Độc Cổ Ma Tiên

Chương 407: Chuẩn bị ngân lượng 1

Chương 407: Chuẩn bị ngân lượng 1Chương 407: Chuẩn bị ngân lượng 1
"Quan nhân... rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Lương Tuyết Lan thê thê thảm thiết hỏi.
Địch Vân Sinh siết chặt nắm đấm. Hai đứa con trai đều chết cả rồi, Địch gia hắn tuyệt hậu rồi.
"Oe..." Lương Tuyết Lan đột nhiên nôn khan.
Địch Vân Sinh nắm lấy cổ tay Lương Tuyết Lan, một đạo tiên nguyên độ vào...
"Hừ! Tiện phụ, ngươi có thai... Là cùng tên nào?" Địch Vân Sinh cười lạnh nói.
"Ta có thai?" Lương Tuyết Lan cũng lộ vẻ không thể tin được.
Từ khi gả vào Địch gia. Võ Tiên Địch Vân Sinh chưa từng chạm vào nàng, đứa nhỏ này đương nhiên không thể là của Địch Vân Sinh.
Chỉ thấy Lương Tuyết Lan nở nụ cười thê thảm nói: "Ngươi muốn biết là của ai sao?"
"Ha ha ha ha... Còn không phải của hai đứa con trai kia của ngươi." Lương Tuyết Lan vừa khóc vừa nói. "Ngươi nói cái gì!" Địch Vân Sinh lộ vẻ khiếp sợ.
Chẳng lẽ...
Hai đứa con trai của hắn là bởi vì làm ra loại chuyện hoang đường này, hổ thẹn với hắn, lúc này mới chủ động tìm đến cái chết sao? Trong lúc nhất thời. Địch Vân Sinh cảm giác mình như già đi mười mấy tuổi.
"Sinh hài tử ra đi." Địch Vân Sinh nói xong, hóa thành một đạo hỏa quang rời đi.
"Hô... Hô..." Lương Tuyết Lan thở hổn hển từng ngụm, nàng vuốt ve bụng của mình, lộ ra biểu cảm tuyệt vọng.
ñ Œ@) 8
Thành Lâm Giang.
Một chiếc xe ngựa màu đen chạy vào nội thành.
Biệt viện Vi gia.
Tứ phòng và Ngũ phòng, tộc nhân phàm nhân cùng với số ít Võ sư tụ tập trong biệt viện.
Cửu Cát ôm tỳ bà ngồi trên thủ vị. Đinh định đang đang đỉnh đang đang...
Chỉ thấy Cửu Cát vừa gảy tỳ bà vừa nói: "Tranh đoạt Phong Địa lệnh đã kết thúc, phủ Cực Bắc Tướng quân không quá một tháng sẽ ban xuống Phong Địa lệnh, nhưng trước đó chúng ta cần chuẩn bị một lượng lớn ngân lượng, tộc nhân di chuyển đến đất phong mới cần xây dựng nhà cửa mới, thành trì mới, khai khẩn ruộng đất, những việc này đều cần đến ngân lượng..."
"Căn cứ theo quyết nghị của trưởng lão hội, nhà nào chuẩn bị càng nhiều bạc, sân nhà đó càng lớn, nếu như không lẫy ra được bạc, đến lúc đó di chuyển đến đất phong mới, sẽ phải tự mình lao động..." "Nơi Thương Sơn lạnh giá, có thể dùng bạc giải quyết thì nên dùng bạc giải quyết, các vị ở đây đều là địa chủ, cho dù có sa sút đến đâu cũng có sản nghiệp của riêng mình, ngày thường đều có hạ nhân hầu hạ... Đến lúc đó nếu như không lấy ra được bạc, phải tự mình làm việc, còn vất vả hơn so với hạ nhân rất nhiều, khai hoang, săn bắn, đánh cá thậm chí xây dựng tường thành đầu phải tự mình làm!" Cửu Cát nói xong lại gảy tỳ bà, tiếng đàn vang lên leng kendg.
"Lão phu tuổi đã cao, có thể không đi được không?" Một lão giả hỏi. Đinh định đang đang đỉnh đang đang...
"Theo ý của trưởng lão hội, sau khi Phong Địa lệnh ban xuống, đi hay không đầu là tự nguyện, lựa chọn đi chính là tộc nhân Vi gia, lựa chọn không đi lập tức bị trục xuất khỏi Vi gia." Cửu Cát nói xong lại tiếp tục gảy đàn...
"Trục xuất khỏi Vi gia?"
"Làm sao có thể như vậy được." "Thương Sơn lạnh giá như vậy, chẳng lẽ chỉ có Võ sư đi thôi sao?" "Đúng vậy... Võ sư đi Thương Sơn phát triển, chúng ta ở lại Cửu Châu sinh sôi nảy nở."
"Nhưng nếu bị đuổi khỏi Vi gia không có gia tộc che chở, lỡ như bị người ta ức hiếp đến cửa tống tiền thì phải làm sao?"
"Gia tộc nên phái người tiếp tục ở lại Cửu Châu, bảo Vị lợi ích cho chúng ta." "Đúng vậy... Võ sư của gia tộc di chuyển đến Thương Sơn, hàng năm nên phái thêm mười Võ sư đến Cửu Châu bảo Vị lợi ích cho chúng ta." Chỉ trong chốc lát, tiểu viện trở nên ồn ào.
Cửu Cát nhắm mắt phi thân lên, đáp xuống ngọn cây.
"Quyết định đi thì bán nhà cửa, chuẩn bị ngân lượng, quyết định ở lại thì xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra, nhưng sau này không cần đến biệt viện Vi gia nữa, biệt viện Vi gia ở thành Lâm Giang cũng sẽ bán đi, hy vọng mọi người tự lo liệu cho tốt." Cửu Cát nói xong xoay người rời đi.
Sau khi Cửu Cát rời đi, phàm nhân trong viện càng tranh cãi dữ dội hơn...
Một chiếc xe ngựa màu đen rời khỏi biệt viện Vi gia...
Xe ngựa màu đen nhanh chóng đến trước cửa tiệm thịt kho ở đường Tây. Trong xe ngựa.
Cửu Cát do dự lấy từ trong túi trữ vật ra một cái hộp gõ.
Trong hộp gỗ này đựng Diên Thọ Đan.
Chậm nhất là một tháng nữa phải rời khỏi thành Lâm Giang, Cửu Cát tuyệt đối không thể mang phụ thân đến Thương Sơn hôn loạn, có lẽ đây là lần cuối cùng gặp mặt.
Bây giờ Cửu Cát đã có tu vi tam phẩm, tốc độ tu luyện rất nhanh, hơn nữa Lãnh Ngọc Trinh cũng đã bị phái đến chiến trường Yêu tộc Mông Trạch, không còn uy hiếp của Võ Tiên, có vẻ như tự mình đi gặp phụ thân cũng không có vấn đề gì.
Do dự một lát...
Cửu Cát vén rèm xe ngựa lên, sau đó chui vào trong.
"Sao lại là ngươi?" Cửu Cát kinh ngạc hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận