[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây
Chương 229:
Chương 229:
Cận tiên sinh mỗi ngày đều đối mặt với nguy cơ sinh tử, cần dựa vào lượng lớn rượu và thuốc lá để làm cho mình tỉnh táo giảm bớt áp lực. Mà Lâu Thiên Thiên, nhìn qua tùy tiện, thực tế cũng thận trọng, không biết bị con trai Đậu Văn Quang chọc giận bao nhiêu.Hai anh em họ như đi trên băng mỏng, dưới chân chính là vách núi vạn trượng, nhưng cho dù như vậy bọn họ cũng cố gắng kéo dài thời gian hòa bình của căn cứ cổ thành. Nếu như không có bọn họ, các loại nhân viên nghiên cứu khoa học, chuyên gia, thậm chí là một ít bình dân trong căn cứ đã sớm không tồn tại.Đám người Đậu Văn Quang kia, từ sau khi thức tỉnh dị năng, tam quan và quan niệm chính phủ hoàn toàn bất đồng, thậm chí muốn khôi phục chế độ nô lệ. Bởi vì bọn họ cho rằng, dị năng giả mới xem như người bên trong tận thế, mà người bình thường nhưng là dê bò bên trong nông trường, mặc cho người ta xâu xé.*Trong phòng, Tống Đại và Sở Cảnh Hòa nhìn đầy bàn rau xào phong phú còn có canh sườn, đều có hơi không thể tin được ánh mắt của mình, nghĩ thầm Cận Lạc Bạch đây là bỏ vốn gốc."Đây là tiệc đón gió đặc biệt chuẩn bị cho hai người, không cần khách khí." Cận Lạc Bạch nhìn ánh mắt nóng lòng muốn thử của Cố Dực, bóp tắt điếu thuốc trong tay, nói."Vậy tôi sẽ không khách khí." Cố Dực động đũa, ngoại trừ đêm đó anh ta và Tống Đại ăn lẩu, vẫn luôn gặm lương khô, vất vả lắm mới được ăn rau xào và canh hầm nóng hổi, anh quả thực không hề có hình tượng.Ngu Ngọc Trạch dùng ánh mắt ghét bỏ, ở trong lòng thầm mắng một tiếng ngu ngốc."Thật ra không cần tốn kém như vậy." Tống Đại nói.Một bàn thức ăn này, ít nhất phải giết một con heo nguyên vẹn."Căn cứ có nhà nông nghiệp học chuyên phụ trách chăn nuôi gia cầm gia súc cùng với cây trồng, cho nên các người không cần cảm thấy áp lực." Cận Lạc Bạch tựa lưng vào ghế, áo sơ mi trắng cắt may cao cấp hơi nhăn nheo."Vẫn còn những thứ này trong căn cứ?" Cô hỏi."Ừm, khi tận thế mưa to nghiêm trọng, chúng tôi cũng đã bắt tay vào di chuyển các chuyên gia học giả trong các lĩnh vực, chờ tận thế xây dựng lại gia viên, chỉ là không nghĩ tới thời gian thiên tai kéo dài như vậy... Cô nếm thử xem, đầu bếp khách sạn tôi đặc biệt tìm làm, tuy rằng gia vị không đầy đủ lắm, nhưng hẳn là sẽ không quá khó ăn." Cận Lạc Bạch giống như lơ đãng cởi bỏ nút áo trên cổ áo, lắc lắc ly rượu.Tống Đại gắp một miếng thịt thăn bọc đường: "Rất ngon, tay nghề của đầu bếp rất tốt."Cận Lạc Bạch ngửa đầu uống chén rượu, trong trẻo nhưng lạnh lùng mang theo một phần thả lỏng, trong đôi mắt hẹp dài lãnh nhiễm một chút ý cười."Anh cũng nếm thử, ăn rất ngon." Tống Đại gắp một miếng vào trong bát Sở Cảnh Hòa.Sở Cảnh Hòa gắp lên bỏ vào trong miệng, mái tóc rối tung rủ xuống bên mi cốt của anh, cười mắt dịu dàng như một ao xuân thủy: "Quả thật ăn rất ngon, Cận tiên sinh có thể giới thiệu vị đầu bếp này cho tôi làm quen một chút không?"Cận Lạc Bạch đặt ly rượu xuống, ánh sáng chiếu lên mặt anh ta, che khuất ánh mắt có hơi trầm của anh ta: "Được, sau khi ăn xong tôi sẽ bảo Trương Phù tìm cho anh.""Cám ơn.""Đâu có gì." Cận Lạc Bạch nhìn khuôn mặt ôn hòa của anh, mắt ưng híp lại, nhìn Tống Đại cúi đầu ăn cơm: "Trang sức trong hộp trang điểm còn thích không? Tôi nhớ trước kia ngươi rất thích.""Trước kia, rất thích?"Đồ ăn trong miệng Sở Cảnh Hòa nhất thời tẻ nhạt vô vị, đũa gần như bị tay bóp đứt, anh ta thế mà đã quen thuộc với Tiểu Đại đến ngay cả phong cách trang sức thích gì cũng rõ ràng sao?Tống Đại ngẩng đầu, nhớ tới trang sức trong hộp quả thật rất nhiều, nhưng cô đều không đụng vào: "Tôi hiện tại mặc quần áo lấy đơn giản thuận tiện làm chủ, không đeo trang sức nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận