Độc Cổ Ma Tiên

Chương 669: Tiểu Đản Nhân Ỉ

Chương 669: Tiểu Đản Nhân ỈChương 669: Tiểu Đản Nhân Ỉ
"Xuống dưới xem." Chương Tử Đôn nhìn Cửu Cát.
Nhất định phải tìm cơ hội chôn sông ngươi.
Cửu Cát âm thầm oán thầm một câu, rời khỏi cửa hang, đi tới bãi cát vàng.
Với khinh công của Cửu Cát hoàn toàn có thể giâm lên cát mà không đề lại dẫu vết.
Chương Tử Đôn cũng đi theo nhảy xuống bãi cát vàng.
Hai người quan sát trong hang động trồng trải này.
Ngoại trừ lối vào vừa rồi, toàn bộ hang động không có lôi vào nào khác.
Đột nhiên. Cát vàng dưới chân hai người truyển đến một lực hút mãnh liệt. "Gào!" Chương Tử Đôn hóa thành cự viên, có thể không sợ bị cát vàng thôn phệ, chỉ trong nháy mắt đã biển mất.
Biến mất cùng với Chương Tử Đôn còn có Cửu Cát.
Khởi động Thiên Tàn trận văn.
Cửu Cát xông vào trong mai rùa. Trong mai rùa.
Bạch Ấu Anh, Lãnh Ngọc Trinh còn có Lý Tiểu Thúy thậm chí cũng không thèm nhìn Cửu Cát, các nàng toàn tâm toàn ý xuyên qua mai rùa quan sát thể giới bên ngoài.
Dù sao mai rùa rơi vào vạn dặm cát vàng, các nàng cũng chỉ có thể mãi mãi bị nhốt chết trong mai rùa. Cửu Cát xuyên qua mai rùa cũng chỉ nhìn thây cát vàng không ngừng chảy.
"Đây không phải là bẫy cát lún bình thường." Bạch Âu Anh nói với giọng điệu chắc chăn.
Lãnh Ngọc Trinh: "Vậy là cái gì?" Bạch Ấu Anh: "Nhìn giống một loại trận pháp truyền tổng."
Lý Tiểu Thúy: "Công tử, người vào rồi, ta đã nói Bạch tỷ tỷ sẽ không ra tay với người. "
Cửu Cát: "Nực cười! Lúc này còn dám ra tay với ta, ta trực tiếp truyển tông ngươi ra ngoài cho cát vàng ăn."
Lời cảnh cáo của Cửu Cát không phải là nói suông, trong mai rùa hắn có quyền kiểm soát hoàn toàn, muôn đưa ai ra ngoài thì đưa ai ra ngoài.
Chỉ là nếu bên ngoài không có nguy hiểm, Cửu Cát đưa Bạch Âu Anh ra khỏi mai rùa, Bạch Ấu Anh hoàn toàn có thể mang mai rùa đi, sau đó quay lại tìm cách đổi phó với Cửu Cát, dù sao cũng có cách đập vỡ mai rùa.
Nhưng hiện nay bên ngoài có bẫy cát lún, nêu như Bạch Âu Anh bị truyền tống ra ngoài, vậy thì chỉ có thể ăn cát.
Bạch Ấu Anh nhìn Cửu Cát, cau mày nói: "Trên tay ta không có pháp khí phù lục tiện tay, không phải là đối thủ của con cự viên kia."
"Không sao... Đánh không lại thì không đánh, ta cũng không nhãt định phải giết tất cả Cổ Tiên Mông Trạch." Cửu Cát nói. "Truyền tống sắp kết thúc!" Lãnh Ngọc Trinh vân luôn quan sát thê giới bên ngoài lên tiêng.
Khởi động Thiên Tàn trận văn. Cửu Cát đi ra thế giới bên ngoài.
@ @ @ Â £ Ÿ @ @ @
Sâu trong lòng đất.
Cung điện ngầm.
Cửa vào cung điện ngầm, chạy tới một đám trẻ con.
Đám trẻ này lớn nhất chỉ mới năm tuổi, nhỏ nhất chỉ mới hai, ba tuổi. Bọn chúng có hình dáng như đứa trẻ, mũm mĩm, trên ngực có một quả trứng tròn vo. Một đám trẻ con đi tới cửa cung điện.
Cánh cửa cung điện đóng chặt.
Hai bên cửa cung điện có hai pho tượng thần cao lớn.
Tượng thần mọc cánh, hai tay cầm một thanh trường kiềm hình chữ thập, trên mặt đeo một chiếc mũ giáp khổng lổ, che khuất toàn bộ khuôn mặt.
Đột nhiên.
Mũ giáp của tượng thần bên phải, lật lên trên, lộ ra một cái hô đen ngòm.
Một đống cát vàng từ trên đỉnh đầu tượng thần rơi xuồng.
Tất cả Tiểu Đản Nhân đều phát ra tiếng kêu sợ hãi, bọn chúng lùi sang một bên.
May mà cửa cung điện này vô cùng rộng rãi, cát vàng rơi xuồng rất nhiều, cũng không có đập trúng những Tiểu Đản Nhân này.
Cát vàng rơi xuống đất.
Cửu Cát từ trong cát vàng đứng dậy. Cung điện tuy rằng nằm sâu trong lòng đất, nhưng trên đỉnh có bảo thạch phát sáng, xung quanh mọi thứ đều nhìn thây rât rõ ràng.
Hơn mười Tiểu Đản Nhân nhìn Cửu Cát, đứa nào đứa nãy đều nước mắt lưng tròng, có đứa thậm chí còn giơ tay đấu hàng.
Những Tiểu Đản Nhân này đều là con của dị Nhân tộc, từ nhỏ đã bị thương nhân sa mạc mua đi để tìm kiêm nguồn nước. Nếu cha mẹ không bán, vậy thì. thương nhần sa mạc sẽ giết chết cha mẹ bọn chúng, lây quả trứng trên ngực cha mẹ bọn chúng đi bán với giá mười lượng bạc một quả.
Mà trong mai rùa của Cửu Cát, đã tích trữ 16 quả huyết đản.
Cửu Cát nhìn đám trẻ con, sau đó lại dời mắt xuồng dưới chân.
Dưới chân là đất cát, Chương Tử Đôn vân còn bị chôn trong cát, không biêt sông chết ra sao.
Đám Tiểu Đản Nhân kia thấy Cửu Cát không có ý định công kích bọn chúng, trong đó có một đứa gan lớn liền dân theo tất cả Đản Nhân đi tới cửa cung điện.
Cửu Cát đứng bên cạnh cửa cung điện, Cửu Cát nhìn đám nhóc này, lũ nhóc rõ ràng rất hoảng sợ, hai bên đều không nói gì.
Tiếp đó, Cửu Cát lại nhìn về phía sau đám nhóc, trong bóng tổi có ba đạo độn quang bay tới.
Đúng lúc này.
Cánh cửa cung điện đang đóng chặt tự động mở ra.
"Nhanh chóng ngăn cản bọn chúng!" Trong ba đạo độn quang truyền ra một tiêng gầm giận dữ. Có điều, Cửu Cát lại không cử động. Ngươi bảo ta ngăn cản là ta ngăn cản sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận