Độc Cổ Ma Tiên

Chương 581: Nhân phẩm của Cửu Cát 2 Ỉ

Chương 581: Nhân phẩm của Cửu Cát 2 ỈChương 581: Nhân phẩm của Cửu Cát 2 Ỉ
Nhưng đối với quân viễn chinh Nhân tộc mà nói, thực vật thành yêu ngược lại là dễ đổi phó nhãt, bọn họ có cả một bộ phương pháp, vây quanh rồi châm lửa, sau đó đào gôồc, cho dù là Đại Thực Yêu mạnh đền đâu cũng chỉ có thể uât hận tại chô mà chết.
Chỉ cần là yêu thú thì cho dù có mạnh đến đâu cũng không tạo thành uy hiếp cho quân viên chỉnh Nhân tộc, thứ thực sự khiên quân viễn chỉnh Nhân tộc tổn thất nặng nề chính là Cổ Tiên.
Trưởng lão A Vượng trên đầu treo hoa đèn lồng, dưới sự bảo vệ của một đám tộc nhân, tìm kiêm một vòng quanh đây, sau đó khom lưng nhặt lên một cái mai rùa.
Lúc này, trong mai rùa, Cửu Cát đã biển thành hình dạng nửa người sói, như vậy thì cuôc đât sẽ càng thêm có sức lực. Đầu sói ngẩng lên trời, xuyên qua mai rùa vừa vặn nhìn thây đóa hoa trên đỉnh đầu của trưởng lão A Vượng.
Bốp!
Ném Nữ Võ Tiên không có phản ứng gì lên giường đá, Cửu Cát biển trở lại thành hình người.
Thần sắc trở nên vô cùng nghiêm nghị.
Thực vật thành yêu, thủ đoạn quỷ quyệt, có thể phát hiện ra sự khác thường của mai rùa, nói không chừng cũng có biện pháp hóa giải. Trưởng lão A Vượng treo mai rùa lên người, trên người lão mặc một bộ y phục màu đen làm từ dây leo.
Đó là lớp vỏ ngoài của Thiên Đằng Vương sau khi lột xác, sau khi được thuộc da thì mặc trên người, chính là y phục của tât cả tộc nhân.
"Tà vật có lẽ đã rời đi rồi, chúng ta quay về thôi." Trưởng lão A Vượng nói.
Một đám người vây quanh trưởng lão A Vượng trên đầu mọc hoa, đi tới một thôn trang.
Thôn trang kia được xây dựng trên cây...
Thiên Đằng Vương quấn quanh cây đa, thôn trang của Man nhân di được xây dựng trong hồc cây.
Cây đa khổng lổ một mình thành rừng, có rất nhiều hốc cây, những người đàn ông đã bắc những cây cầu, Thiên Đăng Vương tự nhiên lan tràn trên những cây cầu này, khiển cho những cây cầu bằng gô này trở nên vững chắc. Không chỉ như vậy.
Cứ cách hai ba bước nhất định sẽ có một đóa hoa đèn lổng, hoa đèn lổng không chỉ tỏa ra mùi hương say lòng người, mà còn tỏa ra ánh sáng lấp lánh, chiếu sáng bóng tôi.
Trung tâm thôn trang có một cây cỏ đèn lồng khổng lổ, bên trong cỏ đèn lổng kia đang ngâm một người. Đương nhiên...
Người kia đã chết từ lâu.
Cơ thể hắn ta đã ở trạng thái nửa tan chảy.
Thân trên còn coi như nguyên vẹn, thân dưới đã hoàn toàn hóa thành nước...
Thiên Đằng Vương đương nhiên không chỉ có một đóa hoa đèn lồng khổng lổ, hoa đèn lồng khổng lổ có mặt khắp nơi trong rừng đa.
Dưới gốc cây đa có rất nhiều thôn trang của Man nhân di, môi thôn trang chỉ có khoảng ba mươi Man nhân di, những Man nhân di này hợp thành một bộ lạc gần nghìn người.
Trong mỗi thôn trang đều có một đóa hoa đèn lổng khổng lổ.
Bản thể của Thiên Đằng Vương trải rộng khắp rừng đa, nó ở khắp mọi nơi trong rừng đa.
Trừ phi quân viễn chinh Nhân tộc vây toàn bộ rừng đa lại rồi châm lửa thiêu rụi, nêu không thì không có bất kỳ yêu thú hay Cổ Tiên nào có thể uy hiếp được Thiên Đăng Vương.
Hoa đèn lồng khổng lồ đương nhiên chỉ có thể treo trên dây leo khổng lổ.
Dây leo khổng lổ kia có độ dày bằng bắp đùi người trưởng thành, chỉ có trên dây leo khổng lổ mới có từng quả từng quả Thanh Thánh Quả.
Đó chính là thứ mà Cổ Tiên muốn có được.
Cổ Tiên muốn có được Thanh Thánh Quả, Thiên Đăng Vương muôn có được Cô Tiên.
Đối với Thiên Đằng Vương mà nói, cho dù là Cổ Tiên hay là yêu thú thì đều không tính là đồng minh, tất cả đều là thức ăn.
Cổ Tiên có thể liên kết với yêu thú và trùng yêu cường đại, nhưng lại không có cách nào liên kết với thực yêu.
Thực yêu trong quần thể yêu tu vốn dĩ đã là dị loại.
Quần thể yêu thú đã sinh ra linh trí cũng căn bản không coi thực yêu là đồng loại, nều tính toán theo huyết mạch gần xa, bọn chúng thà răng thân cận với Nhân tộc, cũng không muôn thân cận với thực yêu.
Dù sao thì Nhân tộc tuy kiêu ngạo, nhưng không thể phủ nhận Nhân tộc cũng một loại động vật, thực vật nó tính là cái thứ gì, ngay cả huyêt nhục cũng không có.
Trong hốc cây.
"A Mạn... Đây là trang sức ta nhặt được, có phần độc đáo, ngươi cầm lấy để trang trí đi." Trưởng lão A Vượng đưa mai rùa nhặt được cho con gái mình.
"Cảm ơn... Cha. " Một cô gái Man nhân di tên A Mạn, làm mai rùa thành mặt dây chuyển, đeo trên ngực.
"A Mạn... Đi ngủ đi... Đừng sợ bóng tối, Thiên Đăng Vương sẽ bảo vệ chúng ta."
"Vâng... Cha. " Cô gái tên A Mạn leo lên chiêc giường được đan băng dây leo.
A Mạn vừa mới dậy thì.
Chiếc mai rùa nhỏ bé bị nàng kẹp ở giữa.
Trong mai rùa.
Cửu Cát, hai cô nương Phương Hoa và Lý Tiểu Thúy ngổi cùng nhau ăn lầu cá.
"Khà khà... Xem ra lão già kia không phát hiện ra sự khác thường của mai rùa. " Cửu Cát nói rất vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận