Từ Hài Nhi Bắt Đầu Nhập Đạo

Chương 1087: Văn Tố thánh địa, cực cảnh ...

Chương 1087: Văn Tố thánh địa, cực cảnh ...Chương 1087: Văn Tố thánh địa, cực cảnh ...
Bản thân hắn có Thi Thư Đạo, công pháp của Văn Tổ thánh địa này, có lẽ có thể tăng không ít kinh nghiệm cho Thi Thư Đạo của hẳn.
Thi Thư Đạo đối với hắn mà nói, là một trong những thứ khó nâng cao nhất, chỉ có thể dựa vào việc thuộc lòng những bài thơ văn nổi tiếng kiếp trước để kiếm chút kinh nghiệm "Nếu được, có thể cho ta mượn xem công pháp của Văn Tổ thánh địa không?" Lý Hạo hỏi, cảm thấy yêu cầu này có phần đường đột.
Chiên Đàn nhướng mày, cười nói: "Ngươi còn muốn học công pháp của Văn Tổ thánh địa sao? Nhưng ngươi đã tu Kiếm Đạo, Văn Đạo là một Thánh Đạo khác, hai hệ thống hoàn toàn khác nhau, rất khó để dung hòa, cho dù cuối cùng có dung hòa được thì cũng không giúp lực lượng của ngươi tăng lên bao nhiêu, thứ thực sự giết địch mãi mãi là lưỡi đao, dù sống dao có dày cũng vô dụng." Lý Hạo gật đầu, hắn hiểu đạo lý này, hăn chỉ muốn tích lũy kinh nghiệm thi thư.
"Nếu ngươi muốn xem, ta sẽ dẫn ngươi đi xem, chỉ là, ngươi không có văn tâm, ước chừng chưa xem hết một quyển đã thây nhàm chán rổi. " Chiên Đàn cười nói.
Lý Hạo hỏi: "Như vậy sẽ ảnh hưởng đến ngươi sao?"
"Ngoài những danh thiên truyền thế do chính Văn Thánh viêt không thể cho ngươi xem ra, còn lại thì không sao. " Chiên Đàn nói.
Lý Hạo cũng không tham lam, gật đầu cười, trong lòng ghi nhớ ân tình này.
Chiên Đàn làm việc nhanh chóng và dứt khoát, tôi hôm đó đã truyền lệnh, ngày hôm sau, lập tức thông báo cho Lý Hạo nếu muốn xem công pháp thì bây giờ có thể đến thập đại thần triều để xem.
Lý Hạo suy nghĩ một chút, vẫn nên nâng cao đạo vực trước đã.
Hắn lập tức đến thần triểu mà Chiên Đàn đã dặn dò dưới sự dân đường của Nguyệt Anh.
Trước đây Những thần triều này cũng đã xem trận chiến thiên tài của Lý Hạo, đối xử với Lý Hạo vô cùng khách sáo, biết Lý Hạo là cung phụng của Thương Hải thần triểu, không thể kéo về phe mình nhưng kết một đoạn thiện duyên cũng là chuyện tốt, huống hồ sau lưng còn có Chiên Đàn mở lời, thể diện này cũng phải nể.
Lý Hạo trò chuyện với Nguyệt Ảnh, mới biết được Chiên Đàn vốn xuất thân từ một hoàng nữ của một thần triều chí cao trong tam thập tam giới, không trách được khí chất của nàng cao quý, có một loại cảm giác uy nghiêm như đế hậu.
Sau khi đi tham quan công pháp của từng thần triều, công pháp Lý Hạo thu thập được cũng ngày càng nhiều. Đợi đến khi xem xong thập đại thần triều, Lý Hạo theo Nguyệt Ảnh trở về Thiên Đàn phong, Lý Hạo chào hỏi Chiên Đàn một tiếng, liền bế quan. trong viện mà Chiên Đàn đã sắp xếp cho hắn.
Công pháp được thu thập vào bảng bắt đầu không ngừng suy diễn chuyển hóa, tu luyện đến thành đạo vực.
Còn số lượng đạo vực của Lý Hạo cũng từ hai trăm hai mươi tầng không ngừng tăng lên một cách nhanh chóng...
Theo thời gian trôi qua, đạo vực chồng chất, tăng lên đến hai trăm tám mươi tầng... Ba trăm tầng... Ba trăm ba mươi tầng....
Khi luyện xong công pháp của thần triều thứ chín, đạo vực của Lý Hạo đã đạt đến ba trăm năm mươi tám tầng! Lý Hạo tiếp tục tu luyện công pháp của thần triều thứ mười, đạo vực nhanh chóng tăng lên một lần nữa. Ẩm một tiếng, khi đạo vực chồng chất đến ba trăm sáu mươi tầng, Lý Hạo đột nhiên cảm thấy thức hải chấn động, dường như mật độ đạo vực xung quanh đạt đến một giới hạn nào đó, sự chồng chất của chúng, lực trường đạo vực của nhau cùng kéo theo, thực sự đang dần dung hợp! Nhiều đạo niệm trong đạo vực dường như hình thành một vòng tuần hoàn viên mãn, xảy ra sự biến đổi.
Trong ý thức của Lý Hạo tràn ngập những thông tin hỗn tạp, cơ thể như hòa nhập với đạo vực, có một cảm giác như đang chạm vào thiên địa. Hắn có thể cảm nhận rõ ràng gió đang luổn lách, cát đang lặng lẽ tróc ra, không gian như dòng nước đang lay động và Lý Hạo còn cảm nhận được một lực lượng khủng khiếp, dường như đó là thời gianl
Lý Hạo có thể cảm nhận rõ ràng mọi sự thay đổi trong đạo vực, dường như chỉ cần hắn nghĩ, không gian cũng sẽ đông cứng, không còn lay động nữa. Còn thời gian đó, có vẻ như cũng có thể chậm lại, dường như lực lượng không thể đảo ngược đó cũng sẽ chậm lại.
Cảm nhận được nguồn sức mạnh mênh mông tùy ý này, Lý Hạo có cảm giác chấn động, đây chính là cực cảnh thứ tám sao?
Ba trăm sáu mươi tầng đạo vực, theo một ý nghĩa nào đó là đạt đến cực hạn viên mãn, đối chiếu với thiên địa, tự thành một thể hoàn chỉnh! Luật tắc trong đạo vực đan xen, dị tượng liên tục xuất hiện, kỳ lạ là khi ở tầng đạo vực ba trăm năm mươi chín, Lý Hạo vẫn cần phải dùng đến sức mạnh cực lớn mới có thể thi triển toàn bộ, dù sao thì việc thi triển đạo vực vốn đã tiêu hao rất nhiều năng lượng, huống hồ là ba trắm năm mươi chín tầng chồng chất như vậy, ngay cả khi Lý Hạo dân thiên địa mạch, cũng chỉ có thể duy trì được vài phút. Nhưng giờ đây, khi ba trăm sáu mươi tầng đạo vực hình thành, dường như đạo vực này bắt chước thiên địa, tự vận hành, Lý Hạo chỉ cần một lượng nhỏ năng lượng để dẫn dắt, là có thể duy trì lâu dài! Theo mức tiêu hao này, ngay cả khi lúc nào Lý Hạo cũng bao phủ đạo vực ` ` + ~ + ¿ _ quanh mình thì nó cũng có thể tồn tại lâu dài. Ánh mắt Lý Hạo lóe lên, ngoài việc giảm mạnh vấn đề tiêu hao năng lượng thì sự lột xác của bản thân đạo vực mới là điều đáng sợ nhất, bây giờ nếu hắn triển khai toàn bộ cực cảnh, không biết có thể sánh ngang với Bán Thánh hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận