Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh

Chương 499: Thai Đôi

“Vậy hãy nói cho tôi biết về tình trạng của bệnh nhân!” Dung Yên vừa nói vừa đi về phía giường bệnh.
Người đàn ông bị bỏ lại dường như vẫn chưa hồi phục sau cú sốc.
Người phụ nữ này mới là chuyên gia cao cấp được mời tới đây à?
Có chuyên gia trẻ đến như vậy sao?
Vừa nãy lúc nhìn thấy Tần Dã, ông ấy cũng cảm thấy chàng trai này còn quá trẻ, nhưng tốt xấu gì thì cũng là đàn ông.
Bây giờ, đổi thành một người phụ nữ… Cô ấy thật sự có thể chữa bệnh sao?
Trong lòng vô cùng lo lắng sốt ruột...
Sau khi bác sĩ Trịnh nói xong chẩn đoán của mình, bên đây Dung Yên cũng đã bắt mạch xong.
Cô nhìn về phía Tần Dã: “Đem cái rương cho em.”
Tần Dã lập tức bước tới đưa hòm thuốc qua.
Dung Yên mở hòm thuốc ra, sau đó lấy kim bạc của mình từ bên trong ra.
Chỉ thấy cô châm vào một huyệt vị trên cổ người bệnh……
Người nhà người bệnh nhìn thấy cô không nói gì đã đâm một kim, suýt chút nữa đã hét lên.
Đây là…… Chuyện gì đã xảy ra?
Tại sao chưa nói gì, đã tùy tiện đâm loạn thế?
Có đáng tin không vậy?
Trong lúc người trong nhà đang tối mặt lo lắng, Dung Yên đã thu lại kim bạc.
Sau đó, kỳ tích cứ như vậy mà xuất hiện.
Người vốn dĩ vẫn luôn hôn mê bất tỉnh, lúc này liền mở mắt.
Người nhà người bệnh:……
Những người khác:……
Ngược lại phản ứng của bác sĩ Trịnh khá bình thường, anh ấy đã sớm nghe nói về y thuật của Dung Yên, biết cô khá giỏi.
Tuy nhiên, một châm này của cô đã đánh thức được người, cũng có chút ngoài dự đoán của anh ấy.
Tiến lên một bước, hỏi: “Đồng chí Dung, anh ấy là……”
Lúc này, người nhà người bệnh tận mắt nhìn thấy, bọn họ không còn coi thường cô gái trẻ tuổi còn mang thai giống như lúc nãy.ebooktruyenfull.vip - ebook truyện giá rẻ
Vì thế, lúc bác sĩ Trịnh hỏi, mọi người cũng không chú ý tới người mới tỉnh lại, tất cả ánh mắt đều đổ dồn lên người Dung Yên…… Dỏng tai lắng nghe.
Bọn họ cũng rất muốn biết rốt cuộc là bị bệnh gì…… Tại sao lại đột nhiên hôn mê, ngay cả bác sĩ ở đây cũng bó tay không có cách gì.
“Anh ấy ăn nhầm thứ gì đó, trúng độc mới dẫn đến hôn mê, kim bạc này của tôi chỉ châm cho anh ấy tỉnh lại, anh ấy chỉ mở mắt thôi, nhưng ý thức vẫn chưa tỉnh táo, chút nữa, tôi phối cho anh ấy một phương thuốc giải độc.”
Lời nói của cô như tiếng sấm sét, khiến mọi người chấn động.
Làm sao lại ăn đồ trúng độc chứ?
Ngay cả bác sĩ Trịnh cũng khá kinh ngạc với kết quả này.
Anh ấy vội vàng hỏi: “Đồng chí Dung, anh ấy bị trúng độc gì? Chúng tôi cũng đã xét nghiệm máu của anh ấy…… Nhưng không điều tra ra được gì.”
“Loại độc này hơi hiếm, xét nghiệm máu bình thường sẽ không khám ra được, phải thêm một thứ khác mới có thể phát hiện ra.”
“Thêm cái gì?”
Dung Yên dứt khoát tìm giấy bút viết lên: “Sau này, nếu có tình huống đặc biệt, anh có thể thêm cái này……”
Đôi mắt bác sĩ Trịnh sáng lên: “Cảm ơn đồng chí Dung đã chỉ bảo.”
“Việc giải độc tiếp theo…… Tin rằng bác sĩ Trịnh có thể giải được, tôi không tham dự vào nữa.” Tìm được nguyên nhân bệnh, mọi chuyện đã đơn giản hơn nhiều, hơn nữa, cô còn viết phương thuốc giải độc cho.
“Được rồi, cảm ơn đồng chí Dung.” Bác sĩ Trịnh trịnh trọng cảm ơn.
“Không cần cảm ơn! Nếu không còn việc gì…… Vậy tôi đi đây.” Dung Yên nghe mùi bệnh viện cũng không thấy thoải mái lắm.
Vì thế, cô không muốn nán lại.
Bác sĩ Trịnh gật đầu, sau khi chào tạm biệt cô thì cũng không giữ người lại nữa.
Anh ấy không bị mù, đồng chí Dung người ta còn đang mang thai đấy!
Bên đây người nhà người bệnh vẫn chưa hoàn hồn…… Còn chưa kịp cảm ơn, người đã cứ vậy rời đi rồi.
Đợi bọn họ tỉnh táo lại, không khỏi tiếc nuối, cô ấy đi nhanh quá.
Bọn họ còn chưa nói được một câu cảm ơn nào…… Liệu cô ấy có cho rằng họ không hiểu chút lễ nghĩa nào không?
Cũng may có người nhắc nhở có thể tìm gặp người…… Nên họ tính đợi sau khi người bệnh khỏe lại đến nhà để cảm ơn.
Bên này ba người đã lên xe một lần nữa.
Tần Chân dựng một ngón tay cái lên: “Em dâu, em đúng là cái này.”
Dung Yên cười cười: “Không tệ.”
Về y thuật thì cô vẫn rất tự tin.
Sau khi Tần Dư và Tần Mai bước vào cấp ba, bọn họ trở nên bận rộn với việc học.
Việc học tập của cấp ba rất căng thẳng.
Hơn nữa trường của bọn họ còn là trường cấp ba trọng điểm, rất nhiều học sinh đứng đầu.
Tuy là Tần Mai vẫn duy trì ở vị trí nhất lớp, nhưng cô bé vẫn rất chăm chỉ…… Thật ra khi nói về trí óc, cô bé tự cảm thấy mình không thông minh bằng anh hai, nhưng khả năng tập trung học tập của cô bé khá cao.
Hơn nữa bản thân cô bé rất chịu khó.
Đặc biệt là còn có chị dâu ở ngoài động viên, thường xuyên bổ sung cho cô bé một số bài học nâng cao.
Vì thế, cô bé ngồi vị trí nhất lớp khá ổn.
Hơn nữa, Tần Mai rất có năng khiếu hội họa.
Dưới sự dạy dỗ của Dung Yên…… Cuối cùng cô bé lựa chọn tranh thuỷ mặc, tuy vẫn chưa đạt tới trình độ điêu luyện, nhưng người bình thường cũng không thể so được với cô bé.
Còn về phần sau khi thi đại học, muốn lựa chọn chuyên ngành gì, cô bé đã suy nghĩ kỹ, đương nhiên là Học viện Mỹ thuật Bắc Kinh……
Dung Yên đợi đến tháng sáu, mẹ Dung đã phát hiện bụng cô có chỗ không ổn: “Yên Yên, con nói với mẹ xem, bụng này của con có phải là…… sinh đôi hay không?”
Nếu không thì không thể nào to như vậy.
Hơn nữa, bà ấy nhớ tới Tần Dư và Tần Mai cũng là song sinh!

Bạn cần đăng nhập để bình luận