[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây

Chương 141:

Chương 141:
Chương 141:
Tống Đại vội vàng nâng Giang Tĩnh Thủy đến phòng 02, thủ vệ bên cạnh phỏng chừng là lần đầu tiên nhìn thấy phụ nữ sinh nở, khẩn trương đến mơ hồ."Mau đi tìm Dương Hiên." Tống Đại nói.Giang Tĩnh Thủy không ngừng kêu đau, bởi vì đau bụng trước khi sinh, trên trán tất cả đều là mồ hôi, gắt gao kéo tay Tống Đại.Nhưng Tống Đại cũng là lần đầu tiên chăm sóc phụ nữ sinh sản, không biết nên hỗ trợ như thế nào, chỉ nhớ rõ trước kia xem ở trên ti vi phải chuẩn bị nước nóng, vải vóc sạch sẽ và kéo, nhưng cô căn bản không biết đồ vật như thế nào dùng để làm gì.Dương Hiên lôi kéo một binh sĩ y tế vội vàng chạy tới, trên mặt viết hoảng loạn: "Làm sao bây giờ Tĩnh Thủy, anh hỏi khắp nơi tránh nạn không có một ai là bác sĩ khoa phụ sản, chỉ có thể dẫn binh sĩ y tế tới."Binh sĩ y tế trước kia cũng không tiếp nhận thai phụ sinh, nhưng không có cách nào, mạng người quan trọng, chỉ có thể kiên trì.Giang Tĩnh Thủy chỉ biết gào thét, căn bản không nói nên lời.Dương Hiên nhìn Giang Tĩnh Thủy thống khổ, môi cũng bị cắn trắng, một người đàn ông khẩn trương phát run.Suốt hơn hai giờ, Giang Tĩnh Thủy cứng rắn hô cổ họng đến thất thanh, đứa nhỏ mới oa oa rơi xuống đất.Dương Hiên, Tống Đại, binh lính y tế đều thở phào nhẹ nhõm."Chúc mừng các người, là một bé gái." Tống Đại ôm đứa nhỏ mới sinh ra cả người nhăn nhúm nói.Dương Hiên theo bản năng lau tay, cầm lấy một miếng vải sạch sẽ ôm đứa bé vào lòng, đưa cho Giang Tĩnh Thủy sắp hôn mê nhìn: "Tĩnh Thủy mau nhìn, đây là con gái nhỏ của chúng ta, Tranh Tranh, con có em gái rồi.Tranh Tranh luôn ở bên khi Giang Tĩnh Thủy sinh, luôn yên lặng canh giữ ở bên cạnh cô ấy, cậu lần đầu tiên nhìn thấy mẹ dịu dàng gào khóc tê tâm liệt phế, thương tâm yên lặng rơi nước mắt.Cho đến khi Dương Hiên ôm đứa bé cho cậu xem, cậu mới lau nước mắt, ngoan ngoãn gọi một tiếng em gái."Anh Dương!" Trong bầu không khí vui sướng, giọng nói của binh lính y tế mang theo sợ hãi hoảng loạn, anh ta vuốt nệm ướt sũng, lòng bàn tay đều là máu tươi: "Chị dâu sau khi sinh xuất huyết nhiều."Dương Hiên nhất thời đưa đứa nhỏ qua một bên, đi lắc Giang Tĩnh Thủy mặt tái nhợt, nhưng cô ấy hiện tại đã lâm vào hôn mê, sản phụ sau khi sinh xuất huyết nhiều rất nguy hiểm, nhưng hiện tại bọn họ vừa không có bác sĩ chuyên nghiệp, cũng không có thiết bị y tế chuyên nghiệp."Mau đi tìm Ngu Ngọc Trạch." Tống Đại nói."Đúng, đúng, Ngu Ngọc Trạch!" Dương Hiên chạy ra cửa suýt nữa ngã sấp xuống, dùng sức đập cửa phòng Ngu Ngọc Trạch.Ngu Ngọc Trạch ôm mèo vải mở cửa, không đợi Dương Hiên nói chuyện, đã mở miệng trước: "Xin lỗi, loại chuyện này đừng tìm tôi."Dương Hiên nắm lấy cổ áo Ngu Ngọc Trạch, giận không kềm được: "Đồ khốn kiếp, mày - -"Ngu Ngọc Trạch bị anh nắm cổ áo, mày nhạt khẽ nhíu.Dương Hiên đột nhiên ý thức được cái gì, buông lỏng cổ áo Ngu Ngọc Trạch ra, trực tiếp quỳ gối trước mặt anh ta, ngữ khí cầu khẩn: "Vợ của tôi xuất huyết nhiều, van cầu cậu cứu cô ấy, cậu chỉ cần động chút dị năng hệ trị liệu của cậu, tôi cam đoan về sau thức ăn của tôi, chỗ ở của tôi cậu đều có thể tùy tiện lấy đi, van cầu cậu, cô ấy sẽ chết, cậu không cứu cô ấy sẽ không ai có thể cứu cô ấy."Mi tâm Ngu Ngọc Trạch nhíu chặt hơn: "Nói không được chính là không được, bộ dáng hiện tại của cô ấy cũng không phải do tôi tạo thành.""Con mẹ nó mày!" Đại Sam vội vã chạy tới, xắn tay áo lên muốn đánh nhau.Thủ vệ một bên cầm súng trong tay lần đầu tiên cảm giác rối rắm như vậy, một bên là đối tượng bảo vệ trọng điểm, bên kia cũng là đối tượng bảo vệ trọng điểm, vậy phải làm sao?"Đừng manh động." Tống Đại một tay giữ chặt tay Đại Sam."Nhưng mà..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận