Độc Cổ Ma Tiên

Chương 474: Tiến vào Thiên Tằm Cung 2

Chương 474: Tiến vào Thiên Tằm Cung 2Chương 474: Tiến vào Thiên Tằm Cung 2
"Điều này... Ta cũng không biết... Thiên Tàn Minh chúng ta ba trăm năm lại đưa một nhóm người đến đây, lúc đầu chỉ yêu cầu là Luyện khí sư có Thiên Tàn Lệnh là được, về sau, những Luyện khí sư tiến vào Thiên Tằm Cung đều không thu hoạch được gì, vì vậy, bọn họ đã bán Thiên Tàn Lệnh trong tay cho một số người tàn tật với giá cao, những người tàn tật này có thể lợi dụng Băng Ngọc Thiên Tằm để khôi phục thân thể, dần dà, những Luyện khí sư tiến vào Thiên Tằm Cung ngày càng ít, có điều, dù sao đây cũng truyền thống ba trăm năm một lần, Thiên Tàn Minh chúng ta vẫn luôn kiên trì, đương nhiên cũng không quá coi trọng, ngài xem, ngay cả một gã Võ sư nhất phẩm cũng không có, chỉ có một mình ta là Võ sư nhị phẩm chủ trì việc này, cũng đủ biết thái độ của Thiên Tàn Minh chúng ta đối với việc này rồi." Lỗ Kim Thành vội vàng giải thích. Lỗ Kim Thành nói rất lớn tiếng, không hề kiêng dè ai, Cửu Cát tất nhiên cũng nghe rõ ràng.
"Ta đã hiểu..." Lý Thái Huệ thở dài nói.
"Vâng, vâng, vâng..." Lỗ Kim Thành cúi đầu khom lưng nói.
"Ngươi đúng là kẻ vô dụng." Lý Thái Huệ lầm bẩm một câu, ngay sau đó, Lỗ Kim Thành bị tế kiếm cắt thành vô số mảnh nhỏ.
Ở khoảng cách gần như vậy, không ai nhìn thấy Lý Thái Huệ đã xuất kiếm như thế nào, cứ như thể trong tay y đang cầm một thanh kiếm vô hình vậy.
Dù sao Lỗ Kim Thành cũng Võ sư nhị phẩm, thế nhưng hộ thể huyền cương trên người gã lại không có chút tác dụng nào...
Trong ánh mắt kinh hãi của tất cả Võ sư tàn tật có mặt, trong ánh mắt hâm mộ của hai vị Bạch Y Đô thống và Hồng Y Đô thống.
Lý Thái Huệ bắt đầu nhai nuốt từng miếng thịt nhỏ.
Thật đáng sợ!
Những Võ sư tàn tật có mặt đầu rụt người lại, thậm chí có người còn lộ vẻ kinh hoàng...
Chỉ có hai người là không có phản ứng gì...
Một người là Thi Tiếu Nhiên, nàng ta là nữ nhân.
Người còn lại là Cửu Cát, hắn là người mù. Nhìn vị đại Thái giám danh tiếng lẫy lừng này, thản nhiên ăn thịt người trước mặt mọi người.
"Ngon đến thế sao?" Thi Tiếu Nhiên buột miệng hỏi.
Nàng ta chỉ lầm bẩm một mình, cho dù là người bên cạnh cũng không nghe thấy.
Thế nhưng, đại Thái giám Lý Thái Huệ lại nhìn về phía Thi Tiếu Nhiên, khóe miệng mang theo ý cười nói: "Món ngon tuyệt thế."
Thi Tiếu Nhiên khẽ biến sắc, may mà nàng ta đang đeo mạng che mặt.
Lý Thái Huệ chậm rãi ăn hết một đoạn ruột non trước mặt mọi người, sau đó nhìn mọi người với ánh mắt mị hoặc, nói: "Tất cả các ngươi, hãy vào trong đó cho ta, mang Băng Ngọc Thiên Tằm ra đây, nếu lúc đi ra mà không mang theo Băng Ngọc Thiên Tằm, kết cục cũng giống như tên này."
Lý Thái Huệ quay đầu nhìn hai tên đô thống phía sau.
Hai tên đô thống có làn da trắng nõn, khuôn mặt âm nhu kia đang ra Sức nuốt nước miếng.
Rõ ràng bọn chúng cũng đang thèm thuồng đến chảy nước dãi.
"Chúng ta... Chúng ta là đệ tử Mão Công, cũng phải đi sao?" Một tên đệ tử áo trắng run rẩy hỏi.
"Ngươi có thể không đi, ở lại đây để cho ta hưởng dụng, tướng mạo xinh đẹp thế này, ta còn có thể mang theo bên người, tương lai nhất định phong quang vô hạn..." Lý Thái Huệ ôn nhu nói.
Tất cả mọi người đầu chen chúc đi về phía Thiên Tằm Cung.
Vị đại Thái giám này thật sự quá đáng sợ.
Ở bên cạnh hắn ta thêm một giây, là sẽ thêm một phần nguy hiểm.
Nhờ vào khinh công tuyệt diệu.
Cửu Cát đi theo Thi Tiếu Nhiên, gã đại hán một tay tên Mạnh Lang, còn có Luyện khí sư Ngô Thiêm, cùng nhau xông vào cánh cửa lớn như màn nước của Thiên Tằm Cung. Trong nháy mắt tiếp theo.
Thiên địa đảo lộn.
Cửu Cát đến một bụi cây, ngẩng đầu nhìn lên, xung xung quanh đều là núi xanh, bên cạnh không có ai khác.
Trước khi tiến vào Thiên Tàn Cung, Cửu Cát đã nghe ngóng về cảnh tượng bên trong Thiên Tàn Cung. Thiên Tàn Cung không lớn.
Bên trong chỉ có một cái ao hình tròn, trong ao có một cây Băng Tinh Ngọc Thụ, trên cây có một con Băng Ngọc Thiên Tằm.
Sau khi tiến vào Thiên Tàn Cung, chỉ cần xếp hàng để cho nó cắn một cái là được.
Vô cùng yên bình, không cần phải tranh đấu gì cả.
Chỉ cần bị cắn một cái, sẽ giống như con tằm nhả tơ kết kén, đến khi phá kén mà ra, cho dù là gãy tay, gãy chân hay là đan điền bị hỏng, đều có thể hoàn toàn khôi phục.
Thế nhưng hiện tại, Thiên Tằm Cung lại to lớn như một thế giới khác. Cửu Cát ngẩn người một lúc.
Hắn nghe thấy tiếng chim khổng lồ võ cánh, vội vàng trốn vào bóng cây, len lén nhìn lên.
Bầu trời rất sáng, không có mây, cũng không có mặt trời.
"Grào!" Một con chim lửa khổng lồ, thân dài ba trượng, sải cánh sáu trượng bay qua đỉnh đầu Cửu Cát. Cửu Cát cuộn tròn người lại, cần thận tránh né tầm mắt của con chim lửa này.
Nhìn vào kích thước của con chim lửa này, e rằng thực lực của nó không thua kém gì Võ sư Tiên Thiên, có thể gọi là đại yêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận