi, nhìn Ôn Cảng Sinh thản nhiên nói: "Ôn Cảng Sinh, Ôn Tiểu Tự cô ấy... thật sự còn sống sao?""Đương nhiên còn sống!"Độc Trọng Khấu cho dù là đụng vào cũng sẽ bị lây nhiễm, cho nên anh ta chỉ có thể dùng phương pháp này ngăn cách độc, chỉ có khi anh ta sống, mới có thể tìm người tới cứu Tiểu Tự."Tiểu Tự, anh tìm được người tới cứu em rồi, đừng sợ." Ôn Cảng Sinh nhẹ giọng nói, anh ta lại mặc quần áo bọc trên người Ôn Tiểu Tự, nhưng nhìn thấy ánh mắt tan rã không ánh sáng của Ôn Tiểu Tự đã mất đi sự tập trung."... Tiểu Tự?" Vẻ dịu dàng trên mặt Ôn Cảng Sinh trong nháy mắt như bị đóng băng, trong cứng ngắc lộ ra vẻ hoảng sợ."Em đừng làm anh sợ, tỉnh lại đi, nhìn anh xem, nhìn anh trai xem!" Anh ta liều mạng lay động thân thể đã trở nên cứng ngắc của Ôn Tiểu Tự, nhưng không ai trả lời anh ta nữa, không bao giờ có người nhẹ nhàng nhu thuận gọi anh ta là anh trai nữa, Ôn Tiểu Tự đã chết.Ôn Cảng Sinh thống khổ ôm thi thể của cô ta tê tâm liệt phế hô to.Tống Đại rũ mắt, cô từng nghe Giang Tĩnh Thủy nói, độc của Trọng Khấu phát tác rất nhanh, hầu như không cho người ta thời gian phản ứng.Cô không biết Ôn Cảng Sinh từ nơi nào chạy đến đây, nhưng nhất định là ở nơi ngoài phạm vi săn bắn bình thường của các cô, Ôn Cảng Sinh ôm Ôn Tiểu Tự một đường chạy tới, không biết tốn bao nhiêu thời gian, Ôn Tiểu Tự rất có thể đã chết trên đường đi, chết vô thanh vô tức, cho nên Ôn Cảng Sinh không biết, có lẽ anh ta cũng không muốn tin tưởng."... Chết tốt lắm." Cố Dực dời mắt đi, không nhìn Ôn Cảng Sinh đau khổ rên rỉ.Đột nhiên anh ta nghe thấy bên tai một tiếng kinh hô, Cố Dực khiếp sợ nhìn lại, Ôn Cảng Sinh lại rút đao đâm vào tim mình."Cố Dực, là tôi có lỗi với cậu... Lúc ấy Tiểu Tự có thể cứu ba cậu, sau đó lại cứu tôi, nhưng Tiểu Tự sợ tôi không kiên trì được, em ấy không dám dùng mạng của tôi đi đánh cược, cho nên ba cậu mới chết... ông ấy không đáng chết, ông ấy là một người rất tốt."Ngu Ngọc Trạch tiến lên một bước muốn cứu anh ta."Đừng cứu tôi!" Ôn Cảng Sinh trực tiếp rút dao ra, dịu dàng nhìn Ôn Tiểu Tự: "Tiểu Tự chết rồi, tôi cũng sẽ không sống một mình."Nói xong, anh ta trực tiếp dùng đao cứa cổ, máu tươi ồ ồ phun ra, tăng tốc tử vong của anh ta.Ngu Ngọc Trạch đứng tại chỗ, nhìn anh em Ôn gia song song chết ở trước mặt anh ta nhíu mày: "Ai muốn cứu anh, trước khi chết nên nói chút tình huống của Trọng Khấu chứ.""Quên đi. Ôn Cảng Sinh là người bình thường, anh ta có thể tới đây chứng tỏ Trọng Khấu đang ở gần chúng ta." Tống Đại nói."Mấu chốt là bây giờ cô ta có được dị năng hệ thủy của Ôn Tiểu Tự, điều này vừa vặn khắc cô, sao cô không sốt ruột chút nào!" Ngu Ngọc Trạch nhìn cô, trong lòng lo lắng muốn chết.Hoắc Bình nói: "Trên thế giới không chỉ còn lại một mảnh đại lục này, chúng ta có thể đi nơi khác định cư."
Bạn cần đăng nhập để bình luận