[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây

Chương 116:

Chương 116:
Chương 116:
"Lại giết người sao?" anh hỏi, thanh âm dịu dàng trong không gian yên tĩnh có chút mập mờ."Ừ." Tống Đại gật gật đầu, tựa vào trên vai anh.Anh thuận thế ôm cô vào lòng, cô cảm nhận nhịp tim đập đều đặn mà mạnh mẽ của anh."Nhưng em rất vui." Cô nói.Bởi vì vận mệnh của Sở Cảnh Hòa đã thay đổi.*Thời gian một tuần trôi qua.Tống Đại bưng một ly sữa tươi ấm áp, một phần bánh mì mềm mại bồng bềnh và xúc xích nướng đi vào phòng Cố Dực, cô lẳng lặng ngồi bên cạnh Cố Dực chờ anh ta tỉnh lại.Cố Dực giờ phút này còn an tĩnh ngủ say, nếu như không phải Tống Đại biết anh ta hôm nay sẽ tỉnh, cô thậm chí sẽ cho rằng Cố Dực sẽ vẫn hôn mê ngủ say như vậy, sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa.Rất khó tưởng tượng lúc trước Sở Cảnh Hòa có bao nhiêu tuyệt vọng, anh ở trong tuyệt cảnh trông coi cô đang hôn mê, không hề trông cậy lại cầu xin ông trời cô có thể thức tỉnh.Nửa giờ sau, ngón tay Cố Dực trên giường khẽ nhúc nhích, từ từ mở mắt, nhìn thấy căn phòng xa lạ."Tôi, tôi đây là..." Cố Dực khó khăn há miệng, cổ họng khô khốc khó chịu."Cậu tỉnh rồi?" Tống Đại ngồi ở bên cạnh anh ta, ôn thanh cười nhẹ.Từng trải nghiệm thân thể một tháng hôn mê lại thức tỉnh, Tống Đại biết vô lực khó chịu cỡ nào, đưa sữa cắm ống hút đến bên miệng anh ta.Cố Dực khẽ há miệng, chậm rãi uống sữa, cảm giác đau đớn sắp xé rách cổ họng rốt cục dễ chịu hơn chút.Tống Đại đỡ anh ta ngồi dậy, nói với anh ta: "Cậu đã hôn mê nửa tháng rồi."Đôi mắt trong trẻo của Cố Dực Viên nhất thời mở to: "Sao tôi có thể?""Bởi vì dị năng." Tống Đại đưa bánh mì cho anh ta, chậm rãi giải thích cho anh ta.Cố Dực cắn bánh mì, hoảng hốt một chút, khàn giọng nói: "Nói cách khác, hiện tại bên ngoài xuất hiện rất nhiều dị năng giả... Tôi cũng có dị năng?"Tống Đại không tiện trực tiếp nói cho anh ta biết, dù sao chính anh ta cũng không rõ ràng lắm dị năng của mình, cô lại biết, rất dễ làm cho người ta cảm giác kỳ quái.Vì thế cô nói: "Cậu có thể tự mình thử xem.""Được." Cố Dực buông bánh mì trong tay xuống, nâng mi tâm trong lòng bàn tay lên, dường như có hơi vất vả, từ từ lòng bàn tay anh ta xuất hiện ánh sáng màu xanh nhạt, trong ánh sáng màu xanh nhạt mơ hồ còn có tia chớp màu trắng xẹt qua."Đây là... Lôi điện?" Cố Dực vui mừng nói, giơ tay muốn đưa cho Tống Đại xem: "Tống Đại cô mau nhìn, dị năng của tôi là hệ lôi!Tống Đại lập tức nhảy ra xa người anh ta: "Đừng lại gần tôi!""A xin lỗi, tôi không phải cố ý, tôi chỉ là quá vui vẻ, không làm cô bị thương chứ?" Cố Dực lòng bàn tay biến mất ánh sáng xanh nhạt, cuống quít thu tay giữ chặt cánh tay Tống Đại kiểm tra."A...""A..."Hai người trăm miệng một lời kêu lên."Tôi, tôi vừa rồi... có phải giật điện về phía cô hay không?" Ánh mắt Cố Dực kinh hoảng, sợ hãi nhìn Tống Đại."Không có việc gì, chỉ là tĩnh điện." Tống Đại sờ sờ cánh tay nói.Nói như vậy, ngoại trừ dị năng hệ cường hóa, hệ cuồng bạo, hệ chữa khỏi, hệ phòng ngự ra, những dị năng khác đều có một quá trình từ yếu đến mạnh, thuộc về khởi bước thấp nhưng hạn mức cao nhất cao.Mà tương ứng, loại hệ cuồng bạo, hệ cường hóa này thì thuộc về khởi bước cao nhưng hạn mức cao nhất thấp, rất dễ đạt tới đỉnh cao lại dừng lại không tiến lên.Cho nên loại dị năng này ở tiền kỳ mạt thế tương đối chiếm ưu thế, nhưng đến hậu kỳ hoàn toàn không phải là đối thủ của dị năng khác.Mà hệ lôi điện của Cố Dực cần một quá trình từ từ tăng cường.Cô xoa xoa cánh tay có hơi tê dại, nói: "Không có việc gì, cậu bây giờ vừa mới thức tỉnh dị năng, lực lượng không mạnh, sẽ không làm tôi bị thương, chỉ là bây giờ cậu còn chưa thể hoàn toàn khống chế dị năng của mình, còn cần luyện tập."Cố Dực gật đầu hỏi: "Ừ, vậy Tống Đại cô cũng có dị năng sao?""Có, hệ phong." Tống Đại ăn ngay nói thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận