[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây
Chương 105:
Chương 105:
Năm đó khi cha mẹ Tống Đại bất ngờ qua đời, cô chỉ mới mười lăm tuổi, bởi vì quan hệ vị thành niên, di sản và bất động sản cha mẹ để lại cho cô đều bị chú chiếm lấy, vất vả lắm trưởng thành có thể lấy lại nhà, nhưng di sản đã bị chú ruột lấy lý do nuôi dưỡng cô tiêu hết.Mà một nhà chú cũng không có ý tứ dọn ra khỏi nhà Tống Đại, rõ ràng là nhà Tống Đại, nhưng bọn họ ở lại liền cho rằng đó là của mình.Tống Đại cũng muốn kiện lên tòa, nhưng khi đó cô ở nơi khác đi học, tinh lực và tiền tài đều có hạn, chỉ có thể chịu đựng.Sau đó cô tốt nghiệp kiếm được tiền, trước tiên liền đặc biệt mời một luật sư lên tòa cưỡng chế thi hành án, chọn một mùa mưa mưa to gió lớn ném cả nhà bọn họ và cả chăn đệm nồi niêu xoong chảo trên đường cái.Một nhà chú không thể lại tú hú chiếm tổ chim khách, dẫn theo gia đình về tới quê nhà nông thôn, lại phát hiện mấy năm nay mình không có ở đây, gạch trong sân nhà quê không còn, cửa sổ bị người đập nát, bếp lò bị hủy, ngay cả ngói trên nóc nhà cũng bị người ta trộm, căn nhà vốn đang yên ổn lại bốn phía dột gió dột mưa.Chú tức giận đến hai mắt tối sầm, không nghĩ tới khi bọn họ chiếm lấy nhà Tống Đại, nhà của mình thế mà bị trộm, hơn nữa ngay cả người bị tình nghi cũng tìm không thấy, ai bảo camera ở nông thôn ít chứ, người một nhà bọn họ chỉ có thể cuộn mình trong phòng gió lùa lọt mưa, bị mưa xối mà run lẩy bẩy.Hàng xóm len lén chụp lại thảm trạng một nhà chú cho Tống Đại, Tống Đại sau khi nhận được cực kì hài lòng, chuyển cho người ta chút phí vất vả.Nhìn dáng vẻ một nhà chú che dù ở trong nhà tránh mưa to, uất ức những năm này đều có thể phóng thích, đáng đời, cô là người có thù tất báo, ai trêu chọc cô, dù là mười năm hai mươi năm cô đều sẽ tìm cơ hội trả thù về.Gia đình chú đã giải quyết xong, chỉ còn lại người đó, người mà từ năm mười lăm tuổi cô đã lập chí muốn giết.Có lẽ người đó đã sớm chết ở tận thế rồi. Tống Đại nghĩ thầm.Bận rộn một ngày, Tống Đại có hơi mệt mỏi nằm ngủ ở trong ngực Sở Cảnh Hòa.Hiện tại nhiệt độ bên ngoài là 60 độ, cho dù bọn họ đặt mấy khối băng hạ nhiệt ở tầng hai dưới lòng đất, nhiệt độ cũng khoảng 35 độ, vô cùng oi bức.Lúc Tống Đại ngủ không có cách nào duy trì xu thế dị năng hệ phong, chỉ có thể lấy quạt nhỏ đã sớm sạc điện thổi vào khối băng hạ nhiệt độ, dùng thứ này đạt được hiệu quả hạ nhiệt độ, nhưng sức gió của quạt nhỏ làm sao so được với dị năng hệ phong của cô.Không bao lâu sau trên trán Tống Đại đang ngủ bắt đầu đổ mồ hôi, vốn cô còn nằm ở trong ngực Sở Cảnh Hòa, nhưng vì quá nóng ngủ liền theo bản năng lăn tới góc giường dựa vào tường, chăn cũng bị đá văng ra, mái tóc dài ẩm ướt dính vào trên cổ hơi phiếm hồng đổ mồ hôi của cô.Sở Cảnh Hòa ngủ rất nông, trong mông lung cảm thấy trong lòng trống rỗng, vừa mở đèn ngủ nhỏ bên giường đã nhìn thấy Tống Đại cuộn mình thành một đoàn nhỏ ở góc giường.Ánh sáng ban đêm u ám, khi ánh đèn chiếu vào trong phòng yên tĩnh, lông mi nhẹ nhàng của Tống Đại khẽ run lên một chút, da thịt trắng nõn bởi vì oi bức mà hiện ra màu hồng nhạt mỏng manh, trên sống mũi tinh xảo toát ra mồ hôi nhẵn nhụi, trên cánh tay tất cả đều là từng ô từng ô dấu nhỏ do gối chiếu tạo ra.Sở Cảnh Hòa xốc chăn mùa hè lên, xuống giường đi tới bên chậu nước đựng đá hạ nhiệt độ, trải qua mấy giờ tiêu hao, khối đá đã hòa tan thành chỉ còn như sách vở, nước đá trong chậu nước lạnh lẽo.ANh rót nước đá vào quạt nhỏ có thể phun nước, đặt ở góc giường thổi về phía Tống Đại, đồng thời vớt khối băng từ trong nước ra, đặt ở trong một chiếc chậu nhỏ đặt đến bên cạnh Tống Đại, trong tay cầm quạt nhẹ nhàng quạt sau lưng cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận