Từ Hài Nhi Bắt Đầu Nhập Đạo

Chương 752 - Thuận tiện giải quyết (2)



Chương 752 - Thuận tiện giải quyết (2)




Khí phách thiết huyết trong bài thơ, hào khí ngút trời, cùng khí thế ngạo nghễ nhìn xuống thiên hạ, lại liên tưởng đến chiến tích thiếu niên này một mình đánh bại đại trưởng lão Long môn, giao chiến với chủ nhân Thái Hư cảnh, trong mắt bọn họ đều tỏa ra ánh sáng, như sói đói nhìn thiếu niên này với vẻ mặt vừa yêu thích vừa phức tạp, có cảm giác chỉ hận tại sao đối phương không họ Hạ.
Hạ gia bọn họ, sao lại không sinh ra được thiên tài tuyệt thế như vậy!
Ánh mắt Hạ Linh Lung cũng từ kinh ngạc trở nên phức tạp, trong bài thơ mà lão tiên sinh đọc có hai câu nàng đã ghi nhớ, cảm thấy giống như tâm cảnh của nàng khi xông pha chiến trường yêu ma.
Lộ túc phong xan thệ bất từ.
(Nằm gai nếm mật thề không chối từ.)
Ẩm tương tiên huyết đại yên chi.
(Uống máu tô điểm thay phấn son.)
Nàng là thân nữ nhi nhưng trên chiến trường lại dùng máu tươi vẽ loạn, tự mình tô son điểm phấn.
Người khác thêu khăn tay gấm vóc, nàng thêu non sông Đại Vũ.
Lúc đầu nghe danh thiếu niên, chỉ coi thiếu niên là thiên tài, gần đây quan sát ý chí của thiếu niên, mới thấy thiếu niên không phải phàm trần.
Trong quá trình yến tiệc, Hạ Linh Lung và nhiều người Hạ gia khác đều bị sự uyên bác của Lý Hạo làm cho kinh ngạc, ăn được nửa chừng, Hạ Linh Lung nhìn lão tiên sinh Hàn Lâm điện và Lý Hạo trò chuyện rất vui vẻ, nàng ngồi một bên, ánh mắt lại có chút thất thần.
Nàng đột nhiên có chút chùn bước, không biết có nên nói với thiếu niên này về chuyện chiến trường Đông cảnh hay không, có nên mời hắn ta đi tham chiến hay không.
Nếu cho thiếu niên này thêm vài năm nữa, tương lai chắc chắn có thể bảo vệ cả Đại Vũ nhưng bây giờ lại để đối phương mạo hiểm, điều này khiến nàng cảm thấy có lỗi trong lòng.
Tiệc tàn, Hạ Linh Lung vẫn chưa mở lời, Lý Hạo ở thành Lịch Dương đã nghe nói về tình hình của U Châu, đặc biệt là phía đông đã đại loạn, vô số người hy sinh.
Hắn thấy gia chủ không nhắc đến chuyện này, trong lòng kinh ngạc, liền hỏi một câu:
"Nghe nói phía đông U Châu chiến loạn, tình hình đáng lo ngại, có cần ta giúp đỡ không?"
Hạ Linh Lung bị Lý Hạo hỏi đến nỗi trái tim siết chặt, nhìn đôi mắt sáng ngời của thiếu niên, trong lòng đột nhiên không đành lòng, lắc đầu mỉm cười:
"Mặc dù có chiến loạn nhưng Hạ gia chúng ta có thể bình định."
"Gia chủ."
Lão giả Hạ gia Hạ Uyên Vũ thấy Hạ Linh Lung đưa ra lời khước từ, không khỏi hơi đổi sắc mặt.
Mặc dù hắn cũng rất ngưỡng mộ thiếu niên này nhưng hiện tại U Châu đã đến thời điểm vô cùng nguy cấp, thực lực của thiếu niên sánh ngang với Tuyệt Học cảnh, tuyệt đối là một sự trợ lực lớn!
Những người Hạ gia khác nhìn ra ý của Hạ Linh Lung, sắc mặt thay đổi, đồng thời cũng có chút phức tạp.
Sự ngưỡng mộ và yêu thích đối với thiếu niên này khiến trong lòng họ không đành lòng, nhưng nghĩ đến tình hình chiến sự ở Đông cảnh và nguy nan của U Châu, trong lòng lại càng đau đớn hơn.
Trong tâm trạng mâu thuẫn phức tạp như thế, sắc mặt của bọn họ đều có vẻ không được tự nhiên.
Lý Hạo nhận ra, có phần nghi hoặc, nói với Hạ Linh Lung:
" Hạ tiền bối, có gì cứ nói thẳng, có làm được hay không, chúng ta bàn sau."
Lúc này hắn cũng nhận ra, Hạ gia mời hắn đến đây, không chỉ đơn thuần là để cảm ơn chuyện ở thành Lịch Dương.
Hạ Linh Lung nghe lời Lý Hạo nói, sắc mặt hơi đổi, nàng nhìn chằm chằm thiếu niên, lúc này, lão tiên sinh Hàn Lâm điện kia cũng nhận ra bầu không khí trên bàn ăn không ổn, lập tức dừng lời, chỉ lặng lẽ nhìn bọn họ.
Hạ Uyên Vũ và những người khác nhìn Hạ Linh Lung, trong lòng nóng như lửa đốt, muốn nói ra nhưng vì gia quy và uy nghiêm của Hạ Linh Lung, lại không dám phạm thượng.
Hạ Linh Lung và Lý Hạo nhìn nhau hồi lâu, nàng im lặng, trong lòng khẽ thở dài, nghĩ đến chuyện của bách tính U Châu, cuối cùng vẫn nói ra lời đã định trước.
"Cốc chủ Bạo Thực cốc?"
Lý Hạo nghe Hạ Linh Lung nói, ánh mắt hơi động.
Đây cũng là một đại yêu vương, khi Chúc Hỏa Thần chưa bộc lộ lực lượng của bán bộ đạo cảnh, địa vị của đối phương ngang bằng với Chúc Hỏa Thần.
Nhưng so với Thái Hư cảnh, Bạo Thực cốc vẫn còn non yếu, năm trăm năm trước đột nhiên nổi lên, dựa vào phong cách thị huyết tàn bạo, phát triển mạnh mẽ, chỉ trong năm trăm năm ngắn ngủi đã trở thành thế lực yêu ma hàng đầu, khiến người ta nghe tiếng mà sợ mất mật.
Nhiều thành trì biên giới nghe đến danh tiếng của Bạo Thực cốc, thậm chí còn không dám giữ thành, chạy trốn suốt đêm.
Bị các thế lực yêu ma khác chiếm đóng, còn có đường sống, còn có thể chờ quân tiếp viện đến nhưng yêu ma của Bạo Thực cốc đều vô cùng thị huyết tàn bạo, có thể ăn sạch một thành trong một đêm, ngay cả chuột cũng không tha.
Những chuyện liên quan đến các thế lực yêu ma hàng đầu này, Lý Hạo đã sớm xem như sách truyện trong Thính Vũ lâu.
"Chỉ có Bạo Thực cốc thôi sao?" Lý Hạo hỏi.
Hạ Linh Lung mang ánh mắt ngưng trọng, nhìn Lý Hạo, nói: "Không sai, Thánh cung và Long môn đang vây công Thanh Châu, hiện tại trong phạm vi U Châu chỉ thấy dấu vết của Bạo Thực cốc, có thể còn có thế lực khác đứng sau nhưng chỉ là có thể."
"Vây công Thanh Châu?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận