[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây
Chương 352: Ngoại Truyện: Sở Cảnh Hòa
Chương 352: Ngoại Truyện: Sở Cảnh Hòa
Sau đó anh cứ như vậy đứng trong gió tuyết một đêm.Đợi đến khi Tống Đại rời giường nhìn thấy tin nhắn anh gửi, vội vàng chạy xuống lầu tìm anh, tay chân của anh đã đông lạnh đến sắp cứng ngắc. Tống Đại vốn bởi vì anh tạm thời chạy đi có chút tức giận, thấy một màn như vậy, chút tức giận trong lòng trong nháy mắt tan thành mây khói, thầm nghĩ ấm áp anh thật tốt."Mau nhìn, hươu bào ngốc!" Tống Đại đột nhiên đem Sở Cảnh Hòa kéo đến sau cây tuyết tùng trốn tránh, chỉ vào một áo choàng lông nhung đột nhiên xuất hiện cách đó không xa nói.Nó đang ăn cỏ, tuy rằng vừa ăn vừa cảnh giác quan sát chung quanh, nhưng không hổ là hươu bào ngốc, căn bản không phát hiện kẻ địch ngay tại trước mắt nó.Ngay tại thời điểm Tống Đại muốn động thủ, thỏ rừng vẫn đột nhiên nhảy ra, kinh hãi hươu bào ngốc.Tống Đại: "... Ăn đầu thỏ cay cũng không phải không được."Cuối cùng Tống Đại cầm theo hai con thỏ hoang trở về căn cứ, chính bọn họ ăn một con, con còn lại đưa cho Giang Tĩnh Thủy."Cám ơn chị Tiểu Đại, cám ơn anh ... Sở." Tranh Tranh ngoan ngoãn nói cám ơn, ánh mắt nhìn về phía Sở Cảnh Hòa Thời kỳ quái."Càng ngày càng ngoan." Tống Đại nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Tranh Tranh.Lò lửa đỏ tươi, Sở Cảnh Hòa thuần thục xử lý thịt thỏ, sau khi dầu nóng bắt đầu chiên trước một lần, tiếng chiên giòn lộp bộp trong nháy mắt tràn ngập trong toàn bộ phòng bếp, Tống Đại liền cắt xong khoai tây, hành tây bên cạnh đảo.Máy tính bảng bên cạnh chiếu một bộ phim tình yêu kinh điển.Tống Đại vừa xem TV vừa thái rau, bởi vì nhìn thấy cảnh hôn môi, cảnh hôn của nam nữ chính thật sự quá lợi hại, không cẩn thận xem đến mê mẩn, cắt đến ngón tay."Sao lại không cẩn thận như vậy." Sở Cảnh Hòa lập tức tắt lửa, cầm ngón tay cô, dùng khăn giấy sạch sẽ che miệng vết thương của cô, nhưng máu vẫn rất nhanh thẩm thấu ra."Băng cá nhân ở đâu?" Sở Cảnh Hòa hỏi.Tống Đại nhìn anh, lấy ra một băng cá nhân từ trong không gian."Lần sau không nên vừa xem TV vừa thái rau." Sở Cảnh Hòa cẩn thận dán băng cá nhân lên vết thương của cô, cẩn thận dặn dò.Tống Đại cười cười, không biết xấu hổ nói mình là vì xem cảnh hôn nên quá mê mẩn, chỉ ôm eo anh ngẩng đầu lên hôn cằm anh."Đây xem như làm nũng sao?" Sở Cảnh Hòa cười hỏi."Anh nói coi như xong." Tống Đại nhíu mày, thẳng lưng: "Hôn thêm một cái."Sở Cảnh Hòa nhíu mày cười nhẹ, cúi đầu hôn lên đỉnh tóc của cô, ôm cô vào trong ngực, thời gian chậm rãi trôi qua, tuyết lớn ngoài cửa sổ thủy tinh lại một lần nữa rơi xuống, cửa sổ thủy tinh mỏng manh cách hai thời gian, trên cửa sổ cũng ngưng kết ra một tầng băng hoa đẹp mắt, cách băng hoa mỏng manh nhìn ra bên ngoài, phảng phất thấy được một mảnh thế giới lưu ly, hoàn mỹ không chân thật.Sở Cảnh Hòa của thế giới này sống trong thế giới như vậy sao? Thật sự là hâm mộ anh.Bởi vì thái rau cắt vào tay, Sở Cảnh Hòa không cho cô chuẩn bị đồ ăn nữa, pha cho cô một ly trà sữa, bảo cô đi phòng khách chuyên tâm xem phim, anh bên này làm một lát là tốt rồi.Tống Đại uống trà sữa nóng hầm hập, ngồi phịch trên sô pha mềm mại, xem phim yêu đương ngọt ngào, trong phòng ấm áp kỳ cục, thời tiết rét đậm chẳng những làm cho người ta không cảm giác được lạnh, ngược lại giống như vào phòng mở hệ thống sưởi, nóng đến mức cởi áo khoác, chỉ mặc một bộ áo đơn, thậm chí sinh ra chút phản cốt."Em muốn uống trà lựu lạnh." Cô ghé vào sô pha nói với Sở Cảnh Hòa đang bận rộn.Thỏ cay của Sở Cảnh Hòa vừa ra khỏi nồi, nghe Tống Đại yêu cầu liền nói: "Trà lựu lạnh? Anh chưa từng học."Tống Đại a a một chút: "Lần trước anh nói anh sẽ tìm Cận Lạc Bạch học, anh ta còn chưa dạy cho anh sao?"Cận Lạc Bạch? Anh ta vậy mà còn sống."Anh sẽ mau chóng tìm anh ta học." Sở Cảnh Hòa bưng thức ăn lên bàn, mùi thơm phả vào mặt: "Ăn cơm đi."Sau khi Tống Đại tốt nghiệp, đi tới rất nhiều khách sạn xa hoa ăn cơm, nhưng luôn cảm thấy những đầu bếp kia làm đều không ngon bằng Sở Cảnh Hòa làm, hiện tại ngẫm lại, có lẽ chính là vì nguyên nhân rất tục khí cũng rất chân thật kia, đồ ăn của anh có hương vị gia đình đi.Vui vẻ ăn hai chén lớn, ợ một cái.Cả buổi chiều sau đó, hai người bọn họ liền làm ổ trong phòng nhỏ chơi trò chơi, chơi cờ năm quân, chơi kéo xe lửa, lại chơi khối vuông Nga, bất tri bất giác thời gian một buổi chiều đã trôi qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận