[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây
Chương 201:
Chương 201:
Ngày hôm sau, Tống Đại cùng Sở Cảnh Hòa đã sớm thức dậy, ở trong phòng ăn mở ra một chỗ, chuẩn bị trồng rau.Cô cầm một ít thùng xốp và thổ nhưỡng từ trong không gian ra trải bằng trên mặt đất, những thứ đất này là nước bùn lưu lại sau cơn mưa to, dinh dưỡng cũng không tệ lắm, sau khi rắc hạt giống cộng thêm nhiệt độ thích hợp hiện tại cùng với dị năng hệ mộc Sở Cảnh Hòa thúc dục, rau dưa sinh trưởng rất nhanh, bảy tám ngày là có thể trồng ra các loại rau xanh, khoai tây, măng tây.Sở Cảnh Hòa còn đặc biệt cầm một chiếc rương trồng lên hai loại ớt đỏ và ớt xanh, đồng thời lại đổ rượu đỏ đã biến chất, dùng bình rượu đựng nước sạch trồng rau xà lách.Trong một tuần này Tống Đại luôn quan sát sương mù dày đặc, phát hiện tầng 18 tựa như chính là cực hạn của sương mù dày đặc này, không có dấu hiệu đi lên nữa, có thể thấy được nếu như trong một thành phố, có người sống sót, nếu như đi lên tầng cao, tỷ lệ sống sót vẫn là rất lớn.Nhưng nếu những người sống sót đều trốn dưới lòng đất như trước, có thể sẽ xuất hiện thương vong nghiêm trọng.Đồng thời Tống Đại nghĩ thầm, nếu như hiện tại trong nông thôn còn có người sống sót, xung quanh bọn họ cũng xuất hiện loại khói độc này, như vậy tình huống của bọn họ sẽ càng thêm nguy hiểm, bởi vì kiến trúc nông thôn phần lớn thấp bé, nhiều nhất cũng chỉ có ba năm tầng lầu nhỏ, so với tòa nhà chọc trời trong thành thị thì không thể so sánh, điều này đối với bọn họ mà nói quả thực chính là tai ương ngập đầu.Nhiệt độ cao có thể tránh né, cực lạnh có thể sưởi ấm, nhưng sương độc sẽ theo không khí, hô hấp chậm rãi thẩm thấu vào, quả thực không có chỗ trốn thoát.Vì tùy thời quan sát xu thế sương mù dày đặc lan tràn, phòng ngừa lại xuất hiện tình huống sương mù dày đặc đột nhiên dâng lên lần trước, bọn họ mỗi đêm thay phiên trực đêm, ngày hôm sau ban ngày ngủ bù.Một tuần sau, vừa vặn đến phiên Hoắc Bình trực đêm.Hoắc Bình bình thường luôn không nhiều lời lắm, cho dù sau khi đi theo bọn họ đến tháp Minh Châu, cũng chỉ là yên lặng làm việc, chưa bao giờ cùng người khác xảy ra cãi vã. Khi không có việc gì làm, anh ta sẽ nhìn ra ngoài cửa sổ, hoặc là nhìn công thức nấu ăn trong nhà hàng. Dưới thân thể cường tráng khôi ngô, là một trái tim dịu dàng lại tinh tế.Đêm anh ta trực đêm này, anh ta đi gõ cửa phòng Tống Đại.Tống Đại ngồi dậy, Sở Cảnh Hòa buộc lại áo ngủ trên vai cô, mở cửa."Trời đang mưa." Hoắc Bình nói với anh.Đối với người đã trải qua mưa to tận thế mà nói, lần thứ hai nhìn thấy trời mưa bọn họ không có cảm thấy vui sướng, mà chỉ còn lại lo lắng nồng đậm, lo lắng mưa to tận thế còn có thể tái diễn.Nhưng cũng may trận mưa này không lớn, tí tách rơi xuống giống như mưa xuân, sợi mưa tinh tế như châm, nhè nhẹ dày đặc rơi vào trong sương trắng dày đặc, triền miên sau một đêm.Ngày hôm sau bọn họ vui vẻ phát hiện, sương độc hạ xuống, đã từ tầng18, hạ xuống tới tầng 12, tuy rằng hạ xuống không nhiều lắm, nhưng rõ ràng mưa chính là khắc tinh của những sương độc này.Lại qua nửa tháng, nương theo mấy trận mưa rơi xuống, những thứ sương độc này đã từ 12 tầng hạ xuống tới tầng2, lúc này bên ngoài còn mưa đêm, Tống Đại nghĩ thầm ngày mai những sương độc này hẳn có thể hoàn toàn biến mất.*Trong văn phòng, Trọng Khấu nhìn khói độc dần dần biến mất, không biết đang suy nghĩ gì.Bỗng nhiên, cô ấy cảm giác được dưới chân có gì đó đang nhẹ nhàng chạm cô ấy.Cô ấy cúi đầu, là một con gà con lông nhung vàng óng ánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận