Từ Hài Nhi Bắt Đầu Nhập Đạo

Chương 451 - Yêu ma bái phỏng (2)



Chương 451 - Yêu ma bái phỏng (2)




"Vậy ta thử nghiệm đơn giản một chút."
Lý Hạo nói.
Cấu tạo của pháp trận có khuyết điểm hay không, chỉ cần xem chiến hồn có thể phát huy được chiến lực tương ứng hay không là biết.
Lý Hạo không dùng Long Tiêu kiếm, mà giơ tay ra tung một quyền.
Thế quyền hấp thụ lực lượng của thiên địa xung quanh, hóa thành một ấn quyền khổng lồ, trấn áp xuống.
Trên đầu thành, lúc đầu mọi người còn đầy phấn khởi mong đợi nhưng theo thế quyền không ngừng mở rộng, biểu cảm của mọi người cũng trở nên nghiêm trọng căng thẳng.
Gràoooo!
Năm con yêu ma gào thét, cùng nhau xông lên.
Nhưng dưới sự trấn áp của thế quyền, năm con yêu ma như thú nhỏ trên núi lay chuyển, không thể cản được nửa phần của thế quyền, bị áp chế liên tục lùi lại.
Ầm ầm ầm!
Năm chiến hồn yêu ma đều đâm vào vòng kết giới của pháp trận, chấn động khiến gợn sóng ánh sáng lăn tăn, màu sắc của pháp trận dường như nhạt đi rất nhiều.
Lý Hạo nhanh chóng thu hồi lực lượng, bay người trở về.
Lão giả tinh tú quan ngây người nhìn Lý Hạo, một lúc lâu sau mới phản ứng lại, nói:
"Thiếu tướng quân, ngươi đã dùng toàn lực chưa?"
"Chưa."
Lý Hạo lắc đầu, vừa rồi hắn tùy tiện tung một quyền, chỉ dùng ba phần lực mà thôi.
Lão giả tinh tú quan hơi sửng sốt, ngay sau đó nhíu mày, nhìn quanh những bí văn pháp trận trên tường thành, lẩm bẩm:
"Không nên như vậy..."
Lý Hạo cũng cảm thấy năm con đại yêu ma đó không nên yếu như vậy, lập tức an ủi: "Tiền bối, ngài cũng đừng vội, từ từ kiểm tra lại, có lẽ là có chỗ nào đó xảy ra chút vấn đề."
Lão giả tinh tú quan suy nghĩ một chút, cũng thấy đúng như thế.
Mặc dù vừa rồi Lý Hạo tấn công rất đáng sợ, khí thế hùng hồn nhưng hắn cảm thấy cho dù Lý Hạo đạt đến Tứ Lập cảnh, cũng không thể dễ dàng trấn áp năm con yêu ma này, hẳn là lực lượng của pháp trận đã xảy ra vấn đề trong quá trình truyền tải.
"Làm phiền thiếu tướng quân rồi, ta sẽ kiểm tra lại." Lão giả tinh tú quan đáp.
Hạ Hương Lan nhất thời có chút chột dạ, chẳng lẽ là đoạn bí văn mà mình khắc trước đó có vấn đề?
Lý Hạo tạm biệt lão giả tinh tú quan, sau đó tìm những võ giả nhập ngũ trước đó, bảo họ đi mua một ít vải, dùng để làm quân kỳ, số lượng càng nhiều càng tốt.
Ngày hôm sau.
Lý Hạo nhận được tin tức từ tổng đốc quân bộ Lương Châu, bảy trăm người nhập biên chế đều đã thông qua.
Ngoài ra, còn nhận được thư nhà của ngũ bá, từng câu từng chữ đều quan tâm, dặn dò hắn nhất định phải cẩn thận đề phòng yêu vương trả thù.
Lý Hạo thở dài một tiếng, cất thư nhà đi, bảo Nhậm Thiên Thiên cất vào hộp gỗ trong phòng mình.
Chiều hôm đó, một con hặc điểu bay đến trước quan ải, xin cầu với tướng sĩ canh giữ, nói muốn gặp Lý Hạo.
Yêu nghiệt đến thăm, đây là chuyện Lý Hạo không ngờ tới, lập tức tuyên kiến.
Yêu quạ hóa thành một hài đồng bảy tám tuổi, mặc một bộ quần áo màu cam nhạt, đợi tướng sĩ dẫn vào trong tiểu viện có hàng rào, liền nhìn thấy thiếu nữ đang luyện kiếm trong sân và thiếu niên đang ngồi trước ghế dài bên kia, tùy ý vẽ tranh.
Bên chân thiếu niên, một con tiểu hồ ly đang nằm, lười biếng liếc nhìn hắn.
Thiếu niên bị nhìn đến nỗi tim đập thình thịch, sắc mặt căng thẳng đi đến trước mặt Lý Hạo:
"Thiếu... thiếu tướng quân."
" Thiên Cơ điện?"
Lý Hạo đang vẽ lại thi thể quỷ nương ở đằng xa, kiếm kinh nghiệm Họa Đạo, không quay đầu lại, chỉ nhàn nhạt hoit.
Có thần hồn ngồi xếp bằng trên cao, giám sát bốn phía, nhảy qua tường rào của tiểu viện, Lý Hạo cũng có thể nhìn thấy thi thể quỷ nương xấu xí và trương phình kia.
Thấy Lý Hạo chỉ liếc mắt đã nhận ra thân phận của mình, sắc mặt nam hài hơi biến đổi.
Hắn liếc nhìn thiếu niên có khí tức ôn hòa này, rất khó liên hệ với hình ảnh hung thần của thiếu niên mà hắn đã nhìn thấy ở bên ngoài quan ải trước đó.
Nhưng hắn biết rằng, chỉ cần mình hơi bất cẩn thì sẽ mất mạng.
"Bái kiến thiếu tướng quân."
Hắn cung kính hành lễ, rồi mới có chút căng thẳng nói:
"Tiểu nhân phụng mệnh đến đây, trước đó ngài quét dọn bên ngoài quan ải, đã phá hủy cung điện động phủ của ba yêu vương, bọn họ để Thiên Cơ điện chúng ta đến đây hỏi thăm, thiếu tướng quân định bồi thường như thế nào?"
"Bồi thường?"
Lý Hạo có chút kinh ngạc nhìn hắn: "Bọn họ muốn bồi thường gì?"
"Bọn họ hy vọng ngài có thể xin lỗi và đảm bảo sẽ không xâm phạm nữa, đôi bên không xâm phạm lẫn nhau, như vậy thì bọn họ cũng có thể đảm bảo rằng Thiên Môn quan có thể bình an vô sự, để ngài trấn thủ ba năm thuận lợi." Nam hài cung kính nói nhưng giọng nói lại hơi run rẩy.
Lý Hạo hơi nheo mắt, cười nhẹ: "Không ngờ bọn chúng cũng biết ta sẽ trấn thủ ở đây ba năm, xem ra các ngươi cũng hiểu ta khá rõ, vậy thì ngươi cứ nói với bọn chúng, bồi thường thì cứ tới đây, chúng muốn gì cũng được nhưng phải đích thân đến lấy."
"Cái này..."
Nam hài lộ vẻ khó xử, nói: "Thiếu tướng quân, chúng ta đang thương lượng, ngài đừng tức giận, ngài không thể ở ở Thiên Môn quan mãi được, khuyên ngài nên cân nhắc lại."
Lý Hạo nhìn hắn, ánh mắt đột nhiên như chứa đựng sức mạnh vạn quân, đè nặng lên người nam hài, khiến hắn sợ hãi đến nỗi lông vũ trên da nổi lên, gần như lộ nguyên hình.
Còn thân thể của hắn thì cúi xuống, quỳ rạp trên mặt đất.



Bạn cần đăng nhập để bình luận