[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây

Chương 103:

Chương 103:
Chương 103:
Sở Chính Quân đối với thương thế của mình hoàn toàn không biết gì cả đang ôm chặt chân Sở Cảnh Hòa, thanh âm khàn khàn già nua còn rất chật vật, nhìn ra được đã hấp hối: "Con trai, con trai ngoan, ba sai rồi, đến bây giờ ba mới biết được ba vẫn bị tiện nhân kia lừa chẳng hay biết gì, còn nuôi con hoang cho cô ta, để con trai ruột của ba ở bên ngoài chịu khổ chịu tội, ba thật sự sai rồi, con trai tốt con tha thứ cho ba đi."Xem xong xét nghiệm DNA thì một ngụm một đứa con trai tốt, lúc chưa xem xét nghiệm DNA, lại hận không thể hủy hoại cuộc đời Sở Cảnh Hòa. Tống Đại nội tâm châm chọc.Sở Cảnh Hòa cúi đầu cụp mắt, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng không có một tia tình người: "Tôn Lan Tuệ đâu?"Sở Chính Quân trừng to hai mắt, mặt sắp chết ngửa lên: "Bọn họ bị lửa thiêu chết, con kỹ nữ kia thế mà muốn thừa dịp loạn giết chết ba, bị ba phản sát, đáng đời!""Hai đứa con trai của bà ta đâu?""Hừ, bọn họ muốn giúp tiện nhân Tôn Lan Tuệ kia cùng giết chết ba, ba bóp chết Tôn Lan Tuệ trước, giết chết đứa nhỏ kia, lại đá Sở Quang Huy, phi, đại tạp chủng kia vào trong lửa thiêu chết." Sở Chính Quân nghiến răng nghiến lợi, trong mắt đều là sát ý đắc ý."Cảnh Hòa, con trai tốt của ba, hiện tại ba mới biết được mấy năm nay ba phạm phải bao nhiêu sai lầm, đều là con kĩ nữ kia quyến rũ ba, tức chết mẹ con còn ngược đãi con."Tống Đại nghe mà buồn cười, đều là lỗi của Tôn Lan Tuệ, ông một chút cũng không sai, lúc hai người này trước đó ngoại tình, nếu không phải Sở Chính Quân cũng cố ý, cô cũng không tin Tôn Lan Tuệ còn có thể cưỡng làm ông ta.Không đúng, lý do thoái thác này sao lại giống Trần Kính như đúc? Chuyện xấu đều là vì hồ ly tinh, bọn họ đều là đại ngây thơ, cậu bé lớn.Sở Chính Quân tiếp tục nói: "Nếu không phải con cầm giấy giám định cha con tìm ba, ba cũng không biết mấy năm nay ba vẫn chẳng hay biết gì, ba đã giết Tôn Lan Tuệ và hai tên tạp chủng kia, trút giận cho con và mẹ con, sau này chúng ta vẫn là người một nhà, con trai à ba xin lỗi con, con tha thứ cho ba, ba sắp không được rồi, mau cứu ba, cho ba một ngụm nước uống, trị thương cho ba."Ông ta không ngừng khẩn cầu, thân thể bị bỏng nghiêm trọng, đau đến mức khi ông ta túm ống quần Sở Cảnh Hòa, ngón tay như cây khô đều run rẩy, lại cố gắng lộ ra nụ cười lấy lòng."Giả." Giọng Sở Cảnh Hòa lạnh như gió tuyết mùa đông."... Cái gì?" Sở Chính Quân sửng sốt, nhìn về phía Sở Cảnh Hòa.Tống Đại cũng có hơi nghi ngờ, cái gì giả? Là nói Sở Chính Quân biểu diễn rất giả sao? Ừm, cô cũng cảm thấy rất giả dối, trên mặt thậm chí ngay cả hai giọt nước mắt cũng ép rất phí sức."Giấy giám định DNA là giả." Sở Cảnh Hòa từ trên cao nhìn xuống Sở Chính Quân, con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng mang theo vài phần nhẹ nhàng cười: "Tùy tiện tìm khuôn mẫu trên mạng, tốn hai đồng in ra, ông thế mà thật sự tin.""Mày -" Sở Chính Quân trừng lớn con ngươi, môi đã rút huyết sắc không ngừng run rẩy, không thể tin được Sở Cảnh Hòa lời nói, kích động hô to: "Không có khả năng! tuyệt đối không có khả năng, làm sao có thể là giả."Một giây sau, ánh mắt ông ta hoảng hốt ngực thở dốc kịch liệt: "Quang Huy và Hướng Dương thật sự là con của tao, tao, tao giết bọn họ, tao giết con của tao, tao -""Sở Cảnh Hòa! Mày hại tao giết con ruột của tao!" Khóe mắt Sở Chính Quân muốn nứt ra, lại bị Sở Cảnh Hòa bóp cổ nhấc lên, thanh tuyến lạnh đến làm người ta phát run: "Tức giận? Chuyện giết chết vợ con mình, ông cũng không phải lần đầu tiên làm."Nói xong anh hung hăng ném Sở Chính Quân ngã trên mặt đất, nhãn cầu Sở Chính Quân sung hồng giống như muốn nổ, muốn đứng lên từ trên mặt đất, lại bởi vì bỏng mà giãy giụa trên mặt đất, trong đầu vô số hình ảnh như đèn kéo quân đồng dạng hiện lên, ghi chép ông ta giẫm ở trên thi cốt Mạnh gia cả đời, cuối cùng hối hận nhắm mắt lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận