Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh

Chương 365: Không Tin Ai

Ba cô gái vừa mới tỉnh lại ở bên kia khóc lóc xong cũng ổn định lại cảm xúc, sau khi bọn họ biết được Dung Yên đã cứu mình, bọn họ liền cùng nhau đi đến.
Bọn họ khom lưng cúi đầu với Dung Yên, “Cảm ơn cô vì đã cứu chúng tôi”
Nếu không có Dung Yên thì cuộc sống sau này của bọn họ sẽ rất khốn khổ, nửa đời sau cũng bị hủy hoại.
Nghĩ đến đây, bọn họ đều muốn quỳ xuống bày tỏ lòng biết ơn Dung Yên.
Dung Yên lập tức nói: “Không cần như vậy, hôm nay tôi chỉ thuận tay cứu bọn họ mà thôi, đúng rồi, mấy người bọn họ ở đây đều bị những người này bắt cóc à?”
Ba người gật đầu, “Đúng thế, nhưng mà, chúng tôi không ở cùng một thị trấn, mấy người chúng tôi đều không quen biết nhau.”
Dung Yên cũng không hỏi thêm gì nữa, dù sao lúc nãy cô đã báo án rồi, chắc là cảnh sát sẽ đến đây sớm thôi.
Nhưng mà, cô có một số chuyện cần thẩm vấn những kẻ buôn người đó.
Nghĩ đến đây, cô cúi đầu nói chuyện với Tần Mai, cô bé đang từ tốn ăn đồ ăn: “Mai Tử, em ở đây nhé, chị dâu cả đi hỏi mấy người bắt em một số vấn đề.”
Tần Mai đột nhiên cảm thấy ăn không ngon nữa, vẻ mặt vô cùng khẩn trương. “…… Chị dâu cả, em, em có thể đi cùng chị được không?”
Bây giờ cô bé ai không tin ai cả, cũng chỉ tin tưởng một mình chị dâu cả thôi, chỉ cần ở bên cạnh chị dâu cả, cô bé sẽ cảm thấy vô cùng an tâm.
Nếu không thì, cô bé sẽ cảm thấy hoảng hốt sợ hãi.
Lúc này Hồ Lê đứng dậy nói, “Tần Mai đúng không, em ngồi chung với mấy chị nhé!” Cô ấy vốn tưởng rằng cô bé này là em gái của ân nhân, lại không ngờ là em chồng.
Thật không ngờ ân nhân xinh đẹp như thế này, vậy mà đã kết hôn rồi, nếu không thì…… Làm chị dâu cả của cô ấy thì tuyệt biết mấy? Anh cả của cô năm nay hai mươi hai tuổi, bởi vì tham gia quân ngũ, đến bây giờ vẫn chưa có vợ.
Quả nhiên, những cô gái xinh đẹp tài giỏi thì không thể nào độc thân được.
Tần Mai nhìn thấy Hồ Lê, cô bé lùi lại sau lưng Dung Yên.
Rõ ràng, nhìn thấy người xa lạ…… Bây giờ cô bé đều bài xích bọn họ như nhau.
Dù sao bà lão lúc trước nhìn cũng hiền lành tốt bụng, ai mà biết lại xấu xa đến như vậy chứ.
Hồ Lê:……
Cô ấy đắm chìm trong sự nghi ngờ bản thân.
Nhìn đôi mắt sợ hãi của cô bé khi nhìn cô ấy, chẳng lẽ cô ấy trông giống người xấu sao?
Tần Mai nắm chặt góc áo của chị dâu cả.
Dung Yên thấy vậy, liền nắm lấy tay cô bé, “Đi thôi, chúng ta đi cùng nhau, nhưng mà, lát nữa, em phải nhắm mắt lại”
Dù sao thì nếu cô muốn thẩm vấn mấy người đó, cô sẽ phải sử dụng một số biện pháp vô nhân đạo.
Có vài người, sẽ không thành thật đứng đợi cô đến thẩm vấn đâu.
“Vâng.” Tần Mai ngoan ngoãn đáp lại, chỉ cần cô bé có thể ở cùng chị dâu cả, cho dù là làm chuyện gì cô bé cũng vui vẻ bằng lòng.
Dung Yên nắm tay cô bé đi ra ngoài.
Hồ Lê suy nghĩ một chút rồi đi theo.
Còn mấy cô gái khác, bọn họ sợ hãi bọn buôn người đó, cho nên không cùng Dung Yên đi ra ngoài.
Huống hồ, bọn họ nghe thấy ân nhân muốn thẩm vấn bọn buôn người đó, bọn họ cũng không tiện đi theo.
Tống Phong tinh mắt, nhìn thấy mấy người Dung Yên đi ra ngoài, đặc biệt là sau khi nhìn thấy đối tượng của mình cũng ra ngoài, anh ấy nhảy xuống xe, sau đó chạy đến trước mặt Hồ Lê.
“Sao em lại ra đây?”
Hồ Lê nhìn anh ấy có vẻ như đang rất lạnh, cũng có chút đau lòng, “Lạnh lắm à? Chờ một chút, chỉ cần cảnh sát đến là sẽ ổn thôi.”
“Anh không sao.” Tống Phong tự nhận mình là đàn ông đích thực, chịu lạnh một chút cũng không có vấn đề gì. “Đúng rồi, ân nhân đến đây làm gì?”
Tống Phong nhỏ giọng hỏi.
Hồ Lê cũng nhỏ giọng trả lời, “Hình như là đến thẩm vấn mấy người kia, chắc là thẩm vấn bọn họ bắt em gái kia như thế nào.”
Tống Phong vẫn có điểm thức thời, anh ấy vừa nghe người yêu nói như vậy, liền nói: “Vậy chúng ta ở đây chờ đi!”
Hồ Lê suy nghĩ một chút, cô ấy cũng không phải người không có ánh mắt, liền gật đầu, “Được.”
Bên này Dung Yên nói Tần Mai ở dưới, “Mai Tử, em đứng đây chờ, nếu sợ hãi thì nhắm mắt lại.”
Tần Mai gật đầu, “…… Vâng.”
Đồng thời buông lỏng tay ra.
Cô bé khẩn trương nhìn theo…… Sau đó liền nhìn thấy chị dâu cả chống tay một cái, cả người liền nhảy lên trên.
Động tác kia vô cùng tiêu sái, khiến Tần Mai quên mất sợ hãi, sự sùng bái tràn ngập trong mắt cô bé.
Chị dâu cả lợi hại quá rồi!
Hồ Lê cũng nhìn Dung Yên với ánh mắt ngưỡng mộ, đôi mắt của cô ấy đặc biệt sáng ngời, “Trời ơi! Cô ấy thật lợi hại! Động tác này thật lưu loát!”
Tống Phong:……
Nhảy lên thành ô tô mà thôi, anh ấy cũng có thể làm được.
Động tác của anh ấy còn đẹp hơn nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận