Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh

Chương 242: Không Thay Đổi Ý Định

Bên này Dung Yên đang châm cứu cho cha cô, vốn dĩ Tần Chân muốn vào phòng nói chuyện để hai cha con cô thuyết phục Tần Dã một lần nữa.
Nhưng mà, cánh cửa được đóng chặt... Mối quan hệ của cha và con gái có phải quá tốt rồi không vậy? Nói chuyện có thể nói cả nửa tiếng đồng hồ luôn sao?
Lúc Tần Chân định giơ tay gõ cửa, anh ấy liền bị Tần Dư đột nhiên xuất hiện ngăn lại.
“Anh không thể vào được.”
Tay của Tần Chân dừng lại giữa không trung, anh ấy rất khó hiểu: “Sao lại không vào được?”
“Chị dâu cả đang châm cứu cho chú Dung, nếu anh đi vào sẽ làm phiền họ.” Lỡ như đâm lệch kim châm cứu thì sao đây?
May mà cậu ấy đến kịp thời.
Tần Chân nghe thấy lời cậu bé nói, vẻ mặt khó hiểu.
“Anh vừa nói... chị dâu cả của em đang châm cứu cho cha cô ấy sao? Cô ấy còn có thể chữa bệnh à?”
Fanboy Tần Dư gật đầu: “Đúng vậy, chị dâu cả của em rất lợi hại đó.”
Tần Chân: ...
Anh ấy đã nghe thấy tin tức gây sốc nào vậy?
Chuyện sức khỏe của cha vợ Tần Dư không tốt, anh ấy cũng nhìn ra được, ông ấy trông có vẻ vô cùng suy nhược.
Kể từ khi Tần Chân gặp cha Dung ngày hôm qua thì ông ấy không nói nhiều.
Anh ấy vốn nghĩ rằng cha Dung chỉ đến đây để dưỡng bệnh, lại không ngờ rằng vợ Tần Dã lại chữa bệnh cho ông ấy?
Việc này...Nghiêm túc đó à?
Em dâu vẫn còn trẻ tuổi như vậy.
Lúc này, cửa được mở ra, Dung Yên nhìn thấy người đang chặn ở cửa, “Có chuyện gì à?”
Có chuyện, chuyện lớn.
Anh ấy vô thức nhìn vào bên trong, nhìn thấy cha Dung vẫn đang êm đẹp ngồi trong phòng.
Vì vậy, anh ấy đã thu hồi tầm mắt của mình.
“Em dâu, Em biết chữa bệnh à? Còn biết châm cứu sao? Em biết Trung Y sao?”
Dung Yên không trực tiếp trả lời hắn: “Có vấn đề gì không?”
Tần Chân lập tức lắc đầu nói: “Không, anh chỉ hơi ngạc nhiên thôi. Không ngờ em dâu lại có bản lĩnh này.”
Chỉ là...Có vấn đề rồi.
Nếu như biết y thuật, vậy thì tìm một công việc ở trung tâm y tế cũng không khó nhỉ?
Không phải ở những nơi như nông thôn thường thiếu những người làm công việc chăm sóc chữa bệnh như vậy sao?
Nhưng anh ấy đã nghe nói rằng sau khi em dâu xuống dưới nông thôn, trên cơ bản đều làm việc đồng áng ở trong thôn này.
Dung Yên: “Có rất nhiều chuyện anh không ngờ đến, em cũng không thể biểu diễn cho anh xem hết mà phải không?”
Được rồi, trên người em dâu còn có một đặc điểm nữa, cái miệng này thực sự rất lợi hại, không chịu thiệt thòi chút nào.
“Chị dâu cả, em gái đang ở trong phòng đợi chị đó.”
Dung Yên gật đầu.
Cô bước ra ngoài, chuẩn bị đến phòng Tần Mai.
Tần Chân không biết tại sao, nhưng mà, anh ấy vừa khéo có chuyện tìm Dung Yên.
Vì thế anh ấy đi theo và nói: “Em dâu, đợi một chút, anh có chuyện muốn nói với em.”
Dung Yên nói thẳng: “Nếu anh nhờ em thuyết phục Tần Dã, vậy thì không cần phải nói nữa.”
“Anh muốn nói chuyện việc học hành của Tần Dư và Tần Mai với em thôi, em thấy đấy, bọn nhỏ sắp đi học rồi, tại sao không nhân cơ hội này đến thủ đô học tập chứ? Em nghĩ thế nào?”
Những lời này vừa lúc được Tần Dư đi theo sau nghe thấy, lập tức xù lông mà nói: “Em không đi.”
Sau đó cậu bé rất sợ chị dâu cả sẽ đồng ý:“Chị dâu, tụi em không đi đâu.”
Giọng nói còn hơi lớn.
Thể hiện những suy nghĩ mạnh mẽ của mình.
Dung Yên liếc cậu bé một cái,“Sao em lại lớn tiếng như vậy? Nếu em không muốn đi, sao chị có thể ép em đi chứ?”
Tần Dư nghe thấy lời này, liền thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Sau đó cậu bé trừng mắt nhìn người anh họ này, đây là ý tưởng tồi gì vậy?
Đứa trẻ hung dữ này.
Anh ấy quay lại nhìn Dung Yên,“Em dâu, việc học của mấy đứa nhỏ rất quan trọng, đặc biệt là phải tìm một trường học tốt cho hai đứa nhỏ.”
Dung Yên nhìn thấy Tần Chân theo đuôi mình thì cảm thấy phiền phức.
Cô quay lại và nói: “Tụi em có kế hoạch riêng của mình, cảm ơn anh!”
Tần Chân càng thêm khó hiểu: “Kế hoạch thế nào? Chẳng lẽ trường học ở đây tốt hơn à?”
Anh ấy không hề tin chuyện này chút nào.
Dung Yên: “Ý của em là, bây giờ kiến thức của hai anh em Tiểu Dư vẫn chưa đủ, cần phải đặt nền móng ở đây đã, đợi sau khi em thi đại học xong, hai đứa nhỏ sẽ cùng em đến Bắc Kinh, cho nên, anh không cần phải bận tâm chuyện này đâu.”
Tần Chân:...?
Chờ một chút, sao em lại tự tin có thể vượt qua kỳ thi tuyển sinh đại học như vậy chứ?
Đáng tiếc, Dung Yên không tiếp tục giải thích với anh ấy, những lời vừa rồi, cô cho rằng mình đã nói rất rõ ràng rồi.
Nếu không phải thấy Tần Chân quá phiền, cô cũng không nói nhiều lời như vậy với anh ấy.
Tần Chân nhìn cô bước vào phòng em gái Tần Mai.
Quay đầu nhìn Tần Dư, “Chị dâu cả của em luôn tự tin như vậy sao?” Thi đại học, chẳng lẽ lại giống như thi tiểu học sao? Nếu không vượt qua kỳ thi thì sao?
Tần Dư hừ lạnh một tiếng, “Chị dâu tự tin thì có vấn đề gì chứ? Chị ấy có năng lực thì mới tự tin, người không có năng lực thì mới không tự tin.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận