[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây
Chương 310:
Chương 310:
Trì Lộ và La Thiên Vũ mới từ bên ngoài trở về, nhìn thấy một màn như vậy cũng sợ ngây người: "Chị Lý, các chị, ai u, thế này cũng quá nhiệt tình rồi, chúng tôi làm sao ăn được nhiều như vậy, thật sự là ngại quá, để cho các chị tốn kém như vậy..."Cô ấy còn chưa nói hết lời, đã nhìn thấy mấy ông bà và đứa nhỏ, giống như con kiến chuyển nhà, nâng chậu thịt lớn này lên lầu bốn.Tươi cười Trì Lộ xấu hổ trên mặt.Lý Liễm lau mồ hôi trên người, cười nói: "Ngại quá, vừa rồi là nấu cơm cho ông bà nội, bây giờ tôi sẽ làm."Cô ấy chỉ con gà rừng vừa mới bắt được.Nếu như không có so sánh giữa núi thịt rung động vừa rồi, Trì Lộ cảm thấy ăn gà rừng cũng không tồi, nhưng cô ấy không nghĩ tới, một con gà rừng phối với nửa chậu nấm rừng, thế mà là của một nhóm người bọn họ cùng với một nhóm người Lý Liễm, khẩu phần ăn gần bốn mươi người.Ý cười trên mặt mọi người trong nháy mắt biến mất hơn phân nửa, cơm trưa qua đi không đến nửa giờ, bụng mọi người đều đói đến kêu ùng ục.Sau khi ăn xong, nghỉ trưa.Tống Đại và Sở Cảnh Hòa nằm ở trong một gian phòng học Lý Liễm phân phối cho bọn họ, cô lấy ra đồ dùng trong nhà từ trong không gian trang trí phòng của mình, lại treo rèm cửa sổ ở trên cửa sổ, dán lên đồ phòng ngừa, cùng Sở Cảnh Hòa nằm ở trên giường.Buổi trưa, cô chỉ ăn bốn năm miếng nấm. Lúc bọn nhỏ Tiểu Quyên và Tiểu Tuyên ăn cơm hung mãnh như sói đói, chỉ chốc lát sau một chậu thịt gà rừng đã bị bọn họ gắp sạch, nếu không phải Sở Cảnh Hòa tay lẹ mắt nhanh, gắp mấy miếng nấm, nếu không ngay cả nấm cô cũng không ăn được.Cho nên lúc này mới nằm trên giường không bao lâu, bụng Tống Đại đã kêu lên.Sở Cảnh Hòa thấp giọng cười: "Buổi trưa căn bản không ăn no, chúng ta tự mình chuẩn bị chút đồ ăn đi."Tống Đại lấy ra một đĩa gà và hai bát cơm thơm mà bọn họ đã đóng gói sẵn trong nhà hàng từ trong không gian, kết hợp với một chai nước ngọt, ăn đến say sưa: "Không trách được người trong trường đều gầy như vậy, hiện tại đã biết, một bữa cơm chỉ ăn chút xíu như đánh răng, đổi lại là em, em cũng sẽ đói đến không chịu nổi. Mỗi ngày làm việc nặng như vậy, lại ăn ít như thế, nào có dư thừa thịt mỡ đâu?"Sở Cảnh Hòa kiên nhẫn nghe, đột nhiên hỏi: "Lý Liễm tựa như là dị năng giả duy nhất ở đây, có thể là cô ta áp bức khống chế những người khác hay không?"Tống Đại lắc đầu: "Không giống, từ sau khi chúng ta đến trường học, Lý Liễm gần như không nghỉ ngơi, săn thú, hái lượm, nấu cơm, mệt mỏi không chịu nổi."Trong lúc các cô nói chuyện, bên ngoài truyền ra chút tiếng nước.Cô kéo rèm cửa sổ ra nhìn, là Lý Liễm dẫn theo các bà lão rửa nồi rửa chén, bóng lưng gầy gò vô cùng, còn cùng các bà lão thương lượng một lát đi giặt quần áo ông bà nội thay ra trước, sau đó đi săn, chuẩn bị cơm tối.Nếu như Lý Liễm là dị năng giả áp bức người bình thường, vậy áp bức của cô ấy không khỏi cũng quá hạ giá, nào có tự mình áp bức mình?"Đó chính là..." Đầu ngón tay Sở Cảnh Hòa chỉ lên trên, ý là những người ở lầu bốn.Tống Đại cắn đũa, ánh mắt rũ xuống, do dự nói: "Nhưng nếu như nhân số người già nhiều, ăn nhiều chút cũng xem như hợp lý?"Sở Cảnh Hòa trầm mặc một chút, gật đầu: "Đúng vậy."Sau khi ăn xong, cô nhớ mẹ con Giang Tĩnh Thủy chưa ăn no, chuẩn bị lén cho cô ấy chút đồ ăn kia, không ngờ Giang Tĩnh Thủy từ chối ý tốt của cô: "Lúc trước lúc lên núi, Tranh Tranh hái cho chị mấy quả táo lớn, sau khi bọn chị ăn xong đã no, cám ơn em còn nhớ đến chúng ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận