Từ Hài Nhi Bắt Đầu Nhập Đạo

Chương 1174: Giọt mực trấn áp, tham ng...

Chương 1174: Giọt mực trấn áp, tham ng...Chương 1174: Giọt mực trấn áp, tham ng...
Lý Hạo ngồi trên lưng Thanh Lộc Vương, cũng chuyên tâm vẽ tranh.
Kinh nghiệm Họa Đạo của hắn đang tăng lên nhanh chóng, đồng thời, cũng vẽ lại Thanh Lộc Vương dưới thân vào trong tranh, lần thứ hai vẽ, mặc dù kinh nghiệm đã giảm nhưng vẫn có hơn bốn vạn.
Chỉ là, Thanh Lộc Vương trong bức tranh thứ hai này, không còn là dáng vẻ mọi người tránh đường, mọi người kính sợ nữa, mà là quỳ rạp trên mặt đất, toàn thân chật vật.
Trong lúc Lý Hạo yên lặng vẽ tranh, trong sân tràn ngập những tiếng thì thầm to nhỏ nhưng nhiều ánh mắt nhìn về phía Lý Hạo, lại thêm nhiều phần kiêng dè, khi bàn Luận đến Lý Hạo, giọng nói cũng vô thức nhỏ lại rất nhiều.
"Các hạ, ngươi cũng ngồi đủ lâu rồi chứ, Thanh Lộc Vương chỉ tìm ngươi so tài, sao ngươi lại nhục nhã hắn như vậy?”
Đợi đến khi Lý Hạo vẽ xong bức tranh thứ hai, kinh nghiệm gần đầy, trong đám người có mấy bóng người thẳng tắp bước ra, đi đến trước mặt Lý Hạo. Người đi đầu là một thanh niên mày kiếm mắt sáng, dáng người thẳng tắp, trong mắt mang theo vẻ sắc bén, lúc này hơi thu lại vẻ lạnh lùng thường có trên mặt, nhíu mày nói với Lý Hạo.
Lý Hạo hơi ngẩng đầu, nói: "Ngươi là?"
"Hỗn Thiên thánh địa Triệu Phỉ Tinh!”
Thanh niên chắp tay nhưng vẻ mặt lại lạnh lùng. "Ngươi đến là để giảng đạo lý sao?"
Lý Hạo hỏi. Triệu Phỉ Tinh lạnh lùng nói: "Vạn sự đều phải có lý."
Lý Hạo mỉm cười, nói: "Hắn muốn đến tìm ta so tài, ta từ chối, hắn trực tiếp ra tay với ta, hành vi này thuộc loại gì?"
Triệu Phỉ Tinh hơi ngẩn ra, sắc mặt hơi thay đổi: "Thanh Lộc Vương thích so tài với người khác, không có ác ý." Lý Hạo nói: "Ta hỏi hành vi này thuộc loại gì?"
Triệu Phỉ Tinh im lặng.
Lý Hạo cũng lười nâng mí mắt lên, nói: "Không muốn có chung kết cục với hắn thì đừng đến làm phiền ta, giảng đạo lý? Hừ.”Viptruyenfull.net - Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Có những người tự cho mình là người biết lẽ phải, thực ra chỉ khi bản thân bất lực, họ mới nói đến lễ phải.
"Thanh Lộc Vương là đệ tử của Chí Thánh, các hạ làm như vậy, chẳng phải là không coi Hỗn Thiên thánh địa chúng ta ra gì sao.”
Triệu Phỉ Tinh im lặng một lúc lâu, hít sâu một hơi, sắc mặt trở nên u ám, giọng điệu mang theo sự đe dọa rõ ràng. Lý Hạo biết, đối phương đã xé bỏ lớp mặt nạ giả tạo đó, hắn khẽ cười lạnh, cũng lười nói nhảm, nói nhiều hơn một chữ với loại người này đều là lãng phí.
"Quỳ xuống!"
Hắn khẽ quát một tiếng, đạo vực đột nhiên mở rộng, ầm một tiếng, tác dụng lên ba người này.
Sắc mặt Triệu Phỉ Tinh đột nhiên thay đổi, kinh ngạc và tức giận nói: "Ngươi dám!" Trấn một người cũng là trấn, Lý Hạo đương nhiên dám, không phải hắn cố tình ngạo mạn, chỉ là có những người dù ngươi đối xử khách sáo, đối phương không vừa mắt ngươi, vẫn sẽ ra tay với ngươi.
Lễ phép trước, binh đao sau, binh ra tướng tửi
Bùm bùm bùm!
Ba tiếng rên rỉ vang lên, mặt đất nứt ra, Triệu Phỉ Tỉnh và ba vị thánh tử khác cũng bị đè xuống đất, không thể nhúc nhích.
"Chúng ta là Hỗn Thiên thánh địa..."
Một vị thánh tử khác bên cạnh nhìn bằng ánh mắt oán hận, ẩn chứa sát ý.
Lời còn chưa dứt, đột nhiên kiếm khí bẳn ra, đâm vào miệng hắn, khuấy nát lưỡi hắn.
Lý Hạo không ngoảnh lại, tiếp tục việc của mình.
Thấy Lý Hạo lại có thêm ba người quỳ xuống, mọi người ở xa đều biết, đến lúc Thiên Tài Chí Tôn chiến, chắc chắn sẽ có chuyện lớn xảy ra, Hỗn Thiên thánh địa này mất hết thể diện, chắc chắn sẽ tìm cách đòi lại.
Đúng hay sai, không ai quan tâm, mất thể diện, nhất định phải rửa bằng máu! “Lưu danh trên thiên bia, trấn áp đệ tử chân truyền của Hỗn Thiên Chí Thánh, người này thật sự điên rồi!" "Ta ở trong thần triều cũng dám đá hoàng thất, cướp công chúa nhưng đó là vì chỗ dựa của ta là thánh địa, là Thánh Nhân, chỗ dựa của hắn là ai?"
"Nghe nói Đạo Thánh có quan hệ mật thiết với hắn” "Đạo Thánh? Cái đó là cái gì, trước mặt Hỗn Thiên thánh địa, trừ khi có Chí Thánh khác ra mặt." "Chỉ là tiểu đệ tử so tài, Chí Thánh chưa chắc đã đích thân ra tay, nhiều năm trước, Long tộc thánh tử còn giết chết Hỗn Thiên thánh tử, cũng không thấy sư tôn của họ ra tay." "Thanh Lộc Vương đi khiêu khích trước, theo ta thấy cũng đáng đời.”
"Ta tưởng ta đã đủ ngông cuồng rồi, không ngờ còn có người ngông cuồng hơn ta” Nhiều người đều đang bàn tán.
Lý Hạo hoàn thành bức tranh thứ ba, kinh nghiệm cuối cùng cũng đầy.
Tiếp theo, chỉ cần lĩnh ngộ bức tranh Đạo Tâm cảnh, là có thể thoát khỏi phàm trần, đạt đến thập đoạn, nhập thánh!
Lý Hạo không tiếp tục vẽ nữa, cất bút mực và bức tranh vào không gian thiên địa, rồi vươn vai.
Những lời bàn tán xung quanh lúc này cũng lọt vào tai, Lý Hạo nghe thấy, chỉ khẽ Lắc đầu, cuộc đời này muốn sống an ổn, chỉ có hai con đường, một là trở nên mạnh mẽ, hai là học cách cúi đầu. Nhưng dù là con đường nào, cũng không thể nói là hoàn toàn an ổn.
Bởi vì nhiều người mạnh mẽ cũng bị người khác giết chết, sẽ chọc đến những người mạnh hơn.
Còn việc lúc nào cũng cúi đầu nhún nhường, cũng sẽ gặp phải những kẻ được voi đòi tiên.
Hai chữ an ổn, tùy duyên là tốt nhất.
Chiến trường chư thiên này, Thánh Nhân không thể vào, nếu thực sự không được, Lý Hạo sẽ từ bỏ hương hỏa của Thiên Tài Chí Tôn chiến. Nghĩ đến đây, Lý Hạo nhìn xuống Thanh Lộc Vương dưới mông mình, mỉm cười nói: "Những ngày này, ngươi hãy ở bên cạnh ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận