Độc Cổ Ma Tiên

Chương 292: Âm luật của Cửu Cát 2

Chương 292: Âm luật của Cửu Cát 2Chương 292: Âm luật của Cửu Cát 2
Ngoài hộp đựng thức ăn, bọn họ còn mang về cho Cửu Cát một cây đàn tỳ bà.
Giờ cơm trưa.
Bốn người cùng nhau dùng cơm.
Sau khi ăn xong.
Đường Tiên Nhi bắt đầu dạy hai tỷ muội nhà họ Hạ cách thức xử lý dược liệu, chế tạo Tẩy Mạch Tán.
Tụ Khí Tán là loại thuốc được chế tạo bằng cách đem các loại dược. liệu quý nghiền thành bột, trộn lần vào nhau. Còn Tẩy Mạch Tán thì phức tạp hơn nhiều, trong quá trình luyện chế, thậm chí còn cần dùng đến chu sa và thủy ngân.
Trước đó, Cửu Cát đã có được phương thuốc luyện chế Tẩy Mạch Tán. Đường Tiên Nhi lại kiếm chuyện, hai chị em nhà họ Hạ liếc xéo nàng ta một cái, chẳng nói chẳng rằng.
Ngược lại là Cửu Cát lại nói với Đường Tiên Nhi vài câu.
Dù sao muốn nuôi Tâm Nhãn Cổ cần phải nói dõi, giả làm người câm, không nói năng gì thì sao được.
Ăn cơm xong...
Cửu Cát chống cây gậy, đeo đàn tỳ bà rời khỏi phòng luyện đan.
Hai chị em nhà họ Hạ cũng không học cách nhận biết dược liệu và luyện chế thuốc từ Đường Tiên Nhi nữa, mà đi theo Cửu Cát đến trường bắn.
Vẫn là dưới gốc cây Cổ thụ đó. Cửu Cát nâng cây đàn tỳ bà lên, vung tay gảy.
Định định đoong đoong đỉnh định đang...
Tiếng mưa rơi trên lá chuối, tiếng đàn tỳ bà vang lên.
Tiếng đàn tỳ bà trong trẻo du dương khiến Cửu Cát vô cùng hài lòng.
Hai chị em nhà họ Hạ vây quanh Cửu Cát, một người thi triển Thanh Mang Kiếm Quyết, một người thi triển Tử Điện Thập Tam Kiếm.
Kiếm pháp của hai người nhanh như chớp giật.
Hai thanh kiếm va vào nhau. Leng keng leng keng...
Cửu Cát nghe tiếng va chạm của hai thanh kiếm, vốn dĩ đây chính là một bản nhạc.
Ủ rượu một đêm, Cửu Cát bỗng nhiên khai sáng.
Chỉ thấy hắn mười ngón tay liên tục gảy, dây đàn tỳ bà rung lên.
Một đêm gió sấm nổi giận dữ, ngàn cây lửa đỏ rực.
Trời mở ra Bạch Đế, mạch đất dâng lên Thanh Đồng.
Tử Điện kinh hãi rồng ngủ đông, Đan Tiêu cưỡi phượng bay vào không.
Khí mây quấn quanh Thanh Mang, gió nổi lên ánh sáng Tử Điện. Cùng với tiếng đàn tỳ bà vang lên từng hồi, kiếm thế của hai chị em nhà họ Hạ cũng càng thêm phần hăng say thích chí.
Bản nhạc này có tên là Tử Điện Thanh Mang.
Ý cảnh của nó tựa như sấm sét gào thét, lại như sấm giận dữ kìm nén không phát ra, tiếng sấm ầm ầm, mây đen giăng kín, trong mây ẩn hiện Thanh Mang, trong nháy mắt, Tử Điện bay lên không trung, đất trời trắng xóa, tất cả hóa thành hư vô.
Cửu Cát chìm đắm trong khúc nhạc tỳ bà Tử Điện Thanh Mang, dưới sự thúc giục của ý cảnh, kinh mạch mới lại được đả thông...
Bách mạch khai thông! Trên thế gian này có lẽ chỉ có Cửu Cát mới có thể làm được bách mạch khai thông thực sự.
Một khúc nhạc tỳ bà ngoài việc có thể khiến Cửu Cát nhanh chóng luyện thành Thanh Mang Kiếm Quyết và Tử Điện Thập Tam Kiếm, dường như còn có thu hoạch khác.
Trong tiếng đàn tỳ bà vang lên liên hồi, hai chị em nhà họ Hạ lúc thì thi triển Thanh Mang Kiếm Quyết, lúc thì thi triển Tử Điện Thập Tam Kiếm, hai môn kiếm pháp vậy mà lại có xu hướng dung hợp vào nhau...

Cách đó không xa...
Tưởng Ngọc Thanh người mặc áo trắng đã thu hết mọi chuyện vào trong mắt.
Trong đôi mắt mỹ miều của nàng lóe lên tia sáng sắc bén.
Hôm qua...
Viên Kim Lập đã cố ý đến tìm Tưởng Ngọc Thanh, đặc biệt nói về hai tên gia nô bên cạnh Cửu Cát.
Hai tên gia nô bên cạnh Cửu Cát thật sự quá mức bắt mắt, ngay cả Viên Kim Lập vốn dĩ chất phác cũng cảm thấy chuyện này kỳ quái, khác thường.
Hai người này tuy tu vi chỉ có thất phẩm, nhưng lại có ngộ tính kinh người, vậy mà có thể đột phá trong lúc chiến đấu và đả thông kinh mạch trước mặt mọi người, dần khí trường khiếu.
Những Võ sư trẻ tuổi có thể đột phá trong lúc chiến đấu cho dù ở võ quán nào cũng đều là thiên chi kiêu tử hàng đầu, nhất định có thể dễ dàng thăng cấp lên võ quán trên tỉnh thành.
Thế nhưng thiên tài như vậy vậy mà lại cam tâm tình nguyện làm gia nô cho Cửu Cát, đây chính là điều kỳ quái nhất.
Tưởng Ngọc Thanh nghe xong, chỉ bảo hắn bình tĩnh đừng nóng vội.
Và nói với Viên Kim Lập rằng hai tên gia nô kia tuy là thiên tài, nhưng dù sao tu vi cũng không cao, đối với Viên gia có Võ Tiên, nên có khí độ dung nạp trăm sông.
Lúc này Tưởng Ngọc Thanh nhìn thấy hai tên gia nô kia trong tiếng đàn tỳ bà, kiếm pháp càng thêm thuần thục, thậm chí còn mơ hồ có ý tứ dung hợp hai môn kiếm pháp làm một.
Lúc này Tưởng Ngọc Thanh đã đại khái đoán được, vì sao hai thiếu niên thiên tài này lại đi theo Cửu Cát cam tâm tình nguyện làm gia nô cho hắn.
Âm luật của Cửu Cát!
Ban đầu Tưởng Ngọc Thanh còn chưa chắc chắn...
Hôm đó ở trong vườn hoa, Tưởng Ngọc Thanh nghe được tiếng đàn nhị hồ của Cửu Cát, có cảm xúc mà múa lên bộ Lưu Thủy Kiếm Quyết mà mình vô cùng quen thuộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận