Từ Hài Nhi Bắt Đầu Nhập Đạo

Chương 1152: Trở về chiến trường chư thiê...

Chương 1152: Trở về chiến trường chư thiê...Chương 1152: Trở về chiến trường chư thiê...
Trong lòng Lý Hạo mừng rỡ, có cảm giác như nhặt được một sức mạnh mới.
Nhưng hắn biết, đây là do Phong lão phái người đi khắp nơi tìm kiểm mới có được, nều hãn tự mình đi tìm, chắc chắn sẽ bỏ lỡ, hoặc sẽ tổn rất nhiều thời gian, khaongr thời gian hao phí này, đổi với những võ giả khác, dùng để tu luyện cũng có thể luyện ra chút thành tựu.
Ngoài danh họa kỳ phổ, Phong lão còn tìm cho Lý Hạo một nữ tử.
"Vị này là Hồng Nguyệt quận chúa của Vân Tượng thần triều, nghe nói từ nhỏ đã là tài nữ, cầm kỳ thi họa đều tỉnh thông, đặc biệt giỏi Kỳ Đạo." Phong Ba Bình dẫn một nữ tử xinh đẹp mặc váy đỏ đến sân của Lý Hạo. Lý Hạo nghe vậy, đôi mắt hơi sáng lên. Hồng Nguyệt nhìn thiếu niên trước mặt, đôi mắt sáng rực nhìn chằm chằm mình, trong lòng lập tức cảm thấy có chút không vui nhưng không biểu lộ ra.
Nàng biết thân phận của mình, tuy là tài nữ nổi tiếng gần xa trong đế đô thần triều, được không ít hoàng tử thế tử theo đuổi nhưng trước mắt là thánh địa, người dẫn mình đến là Thánh Nhân, còn người trước mắt này, hắn là thánh tửiDOC FULL.VN - K h o t r u y ệ n d i c h m i ễ n p h í
Thân phận của nàng, trước mặt thánh tử không đáng nhắc đến.
Chỉ có điều khiến nàng thất vọng là, không ngờ thánh tử này so với những hoàng tử thế tử mà nàng từng gặp còn không bằng, ít nhất bọn họ sẽ che giấu những tâm tư bẩn thỉu của mình, còn thiểu niên trước mắt lại không hể che giấu.
"Hồng Nguyệt bái kiến thánh tử." Trong lòng tuy oán thán thất vọng nhưng trên mặt Hồng Nguyệt lại tỏ ra vẻ thông minh ngoan ngoãn.
"Ta không phải thánh tử, gọi ta là công tử là được. "
Lý Hạo nói.
Hồng Nguyệt sửng sốt, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, rồi khẽ gọi một tiếng công tử, sau đó nhìn sang lão nhân bên cạnh.
Phong Ba Bình cười nói với Lý Hạo: "Ta giao người này cho ngươi, tùy ngươi sử dụng thể nào.”
Nói xong, liền quay người rời đi.
Lý Hạo cảm thán trong lòng, Phong lão quá chu đáo và ân cần đôi với hăn. Đợi Phong lão rời đi, hắn gọi nữ tử trước mặt: "Lại đây." Hồng Nguyệt: "..."
Nàng vẫn ngoan ngoãn bước tới. Nàng tuy trong sạch nhưng bị hoàng để của thần triều đích thân đưa đến tay Thánh Nhân, nào dám phản kháng.
Những người này chỉ cần động ngón tay là có thể khiển nàng hồn phi phách tán, nàng chỉ có thể cần thận hầu hạ, chỉ là trong lòng bi thương và oán hận.
"Chuẩn bị một chút, chúng ta bắt đầu thôi."
Lý Hạo nói.
Hồng Nguyệt thoáng hiện lên vẻ xấu hổ trên mặt nhưng rất nhanh đã che giầu đi, cúi đầu nói: "Thiếp là xử nữ, mong công tử thương xót... " Nói rồi, nàng cởi khuy áo.
"Ngươi cởi áo làm gì?"
Lý Hạo giật mình, sau đó liền biết nàng hiểu lầm, nói: "Bàn cờ ở đẳng kia, thôi, để ta lấy.”
Nói rồi, hắn giơ tay lên, bàn cờ và hộp đựng cờ liền bay đến trước mặt.
Hắn nhìn về phía đối phương, nói: "Để ta xem bản lĩnh của ngươi thê nào.”
Hồng Nguyệt: "2"
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Nàng ngạc nhiên nhìn thiếu niên trước mặt, thây đôi phương đang cầm quân cờ, vẻ mặt bình thản, không phải cổ ý trêu đùa nàng.
Chỉ là, đường xa vạn dặm tìm nàng đến, vậy mà lại là để chơi cờ với nàng?
Hồng Nguyệt có chút ngơ ngác, ngẩn người một lúc lâu, mới thử dò hỏi: "Công tử thích chơi cờ?"
nừ,
Lý Hạo gật đầu, cũng lười phản bác, không chơi cờ thì tìm nàng làm gì? Hồng Nguyệt nghe vậy, lập tức biết trước đó mình đã hiểu lầm, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm. "Vậy Hồng Nguyệt sẽ cùng công tử chơi một ván cờ."
Hồng Nguyệt lập tức nhẹ giọng nói, nghĩ đến động tác cởi áo vừa rổi của mình, mặt lại hơi ửng hồng.
"Nhưng phải nghiêm túc đấy, nếu có thể tháng ta, ta sẽ ban cho ngươi nhiều linh đan diệu dược, nều thua thì phải chịu phạt." Lý Hạo nghiêm túc nói. Lời này cũng là để tránh đối phương e ngại thân phận của hắn, mà cố tình thua.
Mặc dù với Kỳ Đạo hiện tại của hắn, thế gian hiếm có đối thủ, dù sao thì người tỉnh thông Kỳ Đạo không nhiều.
Trong lòng Hồng Nguyệt hơi kinh ngạc, miệng liên tục nói không dám, ánh mắt cũng trở nên nghiêm trọng, chỉ là trong lòng thầm cười, công tử này tuy không biết thân phận là gì nhưng chắc chắn là người trong võ đạo, nếu là chuyện khác thì nàng chỉ có thể chấp nhận nhưng nói đến chơi cờ?
Ánh mắt nàng lộ ra vẻ thông minh và tự tin, cùng Lý Hạo phân chia quân cờ đen trắng, rồi bắt đầu nghiêm túc đối đầu.
Một lúc sau, hai người kết thúc ván cờ.
Lý Hạo có chút ngoài ý muốn, trình độ chơi cờ của đổi phương cực kỳ cao, thậm chí còn ngang ngửa hắn, thậm chí còn mạnh hơn một chút.
Ván đầu tiên này, hắn lại thua nửa quân cờ.
Kể từ khi đạt đến Kỳ Đạo thất đoạn, đã lâu Lý Hạo không trải qua cảm giác thua cuộc.
So với Lý Hạo, trong lòng Hồng Nguyệt càng thêm kinh ngạc.
Nàng từ nhỏ đã giỏi chơi cờ, tỉnh thông Kỳ Đạo, ngay cả những vị đại nho là sư phó của các hoàng tử cũng. đều phải chịu thua dưới tay nàng, dê dàng thất bại, kết quả là thiểu niên. trước mắt, lại khiển nàng chơi cờ đền mức trán đổ mổ hôi.
"Công tử chơi cờ giỏi thật."
Bạn cần đăng nhập để bình luận