Độc Cổ Ma Tiên

Chương 96: Giết hai giữ một 1

Chương 96: Giết hai giữ một 1Chương 96: Giết hai giữ một 1
"Công tử vì sao lại để một mình tên này không giết?" Lý Tiểu Thúy vẻ mặt khó hiểu hỏi.
"Cổ sư khó tìm, lưu lại một tên để thử Giả Tử đan, hơn nữa còn có thể mê hoặc Thủy Long Bang."
"Mê hoặc Thủy Long Bang như thế nào?"
"Nếu như giết sạch những người này, như vậy Thủy Long Bang nhất định biết là địch bên ngoài giết bang chúng của bọn chúng, nhưng nếu như lưu lại một người sống, bọn chúng nhất định sẽ hoài nghỉ có nội gián... Như vậy có thể hao tổn tinh lực của Thủy Long Bang, từ đó để cho chúng ta an toàn hơn..."
"Công tử... Vậy nếu như tên này tỉnh lại thì phải làm sao?" Lý Tiểu Thúy lo lắng hỏi. "Ừm... Trước tiên trói hắn lại, sau đó cho hắn ăn Giả Tử đan."
Giả Tử đan có hiệu quả đối với người, nhưng đối với Cổ có hiệu quả hay không còn phải làm thí nghiệm thêm một lần nữa, vừa vặn ở đây có một đối tượng thí nghiệm.
Lý Tiểu Thúy tìm trong phòng một sợi dây gai thô to, trói Hàn Kỳ Thông trúng Cổ độc lại rồi ném vào trong phòng, sau đó Cửu Cát tận tay cho hắn ăn một viên Giả Tử đan.
"Kéo ba tên này vào trong phòng." Cửu Cát phân phó.
"Vâng." Lý Tiểu Thúy giống như xách gà con, kéo Quảng Quang, Thạch Đinh còn cả tên tiểu nhị ném vào trong phòng.
Cùng lúc đó. Cửu Cát nhổ một ngụm nước bọt về phía đĩa thịt cá chép om dưa chưa ăn xong.
Nước bọt của Cửu Cát chính là thuốc giải.
Nơi này xảy ra án mạng.
Chắc chắn sẽ dẫn tới phủ nha điều tra, đến lúc đó Ngõ tác nhất định sẽ kiểm tra xem có người hạ độc trong thức ăn hay không.
Mà lúc này trong đĩa cá này có nước bọt của Cửu Cát, Cửu Cát lại dùng đũa đảo một cái, đĩa cá này liên biến thành một đĩa thức ăn không độc.
Cửu Cát buông đũa xuống, sau đó quan sát trong sân. Bàng Quân nhất định được chôn trong sân này, nhưng sân này chỉ có phần lớn như vậy.
Chỗ nào cũng không có dấu vết đào xới...
Chẳng lẽ đống đất kia căn bản không phải từ trong sân này vận chuyển ra?
Cũng có khả năng al
Cửu Cát lập tức nghĩ đến sơ hở trong suy luận của mình.
Trong sân này rõ ràng có một cái ao nước, nếu là mình động vào đất trực tiếp ném vào trong ao nước là được rồi, cần gì phải để người ta vận chuyển đất đi, phiền phức như vậy.
Đột nhiên. Cửu Cát phẳng phất như nhớ tới cái gì đó, hắn lập tức cúi người nhìn cái bàn đá duy nhất trong sân, trên một cái cột của bàn đá viết: "Huynh đệ tốt, Bàng Quân đi thong thả."
Đây là bàn thờ vong của Bàng Quân.
"Dời cái bàn đá này ra." Cửu Cát phần phó.
Chỉ thấy Lý Tiểu Thúy ngồi xổm xuống, hai tay dùng sức, nhấc bổng cái bàn đá nặng cả ngàn cân này lên, sau đó nhẹ nhàng đặt sang chỗ nần đá xanh bên cạnh.
Mặt đất dưới bàn đá quả nhiên là mới được lấp đất...
"Trong phòng có xẻng, ta đi lẫy." Cửu Cát nói. Vừa rồi lúc tìm dây thừng, Cửu Cát đã tìm thấy xẻng, chỉ là không lấy ra.
Cửu Cát lần nữa đi vào trong phòng, từ trong góc tối lấy ra một cái xẻng sắt.
"Bàng Quân hẳn là được chôn trong đất, chỉ cần đào đầu của hắn ta lên là được rồi." Cửu Cát phân phó.
Lý Tiểu Thúy im lặng nhận lấy xẻng sắt, xẻng sắt trong tay nàng trên dưới bay múa, một lượng lớn đất được đào lên.
Cùng lúc đó.
Cửu Cát bắt đầu tìm kiếm trong phòng ở trong sân. Vừa rồi trên người ba tên kia đầu không có túi trữ vật, thậm chí ngay cả ngân lượng cũng không có.
Ngay cả phàm nhân đầu có hầm bạc để cất giấu ngân lượng, mấy tên Cổ sư Thủy Long Bang này không thể nào không có túi trữ vật hoặc hầm bạc, nhưng Cửu Cát mở to hai mắt, vận chuyển năng lực thấu thị của Tâm Nhãn Cổ tìm kiếm một vòng trong phòng, thế mà không phát hiện ra một nơi nào có thể bí mật cất giấu đồ vật.
Mỗi một viên gạch đều là đặc ruột, dưới gầm giường cũng trống không, đồ vật treo trên tường đều kiểm tra từng cái một.
Không thể nào...
Ngay lúc Cửu Cát nghi hoặc... Lý Tiểu Thúy đã nhanh chóng đào tới quan tài, không cần thiết phải đào hết đất trên quan tài lên.
Công tử chỉ cần đầu!
Lý Tiểu Thúy giơ xẻng sắt trong tay lên bổ một cái về phía tấm ván quan tài.
Tấm ván nát vụn.
Lý Tiểu Thúy móc ra một cái lỗ, rút đao bên hông ra, cắt, rạch, kéo một cái, một cái đầu người trắng bệch liên bị nàng xách lên.
Nhìn cái đầu người này, Lý Tiểu Thúy không những không sợ hãi, ngược lại có phần hưng phấn.
Nhìn thấy thần sắc của Lý Tiểu Thúy, Cửu Cát nhíu mày. Ài... Tiểu Thúy cô nương đơn thuần như như vậy, bây giờ cũng cực đoan rồi.
"Công tử... Người này chết cũng được hai ngày rồi, hơn nữa còn tiếp xúc với đất, đầu hình như đã bắt đầu thối rữa rồi." Lý Tiểu Thúy quan sát đầu lâu của Bàng Quân một chút nói.
Trong thời tiết nóng bức của mùa hè, thịt heo để ở bên ngoài một ngày, xào lên liền không thể ăn nổi nữa, nếu như để bảy ngày, nhất định sẽ bốc mùi hôi thối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận