[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây
Chương 316:
Chương 316:
"Tống Đại, cô tới rồi? Xử lý xong rồi? Mau giúp tôi giữ lại Tuyết Đoàn, trên người nó bẩn muốn chết, còn không thích tắm rửa." Ngu Ngọc Trạch vẩy nước thác mát mẻ, đầu ngón tay trong suốt ướt át."Đi theo tôi!" Tống Đại không nói lời nào, mạnh mẽ lôi kéo anh ta trở về."Tống Đại, cô chậm chút." Ngu Ngọc Trạch hơi nhíu mày: "Cô biết tôi có bệnh tim, đi đường không thể quá gấp.""Nếu không nhanh lên Sở Cảnh Hòa sẽ chết!" Thanh âm Tống Đại nôn nóng hét lớn.Ánh mắt Ngu Ngọc Trạch ngưng trệ.Tống Đại cũng trong nháy mắt ý thức được chính mình thất thố chuyển biến ngữ khí: "Xin lỗi, thế nhưng Sở Cảnh Hòa thật sự không thể đợi nữa, anh ấy bị thương rất nặng, phải nhanh chóng trị liệu, Ngu Ngọc Trạch, anh nhất định phải giúp tôi chữa khỏi cho anh ấy, được không?"Mấy chữ cuối cùng, Tống Đại gần như là khẩn cầu nói ra khỏi miệng, đáy mắt hơi đỏ, một mảnh mơ hồ có ánh nước hiện lên, đều biểu hiện ra cô coi trọng Sở Cảnh Hòa.Ngu Ngọc Trạch cúi đầu, ảm đạm cười: "Lúc trước cô bảo tôi đi cứu Giang Tĩnh Thủy, kề đao trên cổ tôi, hiện tại... Quên đi, tôi luôn không thể từ chối cô."Anh ta bị Tống Đại lôi kéo đi tới bên người Sở Cảnh Hòa, thổ địa dưới thân anh ấy có một mùi máu tươi rất nặng, nhìn thấy lượng máu mất rất lớn, Cận Lạc Bạch và Cố Dực, Hoắc Bình đứng ở bên người Sở Cảnh Hòa, nhìn thấy Ngu Ngọc Trạch trở về, thần sắc mấy người khác nhau.Ngu Ngọc Trạch nhét Tuyết Đoàn cho Tống Đại, ngồi xổm ở trước mặt Sở Cảnh Hòa, sắc mặt anh giờ phút này trắng bệch như tờ giấy, lâm vào trạng thái hôn mê, tựa như chậm thêm vài phút nữa mạng sẽ không còn, đáng tiếc, anh ta trốn xa như vậy, vẫn bị Tống Đại sớm tìm được, bằng không chờ anh ta trở về, người đàn ông này đã trở thành một thi thể lạnh như băng.Ngu Ngọc Trạch thu lại vẻ u ám trong đáy mắt, trị liệu cho anh, nhìn khuôn mặt thất sắc của anh chậm rãi khôi phục thành bình thường, Ngu Ngọc Trạch lại một lần nữa thống hận mình vì sao lại là dị năng giả hệ trị liệu."Tiểu Đại." Chuyện thứ nhất Sở Cảnh Hòa sau khi thức tỉnh, chính là khàn khàn gọi Tống Đại."Em ở đây, em ở đây." Tống Đại trực tiếp chen vào Ngu Ngọc Trạch, cầm tay anh, nhìn khuôn mặt dịu dàng của anh, trái tim vẫn luôn siết chặt mới chậm rãi khôi phục lại."Tiểu Sở chính là dị năng giả hệ mộc, đẳng cấp cũng không thấp, đến tột cùng là ai có thể khiến anh bị thương thành như vậy?"Tiểu Quyên và Tiểu Tuyên áy náy cúi đầu, bọn họ tuy rằng bị virus khống chế, nhưng đều có thời kỳ ký ức bị khống chế, vì bảo vệ virus không bị tổn thương, bọn họ đều từng cầm lấy cánh tay Sở Cảnh Hòa vừa xé vừa cắn, ông Trâu thậm chí còn dùng răng giả cắn.Nhưng bọn họ chung quy vẫn là người bình thường, đối với Sở Cảnh Hòa không tạo thành thương tổn gì, thương thế trí mạng nghiêm trọng như vậy, tuyệt đối chỉ có dị năng giả mới có thể làm được, nhưng tình thế vừa rồi quá loạn, căn bản tra không ra ai là hung thủ, cho dù tra ra, cũng là bởi vì virus khống chế.Nhưng... Tống Đại nhìn về phía Tranh Tranh.Tranh Tranh núp trong lòng Giang Tĩnh Thủy, không dám nhìn cô.Từ lần trước cậu không giấu được lời nói, nói ra chuyện về Ôn Tiểu Tự, thiếu chút nữa làm hại mẹ và em gái đều bị giết chết, Tranh Tranh không dám mở miệng nữa, cho dù cậu cái gì cũng biết.Cho dù là ở hiện tại, trong đầu của cậu còn không ngừng toát ra rất nhiều lời ác ý, không chỗ nào là không hy vọng anh Sở Cảnh Hòa nhanh chóng chết đi.Nhất là chú lạnh lùng kia, biết cậu biết đọc tâm thuật, hiện tại đang âm u nhìn cậu, Tranh Tranh càng bị dọa đến nơm nớp lo sợ.Cậu còn nhỏ tuổi, không chỉ kiến thức lòng người đáng sợ, càng kiên cố tâm người đàn ông ghen tị phát tác ra điên cuồng oán độc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận