[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây

Chương 206:

Chương 206:
Chương 206:
"Cô tại sao muốn giết người? Tại sao muốn giết bọn họ?" Bạch Diêu chống vách tường đứng lên, chất vấn.Trọng Khấu nghiêng mắt nhìn cậu ấy, gương mặt trong veo sắc bén: "Muốn giết thì giết, không cần lý do.""Không." Bạch Diêu lắc đầu, anh quỳ bên cạnh Trọng Khấu, kéo áo cô, ánh mắt đau khổ: "Trước kia cô không phải người như vậy."Đó là cậu không hiểu tôi." Trọng Khấu thản nhiên nói."Cô có tự lành dị năng, là cô giết Phạm Thụy Dương đúng hay không? Dị năng của cô không phải cuồng bạo, không phải đau đớn không cảm giác, là cướp đoạt đúng không?!""Ừ." Trên mặt Trọng Khấu không có biểu tình."Không trách được, không trách được lúc đó cô cùng bọn họ cùng đi ra ngoài xúc tuyết, bọn họ đều nói cô thay đổi, thích tiếp xúc với người khác, thật ra không phải như vậy, cô chỉ là theo dõi Phạm Thụy Dương, muốn tìm cơ hội giết anh ta, bởi vì cô không cảm nhận được đau đúng không?""Ừ.""Cho nên cô giết chết Lư Đại Nghiêu, giết chết Cao Tân, Lư Tiểu Mễ đều là vì muốn dị năng của bọn họ?""Ừ.""Trước kia ai chọc cô, cô đều là trực tiếp xông lên phía trước trực tiếp giết chết người đó, tựa như lúc trước cô cứu tôi từ trong tay mấy người đàn ông kia, nhưng hết lần này tới lần khác khi đối mặt với Ninh Diệu, cô tức giận như vậy, nhưng không giết chết anh ta, lại bảo tôi tới giết, bởi vì cô không muốn dị năng mị ma.""Dị năng hệ mị ma quá đê tiện, tôi không cần ai mê luyến."Bạch Diêu vô lực buông tay: "Tôi rốt cục hiểu được, may mắn, may mắn bọn Tống Đại đi rồi, bằng không bọn họ cũng sẽ bị cô giết chết."Vẻ mặt Trọng Khấu rốt cục có chút phản ứng: "Tôi không có muốn giết cô ấy... Cô ấy rất mạnh, hệ phong rõ ràng là dị năng yếu như vậy, cô ấy lại có thể làm đến trình độ này, tôi không giết được cô ấy, nhưng như vậy mới thú vị, không phải sao?"Trên khuôn mặt mập mạp của cô ấy tràn ra nụ cười ngọt ngào khó hiểu, giống như nhắc tới người trong lòng, mắt hạnh tràn đầy chờ mong: "Cuộc đời của tôi rốt cục có chờ mong, thật tốt."Bạch Diêu không thể hiểu được, nhưng đúng lúc này cậu ấy nghe thấy động tĩnh của mấy người sống sót trong góc không cẩn thận lộ ra.Khuôn mặt dính đầy máu tươi của Trọng Khấu nhìn về phía bóng tối, những người sống sót sợ ra nước mắt, cô ấy đứng lên."Không nên." Bạch Diêu ngăn trước mặt bọn họ.Trọng Khấu đẩy cậu ấy ra, bỏ qua người sống sót đi xuống lầu.Bạch Diêu bị đẩy ra sửng sốt, cô ấy không giết người sống sót, cẩn thận hồi tưởng, những người bình thường kia tựa như đều là Lư Đại Nghiêu giết, cô chỉ giết dị năng giả, người bình thường duy nhất cô ấy giết chính là tên đầu trọc lúc trước tra tấn cậu ấy, đây có phải nói rõ cô ấy... còn có thể cứu hay không?"Bạch Diêu đứng tại chỗ hồi lâu, nhặt lấy ống clarinet dính đầy máu đuổi theo.Trọng Khấu đứng ở lầu một, lúc này sương mù dày đặc đã biến mất, trên mặt đất là thân thể Đại Sam thối rữa sau khi bị Lư Đại Nghiêu công kích, bắn ngược chỉ có thể chống cự công kích vật lý, mà không thể chống cự thứ khác, giống như ánh sáng mạnh lúc trước, giống như độc bây giờ."Trọng Khấu, chờ tôi chút!"Trọng Khấu quay đầu lại, bóng đêm trong trẻo lạnh nhạt rơi trên người cô ấy, quần áo nhuộm máu tản mát ra mùi máu tươi nồng đậm."Cậu muốn đi theo tôi?" Cô ấy hơi không hiểu: "Trong tình huống bình thường, cậu nên sợ tôi."Bạch Diêu không biết mình làm sao vậy, cậu ấy quả thật có hơi sợ hãi bộ dáng giết người của cô ấy, nhưng trong lòng cậu ấy, cô ấy vĩnh viễn là cô gái sạch sẽ quái gở nhưng ánh mắt rạng rỡ sinh huy trong trường học lúc trước, cậu ấy muốn cứu cô ấy.Bởi vì cô ấy cũng từng cứu cậu ấy."Để tôi cùng cô rời đi nhé." Bạch Diêu thỉnh cầu."Được rồi." Trọng Khấu tuy rằng không hiểu, nhưng cũng không từ chối, cô ấy đi lên ôm eo cậu ấy, eo thiếu niên tinh tế gầy gò, khi tiếp xúc với quần áo mỏng manh, da thịt cậu ấy hơi căng thẳng.Một giây sau, bọn họ cùng nhau biến mất trong ánh trăng lạnh lẽo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận