Từ Hài Nhi Bắt Đầu Nhập Đạo

Chương 673 - Đo lường thánh cốt (3)



Chương 673 - Đo lường thánh cốt (3)




Trước đài tế thánh.
Bốn phía rộng rãi, giống như võ trường, một đài tế cao ngất.
Nghe nói có người muốn kiểm tra thánh cốt, rất nhiều người Cơ gia đều chạy đến, những người có thể đến đài tế thánh này đều là những nhân vật có máu mặt của Cơ gia, bản thân cảnh giới cũng không thấp.
Cơ Đạo Tân ra lệnh cho trưởng lão, đi thỉnh hương hỏa thánh nhân.
Khi kiểm tra thánh cốt, cũng phải tế bái tổ tiên, có rất nhiều thủ tục và nghi lễ.
Trong quá trình này, càng ngày càng có nhiều người chạy đến.
Lý Hạo đứng bên cạnh Cơ Vân Nguyệt, Cơ Thiên Triều và Cơ Vân Thanh cùng những người khác vây quanh Lý Hạo ở giữa, dường như để tránh hắn bị thương.
Không xa bọn họ, Cơ Thanh Phong và những người khác cũng ở đó, ngoài ra, còn có một số người có tên chữ lót là Vân đến, nhìn thấy Cơ Thiên Triều và những người khác, đều tỏ ra lạnh lùng, coi như không thấy.
Mặc dù huynh đệ tỷ muội bọn họ đã tan rã, chia thành hai phe nhưng trước đài tế thánh này, phải tính theo mạch của phụ thân mình, vị trí đứng đều khá gần nhau.
Lý Hạo thấy càng ngày càng có nhiều người đến, không khỏi nhìn về đỉnh thánh sơn, hỏi Cơ Vân Nguyệt bên cạnh:
"Tiền bối, tiền bối Vân Ca còn ở đó không?"
Nghe thiếu niên hỏi, Cơ Vân Nguyệt hơi sửng sốt, còn Cơ Thiên Triều và những người khác bên cạnh thì hơi run rẩy cơ thể, không nói gì.
Những người mặc trường bào màu mực đứng không xa, nghe thấy giọng nói quan tâm của thiếu niên, đều không khỏi nhìn Lý Hạo.
Mặc dù bọn họ có mâu thuẫn với Cơ Thiên Triều và những người khác nhưng Cơ Vân Ca lại là người phóng khoáng, quan hệ với bọn họ không thể nói là tốt, cũng không thể nói là xấu, hơn nữa Cơ Vân Ca không có thánh cốt nhưng lại tự mình tu luyện thành chiến thần Cơ gia, giờ đây có thể trở về quê hương, bọn họ cũng phải cảm ơn thiếu niên này.
"Im lặng."
Cơ Thanh Phong không vui nói.
"Thanh Phong."
Lão giả mặc trường bào màu mực nói khẽ.
Cơ Thanh Phong hơi sửng sốt, ngẩng đầu nhìn phụ thân mình nhưng lại thấy ánh mắt lạnh lùng của phụ thân, không khỏi hơi sửng sốt.
"Tam ca đã đi rồi."
Cơ Vân Nguyệt cố nén nỗi buồn trong lòng, nhẹ giọng nói với Lý Hạo.
Giọng của nàng không lớn nhưng khi lọt vào tai những người khác, lại khiến cơ thể họ run lên, tam ca kia... đã đi rồi sao?
Sắc mặt bọn hắn trở nên khó coi, lúc trước Cơ Vân Ca chiến tử, chưa kịp tạm biệt, bây giờ rõ ràng trở về rồi, lại cứ thế mà đi.
Lý Hạo liền giật mình, đã. . . . Tiêu tán sao?
Hắn có chút trầm mặc, trong lòng thầm than một tiếng.
Lúc này, phía trước rất nhiều nghi thức đã kết thúc, Cơ Đạo Tân quay người, gọi Lý Hạo tiến lên.
Cơ Vân Nguyệt thu liễm nỗi lòng, lập tức chiếu cố Lý Hạo vài câu.
Lý Hạo gật đầu, liền bay lên không, tiến lên, đi đến trước mặt Cơ Đạo Tân.
Trong chốc lát, đông đảo tầm mắt đều ngưng tụ ở trên người Lý Hạo.
Rất nhiều người của Cơ gia ở đằng sau chạy tới, cũng đều nghe nói chuyện Lý Hạo đánh bại Cơ Vũ Phần, đồng thời cũng biết, chính là vị thiếu niên này, đã đưa Cơ Vân Ca Chiến Thần về Cơ gia.
"Chính là hắn?"
"Trông tuổi tác không lớn, thế mà có thể đánh bại Cơ Vũ Phần."
"Mặc dù Cơ Vũ Phần không tính là lợi hại trong số các thiên tài, nhưng ở cùng độ tuổi, vẫn là người mạnh nhất hiện này."
"Hắn có vẻ còn nhỏ hơn cả Cơ Vũ Phần?"
Đám người thấp giọng nghị luận.
Cơ Đạo Tân nói với Lý Hạo: "Đi lên thánh trụ, nhỏ máu lên đó là được.”
Ở trên tế đài có thánh trụ tỏa ra hào quang cực đại màu xám bạc, đạo văn cổ lão quay quanh, ẩn chứa huyền diệu chi lý.
Lý Hạo gật đầu, dùng sức cắn nát ngón tay, may là răng vẫn cứng hơn ngón tay, nếu không với thân thể này của hắn, thần binh cũng khó mà làm hắn bị thương được.
Khống chế khí tức xé rách vết thương, nặn ra máu tươi, Lý Hạo nhỏ máu lên trên thánh trụ.
Chờ hắn thu liễm khí tức, đảo mắt một cái vết thương đã khép lại.
Thánh trụ đột nhiên bùng phát hào quang, bao bọc lấy giọt máu đó, tách khỏi thánh trụ, tròn trịa lơ lửng trên không.
Sau đó, ánh sáng màu xám bạc chiếu ra từ thánh trụ, xuyên qua giọt máu tròn trịa này, chiếu thành màu bạc, sau đó phản chiếu lên người Lý Hạo.
"Quả thực là người Cơ gia."
Thấy thánh quang có thể xuyên qua máu tươi, mọi người đều biết, thiếu niên này thực sự có huyết mạch Cơ gia.
Tất cả đều nín thở, nhìn chằm chằm vào luồng ánh sáng bạc xuyên qua máu tươi, chiếu lên người Lý Hạo.
Từ đầu đến chân, Lý Hạo tắm trong ánh bạc, làn da toàn thân như trong suốt, có hào quang bạc rực rỡ xuyên qua từ bên trong, đó là hào quang phát ra từ huyết mạch Cơ gia được lực lượng thánh nhân dẫn dắt.
Một hồi lâu sau, ánh bạc thu lại, tan biến, mọi thứ trên đài tế thánh trở lại như cũ.
"Không có thánh âm đáp lại, không có thánh cốt..."
Chưa đợi thiếu niên mở mắt, mọi người thấy cảnh này, trong mắt đều không giấu được sự thất vọng.
Cơ Đạo Tân đứng gần nhất thấy vậy, cũng hơi nhíu mày, trong lòng thầm thở dài nhưng ngay sau đó lại nghĩ, chỉ là huyết thống hỗn tạp, nếu thực sự có thể thức tỉnh thánh cốt thì vận may cũng quá tốt rồi.
Nhưng không có thánh cốt, cuối cùng vẫn là đáng tiếc.
Cơ Thiên Triều và Cơ Vân Nguyệt thấy vậy, cũng thất vọng thở dài, mặc dù bọn họ sẽ không vì không có thánh cốt mà bỏ qua Lý Hạo nhưng nếu có thánh cốt thì thành tựu của hài tử sẽ cao hơn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận