Độc Cổ Ma Tiên

Chương 190: Bị nhốt vào xe tù 2

Chương 190: Bị nhốt vào xe tù 2Chương 190: Bị nhốt vào xe tù 2
Đả canh nhân...
Xong rồi...
Khi trang chủ Thiết Kiếm sơn trang Hạ Trạch Uyên tỉnh lại từ hôn mê, hắn đã bị trói trên xe tù.
Cùm gỗ nặng nề chính là nắp xe tù, đầu và tay chân của Hạ Trạch Uyên đều bị cố định.
Hạ Trạch Uyên muốn giãy dụa, nhưng lại phát hiện không cách nào dùng sức được.
Khí hải của hắn bị phong ấn, người ra tay hẳn là Võ Tiên...
Hoàn toàn không có sức chống cự!
Rốt cuộc là ai phản bội mình?
Hạ Trạch Uyên nghĩ đi nghĩ lại trong đầu, cũng không nghĩ ra một người khả nghi.
Gần đây người vào sơn trang chỉ có tên mù đó, nhưng đó là một tên mù.
Hạ Trạch Uyên ngẩng mắt nhìn lên...
Hiện tại hắn đang ở chân núi, giao lộ giữa Thiết Kiếm sơn trang và Phụ Quy trấn, rất nhiều người dân Phụ Quy trấn đến xem náo nhiệt, nhưng lại bị một đám Bộ khoái áo đen ngăn lại.
Trên một bãi đất trống ở giao lộ này, gần như tất cả mọi người trong Thiết Kiếm sơn trang mà Hạ Trạch Uyên có thể gọi tên đều bị nhốt vào xe tù...
Sáu vị phu nhân.
Hai nữ nhi. Còn có một đám võ phu do Mã Chính Bình dẫn đầu...
Hạ Trạch Uyên nhìn hai nữ nhi của mình, lúc này hai nữ nhi đã mặc áo tù, tóc tai bù xù, đeo cùm gỗ cồng kênh, bị nhốt trong xe tù...
Lúc này Huân Nhi và Linh Nhi vẫn còn vẻ mặt mơ màng, các nàng hoàn toàn không biết vì sao mình lại bị nhốt trong xe tù.
Hạ Trạch Uyên chưa bao giờ để hai nữ nhi xuống núi, thậm chí còn chưa nói cho các con biết các con là Cổ sư chứ không phải Võ sư.
Cổ sư bị Đả canh nhân bắt được, chỉ có một con đường chết, là mình hại các con...
Trang chủ Thiết Kiếm sơn trang Hạ Trạch Uyên hai mắt đỏ hoe, nước mắt lưng tròng...
Trong lúc nhất thời hối hận không thôi, khó có thể kìm nén...
Lúc này Huân Nhi và Linh Nhi cũng nhìn về phía phụ thân, thấy phụ thân rơi lệ, tất nhiên cũng nhịn không được mà rơi lệ...
"Kia chẳng phải là Thiết Kiếm sơn trang sao?”
"Bọn họ rốt cuộc phạm phải chuyện gì? Sao lại có nhiều Bộ khoái như vậy?"
"Nhanh nhìn kìa! Nhiều trùng quá!"
Cùng với những lời bàn tán xôn xao của bá tánh xung quanh...
Một đám đệ tử Võ viện mặc võ phục xanh trắng, khiêng từ trên núi xuống mấy cái hũ kim loại lớn... Không những như thế.
Một số tàn chi máu thịt thuộc về con người cũng bị các đệ tử Võ viện khiêng từ trên núi xuống, coi như là vật chứng, bày xung quanh hũ Cổ.
"Bá tánh các vị... mọi người nghe ta nói!" Lúc này, một nam tử mặc quan phục đứng trên cao, người này chính là huyện lệnh Phụ Quy trấn, Hác đình trưởng.
"Trang chủ Thiết Kiếm sơn trang Hạ Trạch Uyên này là một gã Cổ sư, vì luyện chế Cổ trùng, hắn đã lừa hơn trăm nạn dân lân núi, lừa vào Quỷ ốc, dùng người sống luyện Cổ, tội ác tày trời, những thứ này chính là chứng cứ!"
"Bá tánh các vị, mọi người xem đi... đây đầu là chứng cứ sống sờ sờ..." Chứng cứ trong Quỷ ốc của Thiết Kiếm sơn trang bị lôi ra giữa thanh thiên bạch nhật, để cho mọi người xem...
Huyện lệnh Hác phun nước bọt giải thích bên cạnh...
Trong Thiết Kiếm sơn trang còn có mười mấy người không bị đeo cùm gỗ, những người này cơ bản đều là người hầu, trong đó còn có một tên mù, bọn họ xếp thành hàng, chờ bị các Bộ khoái thẩm tra thân phận từng người một...
Tri phủ Thanh Đào thành ngồi trước một chiếc bàn gỗ, bên cạnh có mấy vị Văn tri lão luyện, một số Bộ khoái đang duy trì trật tự.
Theo nguyên tắc Võ sư quản Võ sư, thường dân quản thường dân, quân thành vệ Thanh Đào thành canh giữ Cổ sư, còn Bộ khoái phủ nha bình thường canh giữ thường dân...
Đả canh nhân cấp bậc Võ Tiên đã thẩm tra sơ bộ một lượt, Cổ sư Thiết Kiếm sơn trang tổng cộng sáu người, những người còn lại đầu là thường dân.
Sáu tên Cổ sư này đầu đã bị phong ấn khí hải, nhốt vào xe tù...
Thường dân còn lại nếu là võ phu thì cơ bản đều bị nhốt vào xe tù, dù sao võ phu không thể không biết chuyện Quỷ ốc.
Chỉ có người hầu trong phòng bếp, nha hoàn, còn có một tên mù, tổng cộng mười mấy người cần thẩm tra.
Người đầu tiên là một nha hoàn, chỉ thấy tri phủ hỏi: "Ngươi tên gì?" "Bẩm lão gia, nô tỳ tên Hỉ Nương."
"Đến Thiết Kiếm sơn trang bao lâu rồi?"
"Ba tháng."
"Ngươi vào Thiết Kiếm sơn trang bằng cách nào?"
"Nô tỳ là nạn dân, bị mua về."
"Ngươi có biết chuyện Quỷ ốc không?"
"Không biết, thật sự là không hề biết." Hỉ Nương sợ hãi nói.
"Tri phủ đại nhân... ngài xem..." Một vị Văn tri bên cạnh lật xem một cuốn sổ sách.
Trên sổ sách này ghi lại tình hình nhận bổng lộc hàng tháng của HỈỉ Nương.
Mỗi tháng bổng lộc hai trăm văn...
"Còn chứng cứ nào khác không?"
"Đại nhân, ta tìm được khế ước bán thân." Một vị Văn tri khác lấy ra một tờ khế ước, trên khế ước có dấu vân tay của Hỉ Nương...
Sau khi đối chiếu một hồi...
Hỉ Nương được thả ra...
Tri phủ Thanh Đào thành thẩm tra mỗi người đều rất cẩn thận, sợ bỏ sót một tên xấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận