Độc Cổ Ma Tiên

Chương 467: Tào Tháo rượt 2

Chương 467: Tào Tháo rượt 2Chương 467: Tào Tháo rượt 2
"Dẫn ta đi nhà xí." Ngô lão đầu cũng ôm bụng, chạy theo bạch y đệ tử. Cửu Cát dừng công kích sóng âm, lần nữa đứng dậy.
Dưới nước, Cửu Cát đã sớm thử qua công kích sóng âm, tuy rằng có thể giết cá, nhưng đối phó với con người có hiệu quả gì, còn phải thử mới biết.
Bây giờ Ngô lão đầu tự mình đụng vào họng súng, đương nhiên phải lấy lão ta thử một lần.
Còn về việc bại lộ tu vi?
Trên thuyền này tuyệt đại đa số đầu là Võ sư thượng tam cảnh, Võ sư trung tam cảnh như Ngô lão đầu ngược lại mới là số ít.
Nếu Cửu Cát che giấu tu vi, giả bộ yếu đuối, ngược lại có vẻ quá khác người, còn không bằng dùng tu vi nhị phẩm kết giao với mọi người, cũng dễ dàng thu thập được nhiều tin tức hơn.
Ngược lại là Ngô lão đầu, tự hủy hoại thân thể, trà trộn lên thuyền hắc giáp, chắc chắn là có mưu đồ. Nhưng lão già này trời sinh tính tình cay nghiệt, không muốn chịu thiệt chút nào, hơn nữa lại muốn nhân cơ hội thăm dò Cửu Cát, lúc này mới đồng ý quyết đấu trước mặt mọi người.
Đương nhiên thực lực của Ngô lão đầu không chỉ như vậy, dù sao lão cũng người giỏi về luyện khí, chắc chắn có Lôi Hỏa Châu, nhưng vì tranh giành một phòng trên boong tàu mà sử dụng Lôi Hỏa Châu thì có vẻ hơi không lý trí.
Sau khi Ngô lão đầu nhận thua, chạy thục mạng đi nhà xí, lông mày Cửu Cát hơi nhíu lại.
Công kích sóng âm của hắn chắc chắn là luyện sai rồi.
Nghĩ đến Tiểu Câu Hoàng hậu là nhân vật phong hoa tuyệt đại như vậy, chắc chắn sẽ không bất nhã như thế.
Cửu Cát thật sự khó có thể tưởng tượng ra cảnh tượng Tiểu Câu Hoàng hậu gảy đàn, xung quanh một đám người đồng loạt... phóng thích ra ngoài.
Nếu là bất nhã như vậy, Tiểu Câu Hoàng hậu tất nhiên sẽ không luyện, cho nên có thể suy luận ngược lại, hắn chắc chắn là đã luyện sai rồi.
Nhưng vấn đề là sai ở đâu? Ngay lúc Cửu Cát đang cau mày suy nghĩ, một bạch y đệ tử khác cung kính tiến lên, chắp tay nói: "Chúc mừng tiền bối thắng lợi, mời tiền bối đi theo ta."
Tên bạch y đệ tử này dẫn Cửu Cát đi tới gian phòng cuối cùng trên boong tàu.
Bạch y đệ tử từ bên hông móc ra một cái chìa khóa bằng đồng, mở cửa phòng boong tàu.
Trong phòng boong tàu không có bày biện gì nhiều, chỉ có một cái giường đơn, một cái hòm gỗ lớn, còn có một cửa sổ.
Bạch y đệ tử giao chìa khóa bằng đồng cho Cửu Cát, Cửu Cát cất nó vào trong túi trữ vật.
"Vị khách quan này... Còn 73 ngày nữa thuyền mới rời bến, ngài có thể ở lại trên thuyền, cũng có thể lựa chọn ở dưới khoang thuyền. Nếu ở trên thuyền, cứ mười ngày phải nộp hai lượng bạc." Một tiểu đồng tử áo trắng nói.
"Hai lượng bạc ở mười ngày, cho dù so với khách điếm bên ngoài cũng coi như là rất rẻ." Cửu Cát hài lòng nói.
"Vậy ngài muốn ở trên thuyền?" "Đúng vậy."
"Trước khi thuyền khởi hành, một ngày ba bữa, nếu dùng bữa ở trên thuyền, còn phải thêm hai lượng bạc."
"Các ngươi có những món gì?" "Trước khi thuyền khởi hành, chúng ta đều mang hộp đựng thức ăn từ quán rượu trên bến tàu lên thuyền, khách nhân có thể tự mình chọn." "Mỗi ngày một bát mì viên cá, thêm một ít tiết là được." Cửu Cát dứt khoát móc ra hai lượng vàng.
Hai lượng vàng tương đương với 40 lượng bạc.
Số bạc này đủ để Cửu Cát sống trên thuyền trăm ngày.
"Đa tạ khách quan."
"Sau khi thuyền khởi hành, một ngày tốn bao nhiêu bạc?"
"Sau khi thuyền khởi hành, tất cả chỉ phí đều do Thiên Tàn Minh chỉ trả, không cần thêm bạc."
"Ngươi là đệ tử Thiên Tàn Minh sao?” "Thiên Tàn Minh là liên minh của các Luyện khí sư, không phải môn phái, cũng không thu nhận đệ tử. Chúng ta là đệ tử Mão Công, được Thiên Tàn Minh thuê tới để quản lý thuyền hắc giáp." Bạch y đệ tử khiêm tốn nói.
"Đệ tử Mão Công?"
"Đúng vậy... Chúng ta không làm việc lâu dài ở Thiên Tàn Minh, nơi nào trả tiền thì đi nơi đó, điều này cũng không khác gì với công nhân Mão Công trong thành, cho nên chúng ta được gọi là đệ tử Mão Công."
"Ta hiểu rồi... Ngươi ra ngoài đi, ta muốn nghỉ ngơi một chút."
"Vâng, khách quan."
Bạch y Mão Công đệ tử gật gật đầu, xoay người rời khỏi phòng, đóng cửa phòng lại.
Cửu Cát ngồi trên giường, lộ vẻ trầm tư.
Ngô lão đầu tự hủy hoại thân thể, trà trộn lên thuyền, chắc chắn là có mưu đồ.
Rốt cuộc lão già kia đang toan tính điều gì?
Thôi vậy...
Chỉ cần chú ý thêm một chút, sớm muộn gì Ngô lão đầu cũng sẽ lộ ra sơ hở.
Hôm qua gảy đàn cả đêm, Cửu Cát cũng có phần mệt mỏi, hắn nằm xuống giường, rất nhanh liần ngủ thiếp đi.
Lúc chạng vạng. Đệ tử Thiên Tàn Minh mang đồ ăn tới, sau khi Cửu Cát dùng bữa xong, ôm tỳ bà đi tới boong thuyền.
Trên boong thuyền đã có không ít khách nhân Thiên Tàn Lệnh tụ tập, những người này đầu không ngoại lệ, trên người đều có khuyết điểm. Cửu Cát ngồi trên không trung, thản nhiên để lộ ra thần thông hư không mượn lực của Võ sư nhị phẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận