Độc Cổ Ma Tiên

Chương 444: Lăng gia ở Nghi Quảng tỉnh. 2

Chương 444: Lăng gia ở Nghi Quảng tỉnh. 2Chương 444: Lăng gia ở Nghi Quảng tỉnh. 2
"Ngươi hãy tháo kim tuyến trên da thú may vào pháp y của ngươi, sau đó dùng kim chỉ của dân làng vá lại chỗ thủng trên da thú."
Nghe Cửu Cát giải thích xong, Đàm Vịnh Thương thầm mắng mình ngu ngốc, sau đó xoay người rời đi.
Sợi chỉ của dân làng không đủ chắc chắn, nhưng Đàm Vịnh Thương đã dùng bạc mua rất nhiều tóc dài, đồng thời dặn dân làng se sợi chỉ và tóc lại với nhau...
Cùng lúc đó.
Đàm Vịnh Thương tìm được một nhà dân, bảo một phụ nữ nhóm lửa. Đàm Vịnh Thương lấy Xích Dương Lô ra, dùng lửa hơ qua đám lông vũ dính máu.
Lông vũ của Dạ Kiêu sau khi được xử lý trở nên mềm mại, mỏng manh, bóng loáng.
Trong lúc xử lý lông vũ, Đàm Vịnh Thương môi lần quay đầu lại đầu phát hiện Cửu Cát đang nhìn mình. Mặc dù Cửu Cát nhắm mắt nhưng Đàm Vịnh Thương chắc chắn hắn ta đang nhìn mình.
BỊ người khác nhìn khi đang luyện khí quả thực rất không thoải mái, nhưng Đàm Vịnh Thương cũng đã quen với việc bị nhìn ngó trong khoảng thời gian này.
Nửa ngày sau.
Đàm Vịnh Thương đã xử lý xong lông vũ Dạ Kiêu.
Ngôi làng nhỏ này cũng đón những vị khách không mời mà đến. Một đám Bộ khoái áo đen cưỡi ngựa phi tới, bao vây lấy pháp khí lơ lửng của Cửu Cát.
Cùng lúc đó.
Một gã Võ sư đạp không mà đến, giãm một cước lên khung xương của khinh khí cầu.
Lúc này, Đàm Vịnh Thương và Cửu Cát vừa từ trong bếp của người phụ nữ đi ra.
Đám Bộ khoái xua đuổi dân làng, không cho bất kỳ ai đến gần.
"Các ngươi làm gì vậy?” Đàm Vịnh Thương hỏi.
"Nơi này là đất phong của Lăng gia, Di Quảng tỉnh, trên trời, tất cả những thứ rơi xuống đều thuộc về Lăng gia ta." Đàm Vịnh Thương ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một gã Võ sư trẻ tuổi, mặt như ngọc quan, lạnh lùng nói.
"Ta cũng từ trên trời rơi xuống, có thuộc về Lăng gia các ngươi không?" Cửu Cát chế nhạo.
"Lăng gia, Di Quảng tỉnh là luyện khí thế gia rất nổi tiếng." Đàm Vịnh Thương ghé sát tai Cửu Cát, nhỏ giọng nói.
Đàm Vịnh Thương không muốn gây chuyện.
Thứ nhất, Lăng gia, Di Quảng tỉnh thế lực không nhỏ, thứ hai, nam tử này tuy còn trẻ nhưng ít nhất cũng có tu vi nhị phẩm, tuyệt đối là mầm mống Võ Tiên, Lăng gia nhất định rất coi trọng, nếu lỡ tay giết chết nhất định sẽ rước lấy phiền toái. "Các ngươi là luyện khí thế gia, tự có pháp khí lơ lửng trên không, hà tất phải tham lam đồ vật của bổn tọa?" Cửu Cát hỏi.
"Ngươi là người phương nào?" Gã Võ sư trẻ tuổi, mặt như ngọc quan kia hỏi.
"Ngươi lại là người phương nào?” Cửu Cát hỏi ngược lại.
"Lăng Triệu Thiên."
"Pháp khí lơ lửng này là vật của bổn tọa, tạm thời dừng chân ở đây, rất nhanh sẽ bay đi, mọi người gặp nhau chính là có duyên, mong rằng đừng làm mất hòa khí."
"Ha ha ha..." Lăng Triệu Thiên cười lớn.
"Dựa vào cái gì mà ngươi dám nói làm mất hòa khí với bổn tọa? Ngươi cho rằng ngươi có thể uy hiếp được bổn tọa?" Lăng Triệu Thiên quát lớn. "Lăn xuống khỏi pháp khí lơ lửng của bổn tọa, nếu không đừng trách bổn tọa không khách khí." Cửu Cát trực tiếp lên tiếng uy hiếp.
Đối mặt với lời uy hiếp của Cửu Cát, Lăng Triệu Thiên nheo mắt, không đôi co nữa mà lặng lễ võ vào túi trữ vật, lấy ra hai viên Lôi Hỏa Châu, ném thẳng vào mặt Cửu Cát và Đàm Vịnh Thương.
"Cẩn thận, là Lôi Hỏa Châu!" Đàm Vịnh Thương nhìn rõ hai quả cầu nhỏ màu đen xì kia, lập tức bỏ chạy. Vân La Thanh Yên Chưởng.
Vèo! Vèol
Cửu Cát nhẹ nhàng vỗ ra hai chưởng, hai luồng chưởng phong nhẹ như không đánh trúng Lôi Hỏa Châu đang lao tới.
Lôi Hỏa Châu bị một luồng lực lượng mềm mại bao bọc, bay ngược trở lại.
Âm! Âm!...
Trong làn khói bụi của vụ nổ.
Vèol
Vân Kính Phi Đao.
Cửu Cát ném Nguyên Từ Phi Đao trong tay ra.
Đàm Vịnh Thương nhìn thấy thanh phi đao lóe sáng rồi biến mất, tròng mắt suýt chút nữa lọt ra ngoài.
Uy lực của hai viên Lôi Hỏa Châu phát nổ đã rất lớn, nhân lúc dư âm của vụ nổ, lại dùng phi đao đánh lén. Hơn nữa, trên thanh phi đao đó còn có màu xanh lục, tám chín phần mười là tẩm kịch độc.
Họ Trương này không ra tay thì thôi, đã ra tay là phải dồn người ta vào chỗ chết.
Kengl
Trong làn khói bụi của vụ nổ.
Một lớp hào quang màu đỏ chặn Nguyên Từ Phi Đao lại.
Lăng Triệu Thiên chỉ muốn dùng Lôi Hỏa Châu dọa hai gã Võ sư này một chút, để thể hiện uy thế của mình. Vạn vạn lần không ngờ Lôi Hỏa Châu lại bay ngược trở lại, hơn nữa tên mù kia chỉ dùng một chiêu đã ép lá chắn phòng ngự của Xích Diễm Pháp Y xuất hiện.
Phòng ngự của pháp y thường chỉ sử dụng được một lần, chỉ khi Lăng Triệu Thiên gặp phải đòn chí mạng không thể chống đỡ, nó mới được kích hoạt.
Đây là pháp khí phòng ngự mà các gia tộc lớn ban tặng cho con cháu ưu tú của mình, tránh cho con cháu bị đánh lén giết chất.
Vèo! Vèo! Vào...
Cửu Cát nhanh chóng vỗ ra ba chưởng.
Như gió xuân phảng phất, Vân La Thanh Yên Chưởng đánh vào Xích Dương Thuẫn của Lăng Triệu Thiên, từng luồng kình lực dày đặc đẩy Lăng Triệu Thiên cùng với Xích Dương Thuẫn bảo vệ cơ thể hắn ta rơi xuống khinh khí cầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận