Từ Hài Nhi Bắt Đầu Nhập Đạo

Chương 421 - Trả lại Lý gia ân tình thứ hai (2)



Chương 421 - Trả lại Lý gia ân tình thứ hai (2)




"Đạt đến ngưỡng cửa này, có thể kích phát trạng thái thần lực trong thời gian ngắn."
"Có lẽ, ba trăm sáu mươi lần ngưng hồn, mở ra Thiên Địa Pháp Tướng, cũng không phải là cực hạn của Kế Hồn cảnh, chỉ là bản thân ta chưa đạt đến trình độ cao hơn.."
Ánh mắt Lý Hạo lóe lên, nếu là khả năng thứ hai thì con đường tu hành Võ Đạo này quá sâu xa.
Phải biết rằng, ngưng hồn bình thường, đều không đến một trăm lần.
Ba trăm sáu mươi lần, đã là kinh thế hãi tục, ngay cả hoàng tộc cũng chỉ khoảng một trăm sáu mươi lần.
"Hiện tại, Thông Lực cảnh và Kế Hồn cảnh, đều đã chạm đến cực hạn này."
"Đại mạch của Chu Thiên cảnh, vẫn chưa khai mở hoàn toàn, nếu lại có thể nhập linh, nâng Ngự Đạo lên thất đoạn thì sẽ khai mở được toàn bộ đại mạch trên người."
"Còn một cách nữa, chính là tìm kiếm thêm các Ích Mạch pháp, bổ sung cho nhau, từng bước khai mở các đại mạch còn lại."
"Lần sau đến Thiên Cơ lâu xem thử, có lẽ có thể tìm được công pháp phù hợp."
"Hiện tại là chín mươi tám đại mạch, Âm Dương song mạch đã khai mở, chỉ còn kém mười đại mạch so với một trăm linh tám đại mạch bình thường!"
"Không biết sau khi toàn bộ Chu Thiên cảnh đều khai mở đại mạch, sẽ đạt được trạng thái như thế nào." Ánh mắt Lý Hạo lóe lên.
Lúc trước khi khai mở Âm Dương song mạch, hắn mơ hồ nhìn thấy một luồng kim quang, sừng sững như thiên môn nhưng lại xa vời vợi.
Nếu toàn bộ đại mạch trên người được khai mở, có lẽ hắn có thể bước vào và chạm tới.
Thông qua quá trình tu luyện, Lý Hạo cũng nhận ra rằng, trạng thái đạt được khi tu luyện đến cực hạn của mỗi cảnh giới, mới là chiến lực mạnh nhất.
Ví dụ như Lục Địa Tiên Nhân cảnh của Thiên Nhân cảnh, dựa vào một ngụm tiên khí, có thể phi thăng thành tiên, thậm chí có thể giao chiến với Tứ Lập cảnh.
Tất nhiên, việc có thể giết chết Hắc Ô yêu vương chủ yếu vẫn dựa vào Hoàng Sát Đồ của hắn, thuộc tính tấn công chí mạng 1%.
Nếu không, ít nhất Hắc Ô yêu vương cũng có cơ hội chạy trốn, không đến nỗi chết.
Nhưng vào khoảnh khắc phi thăng thành tiên hoàn toàn, có thể đạt được lực lượng như thế nào, có thể giết chết Đạo Tâm cảnh hay không thì vẫn là ẩn số.
Mức độ hóa tiên trước đó của Lý Hạo, huyết nhục thối rữa, hắn cho rằng sẽ ở khoảng ba mươi phần trăm.
Khi vượt quá bốn mươi phần trăm, về cơ bản rất khó để tự mình kéo lại, thuộc về điểm giới hạn.
Hắn dựa vào Phong lão và Tống Thu Mặc giúp đỡ ngăn chặn thiên địa, mới miễn cưỡng dừng lại được.
Nếu không có ngoại lực trợ giúp thì chắc chắn sẽ chết.
Nhưng nói cách khác, trong phạm vi bốn mươi phần trăm, mặc dù mạo hiểm nhưng phần lực lượng này có thể hy sinh để mượn dùng.
Đến lúc sống còn, đó chính là tuyệt chiêu mạnh nhất, có thể lật ngược tình thế!
"Không biết cực hạn của Tam Bất Hủ cảnh lại như thế nào?"
Trong lòng Lý Hạo có thêm nhiều sự mong đợi, cũng mơ hồ có một sự phỏng đoán, chỉ là khả năng đó khiến hắn cảm thấy có chút khó tin, cũng càng làm tăng thêm lòng khao khát của hắn.
Thu hồi tâm thần, Lý Hạo tiếp tục tu luyện công pháp thứ tư.
Long Thiền Chân Không Thể.
Công pháp này cũng được suy diễn ra trình độ cao hơn, đã vượt ra khỏi bản thân công pháp này.
Ngoài ra, Minh Ngọc Chân Ma Công, Ngũ Tạng Hỗn Nguyên Thân mà Lý Hạo thu thập được trước đó, cũng đều được suy diễn ra trình độ cao hơn.
Bão tố giữa thiên địa vẫn bao quanh ngọn núi, ngược lại khí thế càng ngày càng nặng nề, không có dấu hiệu tan đi.
Từ trong cơn bão năng lượng đó, Phong Ba Bình có thể cảm nhận được, thỉnh thoảng lại truyền ra một luồng khí tức khiến hắn cũng cảm thấy có chút nặng nề.
Còn ở bên ngoài ngọn núi, sắc mặt Lý Hồng Trang ngưng trọng, mấy vị phó tướng quân Huyết Sát bên cạnh nàng cũng đều nhìn chằm chằm vào ngọn núi đó, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi.
Bọn họ có thể cảm nhận được, thiếu niên bên trong kia... dường như đã đạt đến Tam Bất Hủ cảnh.
Thỉnh thoảng lộ ra một tia khí tức, khiến bọn họ có cảm giác kinh hãi.
Hình như đối phương còn chưa đầy mười lăm tuổi.
Đây chính là thiên tài xuất sắc nhất vượt qua tổ tiên của Lý gia bọn họ trong hàng nghìn năm qua sao?
Dưới chân núi, Nhậm Thiên Thiên ôm kiếm nhưng lại ngồi xếp bằng, cơn bão năng lượng bao trùm trên ngọn núi cũng k tràn rahông ít, bị nàng hấp thụ.
Khí tức trong cơ thể nàng không ngừng tăng lên, hồn tướng đang ngưng luyện.
Trước đầu gối nàng, tiểu bạch hồ nằm trên một đống tuyết nhưng lại có vẻ ủ rũ.
Kể từ khi ăn thịt yêu vương, nó luôn ủ rũ không vui, chỉ có màu mắt là từ màu đen ban đầu chuyển sang màu cam vàng và màu sắc ngày càng đậm hơn, trở nên tối sầm, có ánh đỏ sẫm.
Lúc này, cơn bão năng lượng tụ lại, nó chỉ hơi nhấc mí mắt nhìn, rồi lại nằm trên tuyết nhưng những luồng năng lượng này tản ra xung quanh nó, lại lặng lẽ bị lông trên người nó hấp thụ.
Việc tu luyện của Lý Hạo vẫn tiếp tục.
Nhiều công pháp, từng cái được luyện tập, từng cái được lĩnh ngộ, nắm bắt chi tiết.
Từ lúc mặt trời mọc đến lúc mặt trời chói chang, khí tức trên ngọn núi lúc ẩn lúc hiện, thỉnh thoảng lộ ra một tia cảm giác khó tả, khiến Lý Hồng Trang và những người khác bên ngoài ngọn núi giật mình.
Cuối cùng.
Bên trong ngọn núi như chìm vào sự tĩnh lặng kéo dài.



Bạn cần đăng nhập để bình luận