Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh

Chương 438: Bảo Vệ Chị Dâu

Bà Triệu nhìn thấy cô ấy, lửa giận trong lòng càng bùng cháy, “Đi, đánh gãy một cái răng của kẻ lừa đảo kia cho tôi……”
Bởi vì thiếu mất một cái răng dẫn tới bà ta nói chuyện có chút lọt gió.
Hứa Quế Lan không dám, “Mẹ, cô, cô ấy không phải kẻ lừa đảo……”
Nếu thật sự đánh Dung Yên, vậy sao Dung Yên chịu chữa bệnh cho cô ấy nữa chứ? Về chuyện liên quan tới sinh con, Hứa Quế Lan lại không hề ngốc đâu.
Dù sao Dung Yên đúng là đã từng nói sẽ trị cho cô ấy.
“Mẹ, mẹ hiểu lầm rồi, cô ấy không phải kẻ lừa đảo……”
Câu giải thích còn chưa nói xong thì bà Triệu đã hung dữ tát cô ấy một cái, “Cô ta không phải kẻ lừa đảo, vậy ý cô nói là tôi hại cô sao?”
Hứa Quế Lan bụm mặt, vành mắt đỏ ửng đáng sợ, “…… Con không phải, con không có……”
Bà Triệu không muốn nói chuyện với Hứa Quế Lan nữa, quay đầu về phía con trai bà ta, “Đại Toàn, mẹ muốn cô ta cũng bị gãy một cái răng như mẹ.”
Mẹ Dung vừa nghe thấy lời này của bà Triệu, bà ấy lập tức chắn trước mặt Dung Yên, ngay cả Dung Văn Minh cũng bước nhanh chắn trước mặt vợ con.
Sắt mặt ông ấy rất lạnh lùng, hùng hổ, nếu cậu dám tới đây, tôi sẽ không để yên cho cậu.
Triệu Đại Toàn đó chính là một đứa con hiếu thảo, anh ta nhìn thấy bộ dạng của mẹ, đương nhiên rất tức giận, vì thế vừa nghe thấy câu này của mẹ, anh ta không nói hai lời liền đi về phía Dung Yên.
Đối với người đàn ông hiếu thảo ngu ngốc…… Trong mắt anh ta không có chuyện không đánh phụ nữ.
Anh ta căn bản không để Dung Văn Minh gầy yếu vào mắt.
Khóe miệng Dung Yên nở một nụ cười lạnh, “Ba, mẹ, mọi người tránh ra…… Đừng ảnh hưởng tới sự phát huy của con……”
Dung Văn Minh đang chuẩn bị ngăn cản:……
Mẹ Dung:……
Phát huy cái gì? Cơ thể nhỏ bé của con còn có thể đỡ được một đấm của người ta sao?
Ngay lúc này, bà ấy dường như quên mất chuyện nửa năm trước, một mình con gái bà ấy đấu với cả nhà Dung Văn Trạch đó.
Tần Dư cũng lao ra, cậu ấy chắn đằng trước ba người, “Ai dám đánh chị dâu tôi, trừ khi bước qua xác của tôi.”
Người nhà họ Dung:……
Có chút cảm động.
Tuy nhiên, nhóc con, cháu không cần ra đây gây thêm phiền phức đâu.
Sắc mặt Triệu Đại Toàn u ám, “Hừ, hôm nay ông trời có đến cũng vô dụng, ông đây phải đánh gãy một cái răng của người phụ nữ này.”
Dung Yên nhìn dáng vẻ bị chắn kín không một kẽ hở, cô không nói được gì nhìn trời.
Cô trực tiếp kéo ba người chắn trước mặt cô ra.
Sau đó một cú đá xoay vòng…… Góc áo còn chưa bị Triệu Đại Toàn đụng tới thì Triệu Đại Toàn đã bị đá bay ra ngoài.
Hàng xóm láng giềng nhìn một màn này, không khỏi mở to hai mắt nhìn……Vẻ mặt của bọn họ không thể tin được.
Vừa nãy đã xảy ra chuyện gì?
Có một số người không tin cảnh mà họ mới nhìn thấy, cho rằng mình bị hoa mắt, không khỏi dụi đôi mắt một chút.
Nhưng mà người đang ngã trên mặt đất đúng là cháu rể của thím Kim.
Vẻ mặt của mọi người đều là một lời khó nói hết.
Một người đàn ông cao lớn khỏe mạnh mà lại yếu đuối như vậy……Thế mà lại bị một chân của người phụ nữ đá bay.
Cao lớn như vậy mà lại vô dụng.
Mất trí nhớ quên mất rằng khi ẩu đả cùng Kim Phong thì vũ lực của người đàn ông này cũng không phân cao thấp.
Hai vợ chồng Dung Văn Minh cũng ngẩn ra.
Đến tột cùng là do con gái của bọn họ quá lợi hại hay là do người đàn ông kia quá yếu?
Mà Triệu Đại Toàn bị đá thì nửa ngày vẫn chưa hồi thần, anh ta còn chưa rõ đã xảy ra chuyện gì……Tại sao mình lại bị một người khác đá bay?
Quá không khoa học……
Mãi đến khi có một giọng nói thê lương vang lên, “Đại Toàn, Đại Toàn của tôi……Con thế nào rồi?”
Triệu Đại Toàn lúc này mới tỉnh hồn từ trong mơ màng.
Phản ứng đầu tiên của anh ta chính là mất mặt……
Quá mất mặt……
Thế mà anh ta lại bị một người phụ nữ đá bay, nếu như truyền tới bên khu của bọn họ, thì anh ta còn có thể làm người sao?
Bây giờ anh ta cảm thấy những người vây xem bên này đều nhìn anh ta với ánh mắt khinh bỉ.
Cái này làm cho anh ta thẹn quá hóa giận một lần nữa bò dậy, chuẩn bị nhắm về phía Dung Yên……Anh ta muốn tìm lại thể diện đã mất của mình.
Anh ta cũng không tin là……Một người đàn ông như anh ta sẽ không đánh thắng một người phụ nữ?
Đúng lúc này, một âm thanh tràn ngập chính nghĩa vang lên, “Dừng tay, không được nhúc nhích.”
Triệu Đại Toàn nghe thấy giọng nói này, anh ta quay đầu nhìn xem bố con thằng nào dám ngăn cản anh ta, cho dù hôm nay Thiên Vương lão tử có tới thì cũng không ngăn được, anh ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho người phụ nữ này.
Khi anh ta quay đầu nhìn thấy người thì sắc mặt đại biến.
Công, công an? Thế mà công an lại đến?
“Làm gì vậy?” Vẻ mặt công an nghiêm chỉnh.
“Tôi……” Khi Triệu Đại Toàn đối mặt với công an, anh ta lập tức lúng túng, “Là, là cô ta đánh tôi……”
Vẻ mặt công an không có biểu cảm nhìn anh ta……Đang đùa đấy à?
Anh ta cao to như vậy mà còn bị người khác đánh?
Hơn nữa dựa vào động tác vừa rồi của anh ta có thể thấy rõ, là anh ta chuẩn bị đi đánh người khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận