Từ Hài Nhi Bắt Đầu Nhập Đạo

Chương 680 - Cực hạn cảnh bộc lộ, còn ai nữa?! (3)



Chương 680 - Cực hạn cảnh bộc lộ, còn ai nữa?! (3)




Bên ngoài võ đài, Cơ Vũ Phần đứng trong đám người, đôi mắt chấn động, đã ngây người.
Cũng là Tam Bất Hủ cảnh, lúc này thiếu niên trên võ đài kia, hào quang vạn trượng, còn hắn đứng trong đám người, lại ảm đạm như màn đêm, không ai ngó ngàng.
Khoảng cách sao lại lớn đến vậy?!
Thần lực, vậy mà hắn tu luyện ra thần lực, hắn chỉ là hỗn huyết thôi mà!
Trong lòng Cơ Vũ Phần, vô số tiếng gào thét đang chấn động, mang theo sự khó tin, hắn cảm thấy một loại tuyệt vọng, so sánh với thiếu niên kia, mình thật sự được coi là thiên tài sao?
Nghĩ đến lời mà chiến thần Cơ Thiên Triều nói trước đó, nếu là thiên tài, sao lại có thể bại trận?!
Nhưng lúc này, thiếu niên kia giống như một vị thần bất bại, đứng sừng sững trong võ đài.
Vài thiên tài trên không trung, đều nhận ra lúc này thiếu niên đó liên tiếp chiến thắng đối thủ, ngưng tụ nên khí thế đáng sợ, muốn phá thế đánh bại hắn, chắc chắn phải dùng thủ đoạn như sấm sét!
Thất bại của Cơ Như Phong, cùng với hơi thở thần lực toàn thân vàng ròng của thiếu niên kia, khiến bọn họ nhận ra, không thể coi thường nữa rồi.
"Đã là ngươi nói, vậy cũng đừng trách chúng ta không khách khí!"
Một thanh niên tay phe phẩy quạt xếp, thu quạt lại, liếc mắt nhìn mấy người bên cạnh, đáp xuống võ đài.
"Gia chủ, đây là chính hắn nói, không thể tính là chúng ta phá lệ." Thanh niên cúi người nói với Cơ Đạo Tân.
Cơ Đạo Tân nhìn Lý Hạo, hắn có thể cảm nhận được ánh mắt của thiếu niên kia tuy khinh thường nhưng lại rất bình tĩnh, không phải thật sự kiêu ngạo.
Là vì muốn giải thoát cho mẫu thân của mình nên không muốn đợi thêm một ngày nào sao?
Muốn nhanh chóng giải quyết, một lần thanh trừ?
Ánh mắt Cơ Đạo Tân lóe lên, suy nghĩ trong đầu thoáng qua, hắn gật đầu nói: "Đã là ý của hắn, vậy thì không sao."
"Được!"
Thấy Cơ Đạo Tân cho phép, thanh niên quạt xếp xuất hiện một cây thương trong tay, đôi mắt lạnh lùng, nói với Lý Hạo: "Tuy rằng quần công đánh bại ngươi, có chút không biết xấu hổ nhưng đây là do ngươi tự chuốc lấy!"
"Chỉ trách ngươi quá kiêu ngạo, không biết nặng nhẹ!" Một thanh niên khác nói.
"Đến đi!"
Đôi mắt Lý Hạo lạnh lùng, dưới Đạo Vực cảnh, hắn giao chiến một lần, ngược lại lại đỡ tốn sức, mới đưa ra yêu cầu như vậy.
Lúc này lựa chọn cùng ra tay có bốn người, theo lời Lý Hạo, bọn họ lập tức tản ra, từ bốn phương hướng nhanh chóng giết về phía Lý Hạo.
Lý Hạo triển khai trạng thái thần lực, khiến bọn họ đều không có ý định giữ tay, ra tay chính là đòn công tựa như sấm sét.
Vốn là quần công, nếu lại rơi vào dây dưa, cho dù thắng cũng sẽ bị người ta cười nhạo, chỉ có thế như sấm sét, một chiêu đánh tan!
"Chết!!"
Bốn người trong nháy mắt đều sử dụng tuyệt học, lực lượng mênh mông như biển đổ ập tới, toàn bộ mặt đất võ đài đều vỡ vụn, toàn thân bốn người bọn họ đều bùng phát thần quang màu vàng kim, rõ ràng đều nắm giữ trạng thái thần lực.
Giống như bốn vị thần bằng vàng, vây giết thiếu niên trên võ đài.
Ầm!
Âm thanh chấn động đáng sợ vang lên, không ít người đều ngưng tụ thần hồn trên đỉnh đầu, dốc toàn lực nhìn vào võ đài.
Chỉ thấy thần quang chói lọi bùng nổ, thân thể Lý Hạo từ trong đòn tấn công xông ra, một quyền đập vào vai thanh niên cầm thương, đánh nát vai hắn!
Sau đó nắm lấy cây thương của hắn, xoay người đá ra một cước, thần cước như chân voi trấn ngục, đá ra một tiếng nổ chói tai, đá bay thanh niên kia ra ngoài, cây thương trong tay hắn cũng rơi ra.
Cùng lúc đó, hai luồng đao quang chém tới, Lý Hạo phản tay quét ra một thương, đánh bật một luồng đao quang, sau đó trường thương đâm tới, trực tiếp đâm xuyên tim phổi của một thanh niên khác, bắn bay thân thể hắn, đóng đinh trên võ đài xa xa, đập ra một cái hố sâu!
Còn một luồng đao quang khác, lại trực tiếp chém vào đầu Lý Hạo.
"Lạc Bình!!"
Đám người Cơ Thiên Triều và Cơ Vân Nguyệt, đều kinh hãi biến sắc.
Mặc dù đạt đến Tam Bất Hủ cảnh, đầu bị vỡ cũng không chết, thần hồn vẫn còn nhưng tu luyện nhục thân lại vô cùng khó khăn, nếu đầu bị chém đứt, nhục thân chết đi thì không thể dựa vào nhục thân tự chữa lành để khâu lại được.
Những người khác cũng đều kinh ngạc, thiếu niên kia sắp xong rồi sao?
Thân thể thần lực vất vả tu luyện, sắp bị phế bỏ rồi sao?
Tất cả những điều này đều xảy ra trong nháy mắt, ý nghĩ của mọi người còn chưa kịp chuyển thì nghe thấy một tiếng kim loại va chạm, thần hỏa ma sát phát ra.
Tất cả mọi người nhìn rõ, tròng mắt suýt chút nữa lồi ra, kinh ngạc đến rớt cả cằm.
Thần đao chứa tuyệt học hủy diệt kia, chém vào đầu Lý Hạo, vậy mà lại phát ra tiếng kim loại va chạm!
Cái đầu kia như thể được đúc bằng thần thiết, ngoài việc tóc bị chém đứt vài sợi, thậm chí da đầu còn không chảy máu!
Không chỉ những người có mặt kinh ngạc, ngay cả thanh niên cầm đao cũng ngây người tại chỗ, có chút ngơ ngác, chưa từng tưởng tượng sẽ xảy ra tình huống như vậy, mặc dù hắn có kinh nghiệm chiến đấu phong phú nhưng cũng thoáng mất tập trung trong chốc lát.
Và khoảnh khắc ngắn ngủi này, chính là sơ hở của hắn.
Ầm một tiếng, Lý Hạo vung tay đấm ra một quyền, đánh vào lồng ngực hắn, xương sườn vỡ vụn, máu tươi trào ra.
Sau đó, Lý Hạo nhấc bổng cơ thể hắn lên, ném mạnh xuống đất, giẫm chân lên bụng hắn, nội tạng vỡ vụn phun ra từ miệng thanh niên, thần huyết màu vàng kim bắn tung tóe.



Bạn cần đăng nhập để bình luận