Độc Cổ Ma Tiên

Chương 317: Suy đoán 1

Chương 317: Suy đoán 1Chương 317: Suy đoán 1
Lúc Cửu Cát rơi xuống thung lũng u ám này, Tào Khiết đã ở vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh.
Mấy chục con đỉa trong cơ thể đang làm tê liệt cơ thể nàng.
Tào Khiết võ công cao cường, độc tố gây tê liệt cũng không thể khiến nàng trực tiếp rơi vào hôn mê sâu.
Nàng còn có ý thức...
Lúc Cửu Cát tới gần.
Tào Khiết thậm chí còn vung kiếm xua đuổi...
Thế nhưng tất cả đều là vô ích.
Rất nhanh...
Tào Khiết liền nằm xuống phiến đá lạnh như băng. Tất cả sự phản kháng đầu là vô ích.
Hình như là một nam nhân...
Có điều dung mạo lại không nhìn rõ.
Đầu Tào Khiết rất choáng, động Thủy U lại không có chút ánh sáng nào.
Cái gì cũng không nhìn rõ...
Mọi chuyện xảy ra đầu như mộng.
Mặc dù như thế, nhưng Tào Khiết rất rõ ràng đang xảy ra chuyện gì...
Nàng không thể phản kháng...
Nhiều đỉa như vậy đã chui vào trong cơ thể, thân thể nàng đã trở thành ổ trùng. Bây giờ còn sống, lát nữa sẽ chết.
Chết đến nơi rồi, cũng không quan tâm nam nhân này muốn làm gì mình...
Không biết qua bao lâu...
Tào Khiết từ trên phiến đá bỗng nhiên ngồi dậy.
Chuyện xảy ra trước đó, tất cả đầu như mộng.
Là mơ sao?
Tào Khiết sờ lên mặt mình.
Là mơi
Tiếp đó, Tào Khiết lại sờ lên người mình.
Không phải mơ. Tào Khiết đứng dậy, chân trần giãm lên phiến đá lạnh như băng.
Nàng từ trong túi trữ vật lại lấy ra một khối dạ minh châu.
Trên mặt đất có rất nhiều côn trùng...
Có điều đầu đã chết, toàn bộ đầu là đỉa...
Tào Khiết suy nghĩ một hồi, mượn đá dạ minh nhìn rõ ràng xung quanh là một đầm nước.
Nước trong đầm nước là nước chết...
Cho nên mới sinh ra một đám đỉa đáng sợ như vậy, Võ sư chỉ có tu luyện đến hóa khí thành cương, có hộ thể huyền cương mới không sợ loại đỉa này...
Động Thủy U này thật sự là quá đáng sợ.
Tào Khiết tuy rằng rất muốn tắm rửa thân thể một chút, nhưng nàng căn bản không dám tắm rửa trong đầm nước này.
Chỉ có nước sông chảy trong sông ngầm mới có thể dùng để tắm rửa.
Xung quanh rất trơn trượt...
Tào Khiết dùng đá dạ minh dò xét địa hình một hồi, sau đó mới thi triển khinh công đi lên trên...
Leo lên nơi âm u, nhìn thấy con đường hai bên đốt hỏa bồn, Tào Khiết lúc này mới yên tâm.
Con đường nhỏ xuyên qua động Thủy U này, một đầu thông đến Thủy Sát Quật, một đầu khác thông đến lối ra của động Thủy U.
Chỉ cần tìm được con đường này, sẽ không bị lạc đường trong động Thủy U.
Ñ
Thủy Sát Quật.
Cửu Cát đã lặng lẽ trở về, hắn lần nữa ngồi xuống trong vòng lửa, để cho Thủy Tức Cổ của mình hấp thu sát khí.
Vừa rồi, Cửu Cát không chỉ thử đao, hơn còn đích thân ra tay cứu người.
Chuyện cứu người tạm thời không đề cập tới.
Uy lực của Vân Kính Phi Đao, vẫn làm cho Cửu Cát khá hài lòng. Khoảng cách xa, uy lực lớn.
Hơn xa cung nỏ loại mạnh.
Khuyết điểm duy nhất chính là xuất đao quá chậm.
Xuất một đao cần bảy, tám giây thời gian, điều này rất ảnh hưởng đến thực chiến.
Đây hẳn là do Cửu Cát luyện tập quá ít, chỉ cần luyện tập nhiều là có thể tăng tốc độ xuất đao.
Lần thử đao này, Cửu Cát không những không giết chết Tào Khiết, ngược lại còn đích thân ra tay cứu mạng nàng.
Trên đường còn được hai cái túi trữ vật. Chỉ là trong túi trữ vật cũng không có thứ gì đáng giá, chỉ tìm được một ít bạc, những thứ khác quá dê nhận biết, Cửu Cát sau khi kiểm tra qua liên thuận tay ném vào trong khe đá, chỉ bỏ hai cái túi trữ vật vào bên trong quần áo...
Lúc này, Cửu Cát lần nữa ngồi xếp bằng ở vị trí vòng lửa thứ bảy.
Cửu Cát lần nữa soi vào Vân Kính Tâm Hồ, Sáu luồng chân khí, vận chuyển không ngừng...
Trăm hay không bằng tay quen, quen rồi tự nhiên thành thần.
Tào Khiết sau khi tắm rửa sạch sẽ trong dòng nước chảy, thay quần áo mới, một lần nữa trở về Thủy Sát Quật.
Tin tức hai vị sư huynh bỏ mạng, Tào Khiết không nói cho bất kỳ ai.
Nàng giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra...
Lương Thụy Vũ kia thật sự là quá độc ác!
Tuy rằng bản thân và hai vị sư huynh bị lừa, nhưng ba người bọn họ đúng là đang trộm đồ của nhà họ Lương.
Hành vi này rất thất đức, một khi nói ra, Tào Khiết tất nhiên sẽ bị trục xuất khỏi Võ viện.
Chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt...
Bị người ta lừa gạt còn chưa tính, sau đó nam nhân xuất hiện kia rốt cuộc là ai?
Tào Khiết trong lòng rối bời, cố gắng trấn định. "Tào sư muội... Muội đi đâu vậy?" Một nam đệ tử Võ viện hỏi.
"Ồ... Thì ra là Vương sư huynh, ta vừa rồi đi về phòng nghỉ ngơi." Tào Khiết hơi luống cuống biện minh.
"Ồ..." Vị Vương sư huynh kia ánh mắt lóe lên, cũng không truy hỏi thêm gì nữa, mà xoay người rời đi.
Ba ngày sau.
Một tên đệ tử Võ viện bẩm báo với giáo tập Võ viện Huyền Hi Bình.
Võ sư Diêu Chấn và Thang Lôi mất tích...
Bạn cần đăng nhập để bình luận