Từ Hài Nhi Bắt Đầu Nhập Đạo

Chương 475 - Lý Thiên Cương, ra đây chịu chết!! (3)



Chương 475 - Lý Thiên Cương, ra đây chịu chết!! (3)




Nhưng hắn không giải phóng toàn bộ uy lực của pháp trận ở đây, dù sao thì cuộc tấn công của yêu ma tiếp theo, vẫn cần mượn lực lượng của pháp trận.
Hắn chỉ triệu hồi một yêu hồn và dung hợp yêu hồn này vào thân thể của mình.
Hắn giơ tay lên, từ trong lều trại quân doanh, một thanh thần đao sáng chói bay ra, đồng thời, từng bộ chiến giáp đã được cởi ra trước đó, lần lượt bay tới, mặc lên người hắn.
Giáp vai, áo choàng, khiên bảo vệ tim, bảo vệ cổ tay, bảo vệ đầu gối, giày chiến vân vân…
Trong chớp mắt, toàn bộ chiến giáp đã mặc chỉnh tề, hắn cầm trong tay thần đao, thần uy mãnh liệt bao phủ trên thần đao, bùng cháy.
"Chết đi!!"
Lý Thiên Cương bước ra, như một chiến thần bá đạo uy mãnh, xông ra khỏi pháp trận, giết về phía yêu vương.
"Chỉ là Tam Bất Hủ, cũng dám tìm chết!"
"Giống như đứa con súc sinh chết tiệt của ngươi, đều phải chết cho ta!!"
Phượng Sơn Quân nhìn thấy Lý Thiên Cương chủ động ra trận, không khỏi bật cười nhưng sắc mặt lại trở nên căm hận dữ tợn.
Trường thương đột nhiên quét ngang, mang theo ngọn lửa dữ dội, thiêu đốt không khí đến mức nóng bỏng, méo mó.
Kết hợp với đạo vận, công kích của hắn chắc chắn sẽ không trật.
Đối mặt với trường thương phượng diễm này, yêu hồn bao phủ trên người Lý Thiên Cương phát ra tiếng kêu gào dữ dội, thần uy trên lưỡi đao sáng chói, chém mạnh.
Đao mang như một dòng sông dài kim sắc, chém mở thiên địa, chém đứt phượng diễm.
Nhưng sau khi phượng diễm vỡ vụn, lại hóa thành biển lửa, đột nhiên bao vây lấy cơ thể Lý Thiên Cương.
Nhiệt độ cao dữ dội khiến các pháp văn màu vàng trên pháp trận liên tục nhấp nháy, méo mó, năng lượng tiêu hao nhanh chóng.
Phượng Sơn Quân đột nhiên giơ tay lên, phát ra một tiếng phượng hót, cơ thể như xoắn ốc lao ra với tốc độ cực nhanh, phá vỡ biển lửa, một thương đâm về phía ngực Lý Thiên Cương.
Ầm một tiếng, cơ thể Lý Thiên Cương bị đẩy lùi, đập mạnh vào pháp trận.
Nhưng ngay sau đó, cơ thể Lý Thiên Cương lại một lần nữa xông ra, yêu hồn trên người chìm xuống, dung hợp vào thân thể hắn, hơi thở của hắn tăng lên một chút, liên tục bước tới chém giết.
"Ngươi cũng muốn học theo đứa con của ngươi, dùng Tam Bất Hủ để trảm yêu vương sao?!"
"Không đủ! Không đủ! Không đủ!!"
Phượng Sơn Quân hai mắt tỏa ra ánh sáng nhiếp nhân, gầm lên: "So với đứa con của ngươi, ngươi còn kém xa!!"
"Súc sinh khốn kiếp, chán sống!!"
Lý Thiên Cương mở to hai mắt, đột nhiên chém ra một đao kinh thiên động địa, lực lượng tuôn trào, đao mang như cầu vồng.
Phượng Sơn Quân lùi lại, tránh đao mang, thấy Lý Thiên Cương đuổi theo, trong mắt hắn hiện lên một tia chế giễu, trường thương đột nhiên vung lên, chém nát đao thần uy thứ hai mà Lý Thiên Cương chém ra.
"Ngươi phải chết!"
Đột nhiên sau lưng Phượng Sơn Quân xuất hiện một đôi cánh lửa do chân hỏa tạo thành, sau đó cơ thể đột nhiên dừng lại, rồi đột ngột giết về phía Lý Thiên Cương.
Hắn đổi sang tấn công không khí trước mặt Lý Thiên Cương, cơ thể như dịch chuyển tức thời, trong nháy mắt đã giết đến!
Trường thương quét ngang, một thương đâm thẳng xuống, nhắm thẳng vào đầu Lý Thiên Cương.
Một thương này như tiếng phượng hót giữa không trung, ẩn chứa tinh quang thần hỏa rực rỡ, không thể tránh né!
Hoàn toàn khóa chặt!
Trước đó, Phượng Sơn Quân rút lui là cố ý dụ Lý Thiên Cương ra khỏi pháp trận, muốn đâm xuyên thân thể hắn, giày xéo thần hồn hắn, ném hắn đến trước mặt Lý Hạo, khiến Lý Hạo tuyệt vọng, tận mắt nhìn phụ thân mình chết thảm!
Thấy thần thương đâm xuống, đột nhiên, một luồng thần uy rực rỡ bùng nổ, thân đao như ngọn lửa giận dữ đột nhiên chém ngược lên!
"Phá nát cho ta!"
Một đao chém đứt thương mang, đồng thời, thần uy và khí thế ngút trời đột nhiên bùng nổ, khiến Phượng Sơn Quân chấn động đến mức thân thể khựng lại!
Trong khoảnh khắc sơ hở này, mắt Lý Thiên Cương bắn ra thần quang, ngửa mặt lên trời gào thét, thần đao chém mạnh xuống, chém bay một nửa thân thể của Phượng Sơn Quân!
Máu tươi màu vàng bắn tung tóe như hỏa tinh, Phượng Sơn Quân phát ra tiếng kêu thảm thiết, vội vàng lùi lại, kinh hoàng ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy Lý Thiên Cương cầm thần đao, từng bước tiến về phía hắn.
Mà khí thế của hắn xông thẳng lên tận mây xanh, như mặt trời giữa không trung, giống như một vị chân thần giận dữ đang bùng cháy!
Đó là Tứ Lập cảnh ư?!
Đồng tử Phượng Sơn Quân co lại, trong lòng chấn động, Lý Thiên Cương này lại luôn che giấu khí tức, ngụy trang thành Tam Bất Hủ cảnh!
Mà cảnh giới bộc lộ ra lúc này, rõ ràng là Đạo Tâm cảnh!
Chân long của Lý gia này, không biết từ lúc nào, đã trở thành cường giả Tứ Lập cảnh!
"Cửu bước nghịch thiên, chịu chết đi!!"
Lý Thiên Cương lúc này không còn che giấu nữa, mái tóc đen của hắn tung bay, khí tức Tứ Lập cảnh lộ ra.
Chính vì tu vi của mình đã đột phá, hắn mới dám bước ra khỏi pháp trận, giao chiến với yêu vương.
Ngoài Lý Quân Dạ ra, hắn cũng là một kỳ tài hiếm có, 23 tuổi đã bước vào Tam Bất Hủ cảnh, tốc độ tu luyện như vậy đủ để chấn động thiên hạ nhưng hắn lại ẩn mình.
Chinh chiến ở Yến Bắc mười mấy năm, hắn đã sớm leo lên Tam Bất Hủ đỉnh cao, đã chạm đến ngưỡng cửa của Đạo Tâm cảnh.
Không lâu sau khi trận chiến ở Thanh Châu với Lý Hạo kết thúc, hắn đã bước vào Tứ Lập cảnh, tìm thấy đạo tâm của mình.
Pháp Kỷ Vạn Vật! (Vạn vật đều có pháp luật và kỷ cương.)
----
----
----
Lý Thiên Cương Tứ Lập cảnh, tác giả làm quả plot twist ghê thặc! (⊙_⊙)



Bạn cần đăng nhập để bình luận