Từ Hài Nhi Bắt Đầu Nhập Đạo

Chương 411 - Bảo huyết yêu vương (3)



Chương 411 - Bảo huyết yêu vương (3)




"Yêu vương này toàn thân là bảo vật, ngươi định xử lý thế nào?"
Thân ảnh của Phong Ba Bình lặng lẽ xuất hiện bên cạnh Lý Hạo, đánh giá yêu vương trước mắt, trong lòng không khỏi thở dài.
Tình hình chiến sự lúc đó, chỉ có hắn và Tống Thu Mặc biết, không rêu rao ầm ĩ, không có nhiều người biết được rằng thật ra yêu vương này là do Lý Hạo giết chết.
Rốt cuộc, Thiên Nhân cảnh giết chết yêu vương Tứ Lập cảnh, nghe có vẻ quá kinh người.
Loại tin tức này cũng được coi là tình báo bí mật, có thể phong tỏa thì cứ phong tỏa.
Đối với trạng thái Võ Đạo kỳ lạ của Lý Hạo, Phong Ba Bình cũng không hỏi nhiều, Lý Hạo là do hắn nhìn lớn lên, nhưng có nhiều chuyện hắn đều không nhìn thấu, chẳng hạn như thiên phú của yêu nghiệt này.
Nhưng những điều đố đều không quan trọng, quan trọng là Lý Hạo vẫn là con chuột con quen thuộc của hắn là được.
"Làm một bữa ăn ngon cho mọi người."
Lý Hạo trả lời.
Phong Ba Bình sửng sốt, ngạc nhiên nhìn Lý Hạo, đợi đến khi nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của thiếu niên, hắn rất sửng sốt, sau đó lại cười sang sàng.
"Tiểu tử ngươi, đúng là có bản lĩnh."
Lý Hạo nói: "Thịt yêu vương, chắc là rất ngon, chiêu đãi mọi người cũng không uổng công họ đến giúp đỡ."
"Đúng là như vậy." Phong Ba Bình gật đầu cười, đây không chỉ là không uổng công, nếu biết sớm có thịt yêu vương để ăn, ước chừng sẽ có nhiều võ giả muốn đến hơn.
"Nhưng mà, ngoài máu thịt, đạo tâm của yêu vương này, chính là bảo vật, có thể lĩnh ngộ đạo pháp của nó, giúp ngươi sau này bước vào Tứ Lập cảnh có nền tảng vững chắc."
Phong Ba Bình nói: "Lông lũ lưu kim trên lưng nó, là tinh hoa lực lượng của huyết mạch yêu vương cổ xưa, cũng là vật liệu tốt để rèn thần binh, ngươi có thể thu lại, cùng với Long Tiêu kiếm của ngươi đưa đến Vạn Khí lâu, nhờ bọn họ giúp ngươi đúc lại lần thứ hai."
Lý Hạo gật đầu, hắn cũng đã nghĩ đến những điều này.
Đây là bảo vật quý giá nhất trên người yêu vương, vô số người cầu mà không được.
"Chuẩn bị vật chứa, một thân bảo huyết của yêu vương này ta cũng có thể sử dụng." Lý Hạo nói.
Đợi Nhậm Thiên Thiên tìm đến mấy cái đỉnh lớn đựng bảo huýet, Lý Hạo tiện tay vung lên, Long Tiêu kiếm bay ra, kiếm khí ngút trời, lao về phía hắc điểu.
Dưới lưỡi kiếm sắc bén của thần binh, thân thể của Hắc Ô yêu vương bị chém đứt.
Lý Hạo cắt đứt cổ nó, bảo huyết chứa đựng tinh hoa sinh mệnh dồi dào phun ra nhưng bị Lý Hạo dùng lực lượng ngự vật bao phủ, dẫn vào trong đỉnh lớn.
Trong quá trình này, hắn tiện tay dùng lực lượng ngự vật vắt hết dưỡng khí trong những bảo huyết ra, đơn giản ngưng luyện, chỉ để lại dị huyết sền sệt tanh hôi. Chín cái đỉnh đồng khổng lồ bị chứa đầy.
Sau đó Lý Hạo dùng thiết thủy niêm phong đỉnh lại, tạm thời để sang một bên.
Tiếp theo, Lý Hạo làm theo lời Phong lão, nhổ những chiếc lông vũ lưu kim trên lưng Hắc Ô yêu vương.
Những chiếc lông vũ này vàng óng, mặc dù yêu vương đã chết nhưng những chiếc lông vẫn có lưu quang kim sắc chớp động.
Lý Hạo thu hết bảy chiếc lông vũ lưu kim, sau đó lại mổ tim của yêu vương ra.
Trên trái tim Đạo Tâm cảnh này có đầy những thần văn, chứa đựng hơi thở mênh mông và bao la, trên đó có những đường vân do lực lượng thiên địa tự nhiên hình thành.
Nếu có thể ngộ ra, cũng có thể hiểu được đạo tâm mà yêu vương này đã lĩnh ngộ.
Lý Hạo tìm đến một cái khay bạch ngọc khổng lồ, hứng lấy đạo tâm có đường kính nửa mét.
Những thần văn màu vàng sẫm lưu động trên đó, vẫn chứa đựng lực lượng cuồn cuộn, cho dù để tự nhiên trong suốt trăm năm cũng không bị hỏng.
Ngoài những thứ này ra, những bộ phận còn lại cũng vô cùng quý giá, nhưng Lý Hạo định lấy ra chia sẻ với toàn bộ võ giả trong thành.
Những chiếc lông vũ màu đen còn lại, mặc dù không thể chế tạo thành thần binh nhưng cũng có thể rèn thành binh khí không tệ, đủ dùng đến Thiên Nhân cảnh rồi.
Toàn bộ huyết nhục của nó cũng vô cùng quý giá, nếu ăn sống sẽ có hiệu quả dược lý rất lớn, nhưng khí tức yêu ma ẩn chứa bên trong quá mạnh mẽ, vẫn nên luyện hóa rồi hấp thụ thì hơn.
Dù sao thì thể chất của nhân tộc và yêu ma vẫn có chút khác biệt.
Tiểu bạch hồ thì có thể ăn sống nhưng từ nhỏ nó đã đi theo Lý Hạo, cái miệng đã sớm trở nên kén ăn, chỉ ăn đồ chín.
"Việc nhóm bếp nấu ăn, cứ giao cho Phong lão."
Lý Hạo cười nói, xắn tay áo lên, chuẩn bị nấu nướng Hắc Ô yêu vương.
Phong Ba Bình cũng hứng thú, chuyện này nghe thật kinh người, tối nay toàn bộ võ giả trong thành đều có phúc rồi.
Lý Hạo điều khiển Long Tiêu kiếm, bắt đầu nhổ lông và lọc thịt yêu vương.
Nhậm Thiên Thiên phụ giúp Lý Hạo, đi khắp nơi tìm đồ đựng.
Lý Hồng Trang nghe tin chạy đến, khi thấy Lý Hạo thực sự cầm kiếm cắt thịt, bên cạnh lại chất cả đống củi to, cùng với cái nồi sắt khổng lồ không biết tìm ở đâu ra, nàng kinh ngạc đến há hốc mồm.
Đây chính là yêu vương Đạo Tâm cảnh, giá trị thân thể của nó khó mà ước tính được, nói là một lượng vàng một lượng thịt cũng không ngoa.
Thế mà Lý Hạo lại định phung phí như này.
"Hạo Nhi, ngươi thật sự muốn nấu yêu vương để ăn sao?!" Lý Hồng Trang đi đến trước mặt Lý Hạo, kinh ngạc hỏi.
Lý Hạo quay đầu nhìn nàng, trước đó vị tiểu cô cô này cũng đến tăng viện, trong số những người chiến đấu bên ngoài quan ải, có một phần của nàng, hắn cười nói với nàng:
"Ngươi thích ăn kiểu gì, xào hay hấp?"
...



Bạn cần đăng nhập để bình luận