[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây

Chương 342:

Chương 342:
Chương 342:
"Tôi thấy không phải." Tạ Hân đi vào nói: "Tôi vừa rồi ở bên ngoài nhìn thấy những người sống sót này, trên mặt mỗi người đều mang theo nụ cười bình tĩnh, không có chút ý tứ bị áp bách. Nếu những người này là vì hai dị năng giả cường đại mà bị ép khuất phục, trên mặt bọn họ sẽ không có nụ cười bình thản như vậy."Tên chân chó chỉ vào Tạ Hân nói: "Cô nói người nơi này đều sống tốt, tôi đây thế nào lại thấy còn có rất nhiều người mỗi ngày đều phải làm việc, còn khổ sở đi gạch xưởng đốt gạch?"Tạ Hân nói: "Đốt gạch là vì kiến thiết căn cứ, tiếp nhận những người sống sót khác về sau có khả năng xuất hiện, hơn nữa mọi người cùng nhau sinh hoạt trong một căn cứ, dị năng giả đều phải tìm việc làm, người bình thường may mắn còn sống kia cũng không thể chỉ ăn cơm không làm việc chứ?"Người đàn ông chân chó khinh thường nói: "Khuỷu tay cô quẹo ra ngoài, mới ở đây một đêm đã hướng về người khác rồi."Anh -" Tạ Hân trừng mắt nhìn anh ta một cái, nhìn về phía Trương Bân: "Dù sao đây chính là thái độ của tôi, tôi cảm thấy căn cứ này rất tốt, ít nhất không có sự kiện bắt nạt bạo lực, tất cả mọi người đang đồng tâm hiệp lực làm việc, hoàn toàn không giống đám người chúng ta lúc trước gặp phải kia."Tuy rằng Trương Bân tự đại khoe khoang, nhưng không thể không nói quả thật có chút bản lĩnh, hơn nữa bản tính cũng không xấu, đây cũng là nguyên nhân Tạ Hân nguyện ý đi theo đám người bọn họ, nhưng Trương Bân có một tật xấu rất lớn, chính là thích làm chúa cứu thế, có lẽ cũng là vì trong tận thế có quá nhiều dị năng giả ỷ mạnh hiếp yếu, dẫn đến Trương Băng đối với loại chuyện này đặc biệt mẫn cảm."Đúng lúc này, Lý Liễm đi tới gõ cửa, Trương Bân mở cửa nghênh đón cô ấy: "Cô Lý, sao cô lại tới đây?"Lý Liễm nhiệt tình lại dễ nói chuyện, đám người Trương Băng đều rất có hảo cảm đối với cô ấy.Lý Liễm cười nói: "Tôi tới tìm Tạ Hân."Tìm tôi?" Tạ Hân có hơi kinh ngạc."Đúng vậy." Lý Liễm kéo tay cô ấy, nói: "Cô ngày hôm qua không phải nói trước kia cô làm giáo viên mầm non sao?""... Đúng, thế nào?""Chúng tôi thương lượng xây dựng một trường học, muốn mời cô.""Trường học?""Không sai. hiện tại phương diện vật chất căn cứ không thiếu, cho nên nên quan tâm một chút phương diện tinh thần, mạt thế tới đột nhiên rất nhiều văn hóa không thể bảo tồn, trong căn cứ còn có rất nhiều đứa nhỏ, tôi muốn bằng vào trí nhớ của mình làm chút giáo trình, dạy cho đời sau, bằng không chờ người thế hệ chúng ta chết, những bạn nhỏ sẽ thành mù chữ."Lời nói của Lý Liễm không chỉ làm cho Tạ Hân khiếp sợ, cũng làm cho Trương Bân cảm thấy ngoài ý muốn và chấn động."Các người thật sự muốn mở trường học sao?" anh hỏi.Lý Liễm nói: "Tôi tối hôm qua viết chính tả rất nhiều cổ thi từ, còn có sự kiện lớn các triều đại lịch sử, Trương Tô Thanh chính là vị kiến trúc sư kia, toán học cô ấy tốt, cô ấy biên soạn tài liệu giảng dạy toán học và vật lý, nhưng là vì trong căn cứ còn có vài bạn nhỏ 6 tuổi trở xuống, những thứ này đối với bọn họ mà nói quá thâm ảo, cho nên tôi vừa nghĩ tới cô trước đó làm giáo viên mầm non, nên lập tức tới tìm cô, cô nguyện ý không?"Tạ Hân sửng sốt một lúc lâu, kích động nói: "Nguyện, nguyện ý chứ, tôi đương nhiên đồng ý."Sau khi tiễn Lý Liễm, Tạ Hân nói với Trương Bân: "Anh thấy không? Có căn cứ sống sót nào làm được như vậy? Mặc kệ các anh nghĩ thế nào, dù sao tôi nguyện ý ở lại đây vĩnh viễn."Người đàn ông chân chó đâm cô ta một câu: "Người khác mua chuộc lòng người đều biết cho cô chút lợi ích, mua chuộc cô chỉ cần vẽ cho cô một cái bánh, một công việc không có thù lao, thật sự là dễ mua chuộc."Tạ Hân hừ một tiếng: "Tùy các người nghĩ thế nào cũng được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận