Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh

Chương 159: Bị Dẫn Về Đồn

Dù sao nếu thật sự là cô gái này nói dối thì làm sao lại dám tự tin gọi cảnh sát tới chứ?
Cho nên phần lớn mọi người đều tin tưởng cô gái xinh đẹp trước mắt này, chốc lát hàng loạt ánh mắt đều đổ xuống người đàn ông đang nằm trên mặt đất.
Nhìn rồi mới thấy, xấu chết đi được, bộ dáng giống y hệt mấy tên lưu manh ở đầu đường.
Nhìn trước nhìn sau cũng đều nhìn không ra cô gái kia với tên lưu manh này xứng đôi chỗ nào……Mà ngược lại giống như là đóa hoa nhài cắm trên bãi cứt trâu hơn.
Có sự so sánh như vậy, nhất thời mọi người đều đồng lòng cảm thấy lời của tiểu cô nương kia đáng tin hơn nhiều.
La Kim Hổ không ngờ Dung Yên thực sự dám tố cáo hắn ở trước mặt công an, nhất thời tức giận đến mức quên cả cái chân đau.
“....Không phải, đồng chí công an à, cô ta nói bậy, tôi không phải lưu manh….Cô ta thật sự là vị hôn thê của tôi…..”
Bị một kẻ như vậy đeo bám….Tiểu Dung đồng chí bị ghê tởm muốn chết rồi, vốn dĩ cô chính là nhan cẩu, lúc còn ở thời hiện đại, người theo đuổi cô có ai là không đẹp trai cơ chứ?
Nhưng vì sao cô vẫn một mình? Đơn giản là vì ánh mắt của cô cao.
Cô nhìn trúng Tần Dã, còn không phải bởi vì khuôn mặt cùng dáng người của Tần Dã lớn lên đều hợp mắt cô nhất sao? Đương nhiên, còn có một nguyên nhân quan trọng khác….Đó chính là chuyện xuyên không đem lại cho cô kích thích quá lớn, làm cô cảm nhận được sinh mệnh vô thường.
Ai mà biết được ngày mai ra đường có bị ngỏm củ tỏi hay không?
Cho nên, cô cảm thấy tốt nhất là hãy tận lực hưởng thụ niềm vui trước mắt, đối với người đàn ông mình vừa mắt thì ngủ một cái cũng không lỗ gì, dù sao không thể để cô uổng công sống tận hai đời cho đến lúc chết vẫn chưa biết mùi trai là gì đúng không?
Nhưng cái đồ xấu xí dầu mỡ trước mắt này là cái quái gì vậy? Nói cô với hắn là vị hôn thê hôn phu? Rốt cuộc là ai cho hắn tự tin đó??
Loại người này nhìn một cái cô cũng không nhịn được, bèn giơ chân lên….Tiếng kêu thảm thiết một lần nữa truyền tới.
“A…..Dung Yên, con tiện nhân này…..”
Dung Yên vừa nghe, mắng cô sao?
Đáy mắt kết băng sương.
Chắc bởi vì khi nãy đá nhẹ quá nên mới có thể kêu to như vậy rồi, lại giơ chân đạp thêm mấy phát nữa.
“A……..”
Mọi người vây xem nghe tiếng kêu thê lương thảm thiết đến vậy thì nhịn không được cả người run rẩy….Cô gái này nhất định tức chết rồi, nếu không sao có thể ra tay nặng đến thế chứ!
Công an cũng đau đầu, anh ta vẫn đang ở đây đấy.
“Đồng chí à….”
Dung Yên bày ra vẻ mặt xin lỗi, biểu tình vẫn còn hơi kích động.
“Đồng chí công an, xin lỗi, tôi thật sự không có cách nào nhịn được, người này ở trước mặt công chúng lại vấy bẩn tôi như vậy, còn nói tôi là vị hôn thê của hắn? Tôi đã kết hôn rồi, hắn chính là muốn đùa giỡn lưu manh, muốn hại chết tôi đấy! Nếu mà không đánh hắn, tôi sợ tôi chịu không nổi vu hãm này, uất ức quá độ mà chạy đi tự sát mất!”
“Ai da, thằng khốn này đúng là đáng giận mà! Không biết thanh danh con gái nhà người ta rất quan trọng sao? Hàng xóm cách vách nhà tôi…..Hầy, cũng bị người ta hắt nước bẩn, kết quả nửa đêm cô gái đó đi nhảy sông tự tử, trời thấy còn thương….Cô gái, cô không thể làm loại chuyện ngốc nghếch này được.”
Thần trợ công chính là sẽ luôn xuất hiện một cách thần kì như vậy.
Những người khác đương nhiên cũng hiểu rõ, thời buổi này thanh danh của con gái quan trọng đến cỡ nào.
Bọn họ sôi nổi đề nghị bắt giam La Kim Hổ lại.
Công an:....
Nhận thấy cảm xúc phẫn nộ của quần chúng có dấu hiệu tăng vọt, anh ta vội vàng giảng hòa: "Chuyện này chúng tôi sẽ điều tra rõ ràng, bây giờ sẽ đưa hắn về đồn thẩm tra.”
La Kim Hổ vừa nghe thấy mình bị đưa đến đồn công an, lập tức sợ, vội vàng hô to: ”Tôi không phục, tôi không có….Bà nội cô ta thật sự đã nhận tiền lễ hỏi của tôi rồi…”
Biểu tình của đồng chí công an vô cùng nghiêm túc: “Cho dù là đã nhận tiền lễ hỏi rồi, chỉ cần con gái nhà người ta không đồng ý, thì đó chính là ép duyên, đây càng là chuyện trái pháp luật, cũng không phải cái cớ cho cậu đùa giỡn con gái nhà người ta ở ngoài đường được, đi thôi, trước tiên anh theo tôi về đồn đã.”
Dung Yên nhanh miệng nói: “Tôi đồng ý phối hợp điều tra. Tôi đã kết hôn một tháng rồi, sao còn vị hôn phu ở đâu ra nữa chứ? Nếu các anh không giúp tôi đòi lại sự trong sạch của mình thì chồng tôi sẽ nghĩ tôi như thế nào? Về sau làm sao tôi còn có thể ngẩng đầu làm người nữa?”
Đồng chí công an quay đầu nhìn sang cô: “Cô thật sự đã kết hôn?”
“Đúng vậy, tôi là thanh niên trí thức xuống nông thôn, tháng 10 thì kết hôn dưới đấy, đã gần hai năm rồi tôi chưa quay về thành, lần này trở về là do nghe tin ba tôi bị bệnh nặng nên mới vội vã xin nghỉ, không ngờ vừa mới đi ngang qua nơi này đã bị người đàn ông kia chặn lại….Chắc chắn là anh ta đã âm thầm theo dõi tôi rất lâu, nếu không sao có thể trùng hợp như thế? Tôi hi vọng đồng chí công an nghiêm túc điều tra việc này.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận