[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây

Chương 54:

Chương 54:
Chương 54:
Tống Đại lúc này mới phản ứng lại, Cố Dực bây giờ còn không phải đồng đội tốt sau này chỉ cần cho anh ta một ánh mắt, anh ta có thể lập tức hiểu ý, chỉ ở đâu đánh đó.Cố Chí Cao giữ chặt Cố Dực, sợ anh ta thật nghe lời Tống Đại, đuổi theo những người chạy trốn, nguy hiểm không nói, đuổi tận giết tuyệt loại người này có hơi tàn nhẫn.“Hiện tại không đuổi, chờ bọn họ nghẹn âm chiêu trở về trả thù sao?" Tống Đại buông xuống một câu, liền bỏ qua Cố Chí Cao, đuổi theo, Sở Cảnh Hòa cũng vội vàng đi theo.Tống Đại đuổi thẳng tới lầu 20 mới đuổi tới người chạy trốn, cô đi lên chính là một cước, đối phương bị đạp trực tiếp từ cầu thang lăn xuống, Tống Đại lúc này mới phát hiện gã ta chính là thợ mở khóa lúc trước bị Tống Đại đâm bị thương mắt.Gã ta ngã xuống đất, trong mắt tràn đầy hoảng sợ, khóc cầu xin tha thứ."Đều là Vương Mãnh ép tôi làm như vậy, cô buông tha tôi đi, tôi về sau không dám nữa."Đối mặt với loại nước mắt giả dối này, đáy mắt Tống Đại không có một tia gợn sóng.Giáo huấn mất đi một con mắt chẳng những không làm cho gã ta thu liễm, ngược lại làm trầm trọng thêm, đi theo Vương Mãnh cướp đoạt sát hại ông bà lão sống một mình, còn đánh chủ ý lên thai phụ."Thật sự là tử tính không thay đổi." Tống Đại lấy ra súng bắn đinh từ trong không gian, bóp cò, tiếng mưa to che giấu tiếng xuyên thủng nặng nề.Chờ Sở Cảnh Hòa chạy tới, thi thể thợ mở khóa đã ngã xuống dưới chân Tống Đại, đầu ngón tay của cô còn đang rỉ máu.Sở Cảnh Hòa vượt qua thi thể thợ khóa, đi tới trước mặt Tống Đại nhìn bàn tay dính đầy máu của cô: "Không bị thương chứ?"Tống Đại lắc đầu, đưa hai tay ra sau lưng: "Không sao, em rất khỏe."Sở Cảnh Hòa yên tâm, ngón tay thô ráp xoa đi vết máu nơi khóe mắt cô: "Lần sau đừng chạy nhanh như vậy, anh cũng không đuổi kịp em, gặp phải nguy hiểm thì làm sao bây giờ?""Yên tâm đi, em đã sớm quan sát rồi, bọn họ chỉ có năm người, nếu không chỉ còn lại có một con cá lọt lưới này em cũng sẽ không đuổi theo... À kia, anh về trước đi, chuyện còn lại em xử lý."Sở Cảnh Hòa cúi đầu, nhìn thi thể dần dần lạnh như băng dưới chân: "Ý em là xử lý anh ta sao?"Tống Đại mới vừa gật đầu, Sở Cảnh Hòa đã ngồi xổm xuống, khiêng thi thể thợ mở khóa lên, ném xuống từ cửa sổ hành lang.Đáy mắt Tống Đại hiện lên kinh ngạc.Cô cho rằng giống người bình thường như Sở Cảnh Hòa mới từ thời kỳ hòa bình quá độ đến thời kỳ tận thế sẽ không giống cô lăn lộn hồi lâu ở trong tận thế, trình độ tiếp thu cao đối với thi thể. Cho dù trên mặt biểu hiện có bình tĩnh hơn nữa, tại một khắc tận mắt nhìn thấy thi thể kia, trong lòng cũng sẽ ghê tởm, không muốn đụng vào.Nhưng cô không nghĩ tới Sở Cảnh Hòa lại bình tĩnh tiếp nhận như thế, tựa như lúc trước bình tĩnh tiếp nhận lời nói của cô.Sở Cảnh Hòa vừa ném thi thể xuống, trên lầu có tiếng bước chân truyền đến, là Cố Chí Cao và Cố Dực Ôn Cảng Sinh đuổi theo.Khi bọn họ nhìn thấy vết máu trên tường cùng tiếng rơi xuống nước rõ ràng vừa rồi, nhất thời đều hiểu được cái gì."Cô thật sự giết gã ta?" Cố Chí Cao chỉ vào Tống Đại, không thể tin nhìn chằm chằm Sở Cảnh Hòa vai áo bị máu tươi nhuộm đỏ: "Cậu còn giúp cô ta vứt xác?"Sở Cảnh Hòa lễ phép gật đầu, dáng người thanh nhã, trên vai áo mảng lớn vết máu, giống như lá phong. Giống như vừa rồi anh không phải đang vứt xác, mà là đang thưởng thức phong cảnh ngoài cửa sổ."Chuyện đã giải quyết, Tiểu Đại, chúng ta về nhà thôi." Anh cầm tay cô."Ừ."Cô được bàn tay ấm áp của Sở Cảnh Hòa nắm, chậm rãi đi lên, lúc đi qua Cố Dực anh ta nghiêng người né tránh,Ngón tay Cố Chí Cao run rẩy, bị phản ứng của Sở Cảnh Hòa làm cho không nói ra lời.Anh lại thừa nhận như vậy, chút giải thích cũng không có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận