Từ Hài Nhi Bắt Đầu Nhập Đạo

Chương 429 - Đơn thương độc mã tung hoành ngang dọc ba ngàn dặm



Chương 429 - Đơn thương độc mã tung hoành ngang dọc ba ngàn dặm




Cơ thể con hắc điểu bị bóp nghẹt, giãy giụa dữ dội giữa không trung.
Bóng dáng Lý Hạo bước tới, Long Tiêu kiếm từ xa bay vòng trở lại vỏ kiếm trong tay hắn.
"Khéo vậy sao, Thiên Nhân cảnh?"
Lý Hạo quan sát con hắc điểu, hiện nguyên hình cũng chỉ to nửa mét:
"Ta nghe nói trong đám yêu ma có một thế lực, gọi là Thiên Cơ điện, bắt chước Thiên Cơ lâu mà thành, do một nhóm chim thú có chiến lực yếu kém lập thành, lang thang trong các tộc yêu ma, truyền tin, bán tin để sinh tồn, giỏi ẩn núp và dò la..."
Con hắc điểu nghe thấy lời của thiếu niên, đồng tử co lại, tim đập thình thịch.
Nó đã nhận ra dáng vẻ của thiếu niên này, thiên tài tuyệt thế trấn giữ Thiên Môn quan, sao hắn lại xuất hiện ở sâu trong lãnh địa yêu ma chứ?
Nếu bị giết ở đây, ngay cả Đại Vũ thần triều cũng không thể báo thù cho hắn.
"Tha mạng, ta chỉ là tiểu yêu ở chốn sơn dã, hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt để tu luyện, chưa từng hại người..."
Con hắc điểu vội vàng cầu xin, cũng không dám giãy giụa nữa.
Trong tin tình báo, thiếu niên này có thể xé xác yêu ma Tam Bất Hủ cảnh, huống chi là nó.
"Trên người ngươi có mùi máu, không sạch sẽ như ngươi nói." Lý Hạo nhẹ giọng nói.
Hắn đảo mắt nhìn xung quanh, tế xuất thần hồn, trên thần hồn tự mang một luồng uy áp tiên lực, khiến cơ thể con hắc điểu run rẩy.
Thần hồn của tuần tra khắp nơi, theo dấu vết yêu khí của con hắc điểu, tìm thấy một ngọn núi, nơi đó có một lượng nhỏ yêu khí tụ tập, có thể là hang ổ của nó.
"Đi, đến tổ ấm của ngươi xem thử."
Lý Hạo dùng lực lượng ngự vật xách con hắc điểu, bay vụt đi.
"Tha mạng, ta chỉ ăn huyết nhục yêu ma, tuyệt đối không hại người..."
Con hắc điểu sợ hãi vội vàng cầu xin.
Nhưng Lý Hạo không để ý.
"Ngươi, đáng chết!"
Con hắc điểu tức giận, trong mắt lóe lên hung quang, đột nhiên giãy giụa lao về phía Lý Hạo.
Nhưng chưa kịp đến gần, đã bị lực lượng ngự vật cản lại.
Con hắc điểu tuyệt vọng, hận thù nhìn Lý Hạo, khí tức trong cơ thể đột nhiên bành trướng, sau đó phun ra một ngụm máu tươi, yêu khí toàn thân tan biến.
Lý Hạo kinh ngạc nhìn lại, phát hiện khí tức sinh mệnh của con hắc điểu này đang nhanh chóng tiêu tan, vậy mà lại chọn cách tự sát?
"Ta còn chưa tra tấn ngươi mà."
Trong lòng Lý Hạo khẽ động, chẳng lẽ thật sự là Thiên Cơ điện?
Yêu quái bình thường, làm sao có thể dễ dàng tìm đến cái chết như vậy.
Ngay cả Thiên Cơ điện, có thể bồi dưỡng đến mức quả quyết tìm chết thế này, cũng coi như là hiếm có.
Lý Hạo bóp chặt cơ thể nó, thấy trái tim trong cơ thể nó đã bị yêu khí xé rách, mất tác dụng.
Nhưng trong túi cổ của nó lại có hai khối huyết ngọc mã não đỏ thẫm.
Huyết ngọc chứa đựng hơi thở huyết nhục nồng đậm, còn có năng lượng yêu ma vô cùng mạnh mẽ.
Lý Hạo thu nó lại, về sau cho tiểu bạch hồ thứ này làm đồ ăn vặt cũng không tệ.
Sau đó, Lý Hạo bay thẳng đến ngọn núi kia.

Trong Hỏa Dung động.
Ba cái đầu của Tam Tướng Thủ đang bàn bạc xem có nên nhận lời mời của Long môn hay không.
Trước đó không trực tiếp đàm phán trước mặt yêu ma của Thiên Cơ điện, chủ yếu là không muốn cung cấp thông tin miễn phí cho chúng.
"Đại thế đã định, lần này Long môn tấn công Lương Châu, chắc chắn không phải nhất thời nổi hứng, mà là đã mưu tính từ lâu."
"Long môn hứa hẹn thù lao rất không tệ, ta thấy có thể mạo hiểm thử xem, dù sao cũng chỉ bị truy nã mà thôi, cùng lắm thì chúng ta rút lui về Đại Hoang Thiên."
"Ngươi ngốc à, đã gia nhập Long môn rồi, chúng ta còn sợ gì bị truy nã?"
Hai cái đầu đang thảo luận nhưng cái đầu to nhất ở giữa lại im lặng không nói.
Vút!
Đột nhiên, một luồng gió mát thổi vào hang động.
Ba cái đầu cùng lúc nhìn lại, thì thấy một bóng người nhẹ nhàng bay đến.
Cùng với sự xuất hiện của hắn, nhiệt độ nóng bức trong hang động như cũng giảm đi rất nhiều.
Trên vách đá, những yêu ma đang ngủ say đồng thời bị đánh thức, đồng loạt nhìn về phía thiếu niên bước vào hang động, từng đôi mắt dữ tợn lóe lên yêu khí, đổ dồn lên người hắn.
"Nhân tộc?!"
Tam Tướng Thủ nhìn rõ thiếu niên, nhất thời sửng sốt, sau đó sắc mặt hơi thay đổi.
"Bức họa mà Thiên Cơ điện đưa trước đó, hình như chính là hắn!"
"Thiên tài của Lý gia kia?"
Hai cái đầu của Tam Tướng Thủ kinh ngạc nhìn Lý Hạo, không ngờ mục tiêu mà con hắc điểu vừa đi dò la cho chúng lại trực tiếp xuất hiện trước mắt chẳng qua là chúng ta rút lui về Đại Hoang thiên.".
Lúc này, chúng thấy trong tay Lý Hạo xách một con hắc điểu nhưng đã chết.
Chính là phủ chủ Thiên Cơ điện vừa rời khỏi đây.
Trong đôi mắt cái đầu to ở giữa hiện lên ánh sáng xích kim, ánh mắt lướt qua Lý Hạo, quét nhìn con đường phía sau hắn, xem có người ẩn núp hay không.
Phong lão cũng đi theo Lý Hạo nhưng lúc này đang dựa vào sườn núi bên ngoài hang động, uống rượu, thần thái ung dung.
Cách quá xa, Tam Tướng Thủ không thể dò ra được hơi thở của Phong Ba Bình, lập tức xác định, trong hang động này chỉ có thiếu niên trước mắt.
Đây...
Là đến để tặng thức ăn sao?
" Hình như ta đang nằm mơ."
"Đây là mộng đẹp sao, thật không muốn tỉnh lại!" Hai cái đầu rắn xuýt xoa cười nói.
Cái đầu rắn to ở giữa lại nhìn chằm chằm Lý Hạo: "Nhân tộc, ngươi đến đây làm gì?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận