Độc Cổ Ma Tiên

Chương 157: Đường đường chính chính là...

Chương 157: Đường đường chính chính là...Chương 157: Đường đường chính chính là...
Tiếng gõ cửa vang lên.
Trong lòng Đinh Trần Oánh khẽ run lên, nàng vừa sợ hãi vừa mong chờ. "Phu nhân... Là ta." Giọng nói của Bàng Xuân Yến từ bân ngoài truyền
vào.
Nghe thấy giọng nói của nha hoàn thân cận, Đinh Trần Oánh ngược lại sợ đến mức sắc mặt trắng bệch.
Bởi vì giọng nói này quá lớn, quả thực là quang minh chính đại.
Bọn họ bây giờ chính là đang làm chuyện gian phu dầm phụ.
"Chuy... Chuyện gì?” Đinh Trần Oánh mang theo giọng điệu nức nở hỏi.
"Người ngươi muốn ta đã mang đến cho ngươi rồi, là một công tử rất tuấn tú."
"Không có! Ta không có muốn! Ta là người đã có phu quân, sao có thể làm ra loại chuyện thất đức bại hoại này, nha đầu ngươi thật đáng ghét, đừng có mà vu oan cho ta!" Đinh Trân Oánh xé tâm can gào thét.
Phập.
Ngân Xà kiếm đâm thủng ổ khóa.
Đinh Trân Oánh nhìn chằm chằm vào mũi kiếm với vẻ mặt kinh hãi, đầu óc ong ong, hai chân mầm nhũn, ngã phịch xuống đất.
Thu hồi Ngân Xà kiếm.
Cánh cửa gỗ tự động mở ra, một nam tử xa lạ đứng ở cửa.
Đinh Trân Oánh nhìn nam tử xa lạ nhắm chặt hai mắt này, lộ ra vẻ mặt ngơ ngác.
Bàng Xuân Yến đi đến bên cạnh Đinh Trân Oánh, ngồi xổm xuống, ghé vào tai nàng ta thì thầm...
"Phu nhân... Ta ra ngoài trước đây." Sau khi nói xong, Bàng Xuân Yến liên thức thời rời đi.
"Đừng đi." Định Trân Oánh một tay túm lấy Bàng Xuân Yến.
"Ngươi đi rồi ta sợ."
"Nhưng ta ở lại đây có thích hợp không?"
"Không sao! Ngươi ngàn vạn lần đừng đi." Đinh Trần Oánh dùng giọng điệu khẩn cầu nói.
"Công tử, chúng ta cùng nhau được không?" Bàng Xuân Yến hỏi. Cửu Cát mỉm cười gật đầu.
Ngày hôm sau.
Bàng Xuân Yến và Đinh Trân Oánh tỉnh dậy với tinh thần phấn chấn, hai tỷ muội nhìn nhau cười, trong nụ cười đều mang theo một tia ý vị hiếm thấy.
Buổi trưa.
Đỉnh Trân Oánh mặc lên người bộ trang phục bằng gấm vóc lộng lẫy, ngẩng cao đầu, ưỡn ngực đứng ở đại sảnh Ngao phủ, một đám hạ nhân bị nàng ta dạy dỗ đến mức răm rắp nghe lời...
Từ hôm nay trở đi, Đinh Trân Oánh luôn cẩn thận dè dặt rốt cục có thể đường đường chính chính làm chủ nhân Ngao phủ. Đinh Trân Oánh chuẩn bị đợi đến khi phủ đệ ổn định lại, sẽ đi đón cha mẹ ruột đến, để bọn họ đến Lưu Hương thành hưởng phúc...
Ngao phủ.
Bàng Xuân Yến dẫn Cửu Cát đi vào một gian thư phòng.
"Cửu Cát công tử... Nơi này chính là thư phòng của Ngao Thanh Sơn, thư phòng và luyện đan phòng của hắn nối liền với nhau, đẩy cánh cửa này ra chính là luyện đan phòng, có điều luyện đan phòng của Ngao lão gia từ sau khi xây xong vần chưa từng sử dụng qua."
"Vì sao?"
"Bởi vì Ngao lão gia luôn xem sách, hắn ngay cả sách còn chưa xem hiểu, tất nhiên không biết luyện đan." Bàng Xuân Yến dùng giọng điệu châm chọc nói.
Bàng Xuân Yến dẫn Cửu Cát đi vào luyện đan phòng, luyện đan phòng thấp hơn thư phòng một chút, có một lò lửa và ống bễ cực lớn, đốt là than củi, cả luyện đan phòng rất mới, ngay cả một chút bụi bặm cũng không có, quả thực chưa từng sử dụng qua.
Sau đó, hai người lại trở về thư phòng.
"Ngao Thanh Sơn lão gia nhiều năm trước khi tham chiến ở Mông Trạch, khí hải bị trọng thương, tu vi giảm mạnh, ta nghe nói lão gia từng tìm rất nhiều Võ Tiên, có điều Võ Tiên đầu không thèm để ý đến lão, lão chỉ có thể tự mình chữa trị khí hải, trong thư phòng này đầu là y thư và đan thư mà lão thu thập được, những năm nay lão vẫn luôn xem sách, có điều lại chưa từng bắt đầu luyện đan, có lẽ là không có nắm chắc..."
"Lão gia thích nhất xem chính là
(Thanh Diệu Đan Thư} , lão gia rất quý trọng quyển sách kia, để ta tìm giúp ngươi..." Sau khi nói xong, Bàng Xuân Yến liền bắt đầu tìm kiếm Thanh Diệu Đan Thư) trên giá sách, thế nhưng tìm tới tìm lui lại không tìm thấy.
Cái gọi là lâu ngày thành lương y.
Người bệnh đều thích học y.
Cửu Cát mù ba năm này cũng học được không ít y thuật, chỉ có điều bởi vì hắn là người mù, không có cách nào xem sách, chỉ có thể đến y quán nghe, nghe y sư và bệnh nhân nói chuyện, từ đó tích lũy một ít kinh nghiệm. Từ trong miệng của Đinh Trân Oánh và Bàng Xuân Yến, Cửu Cát mới biết được Ngao Thanh Sơn trước đây là nhất phẩm Võ sư, chỉ là bởi vì khí hải bị thương mới rơi xuống lục phẩm.
Ngao Thanh Sơn là nhất phẩm Võ sư tu luyện đến Tam Hoa Tụ Đỉnh, người này chỉ còn một bước nữa là có thể trở thành Võ Tiên, nhân vật như vậy nếu không phải khí hải bị thương, lại chủ động liếm độc đao, tuyệt đối không có khả năng chết trong tay Cửu Cát.
"Kỳ lạ... Sao lại không tìm thấy
(Thanh Diệu Đan Thư} ?" Bàng Xuân Yến lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
"Ta nhớ rõ ràng lão gia mỗi lần đều là từ trong thư phòng lấy quyển sách kia ra." "Lúc hắn lấy sách có kêu ngươi ra ngoài không?" Cửu Cát hỏi.
"Không có... Lão gia chính là ở giá sách phía sau rút Thanh Diệu Đan Thư) ra."
Bạn cần đăng nhập để bình luận