Độc Cổ Ma Tiên

Chương 256: Sáo

Chương 256: SáoChương 256: Sáo
Rất có thểt
Quách Hùng tuy dùng thủ đoạn đê tiện có được Tưởng Ngọc Thanh, nhưng Tưởng Ngọc Thanh một khi tỉnh lại, còn không băm hắn thành trăm mảnh sao.
Nếu là Cửu Cát, phỏng chừng hiện tại đã dùng hóa thi phấn rồi.
Lợi dụng màn đêm.
Cửu Cát lặng lẽ đến phòng của Quách Hùng.
Phòng của Quách Hùng đang thắp đèn.
Đứng ở cửa sổ nhìn dễ bị lộ, vì vậy Cửu Cát thi triển thân pháp Lạc Diệp Phiêu lên nóc nhà, lật ngói trên mái nhà lên, xem thử Quách Hùng, Quách Dược sư đang bận rộn gì... Tuy việc này không liên quan đến Cửu Cát, nhưng không còn cách nào khác... cái tính tò mò chất tiệt này!
Lật ngói lên.
Cửu Cát mở to hai mắt nhìn thấy hết mọi thứ trong phòng.
Tưởng Ngọc Thanh nằm trên giường, giống như đang ngủ say.
Điều khiến Cửu Cát bất ngờ chính là Tưởng Ngọc Thanh chỉ bị lột áo khoác ngoài, y phục bên trong vần còn nguyên vẹn, thật sự không giống như đã bị bất kỳ hành vi cưỡng bức nào.
Chẳng lẽ Quách Dược sư bất lực?
Không thể nào!
Hắn ta có thể luyện chế Tráng Dương Đan cơ mà.
Vất vả lắm mới hạ gục được người, lúc này mà không uống thuốc, thì đợi đến lúc nào nữa.
Quách Hùng, Quách Dược sư vẫn luôn bận rộn, hắn dùng khăn ướt lau sạch cánh tay lộ ra ngoài, khuôn mặt bị hun đen của Tưởng Ngọc Thanh.
Làm xong tất cả những điều này...
Cuối cùng Quách Dược sư cũng lẫy thuốc ra.
Một viên thuốc màu xanh lục.
Mùi thơm thanh mát.
Thanh Linh Đanl
Cửu Cát tuyệt đối không nhận nhầm, đó là Thanh Linh Đan có thể giải bách độc.
Quách Dược sư đỡ Tưởng Ngọc Thanh đang hôn mê dậy, sau đó đút Thanh Linh Đan vào miệng nàng.
Điều này thật kỳ lạ...
Tưởng Ngọc Thanh sau khi uống Thanh Linh Đan vẫn không tỉnh lại, nhưng sắc mặt dường như đã tốt hơn rất nhiều.
Viên Thanh Linh Đan này hẳn là để giải độc của Ngũ Độc Đan.
Quách Hùng chắc chắn đã cho Tưởng Ngọc Thanh uống thêm mê dược khác.
Nhưng vấn đề là sau khi xong việc dù sao cũng phải giết người diệt khẩu, tại sao phải lãng phí một viên Thanh Linh Đan, chẳng lẽ Quách Hùng còn có mưu đồ lớn hơn? Quách Hùng cúi người áp tai vào ngực Tưởng Ngọc Thanh.
Đang làm chuyện đó sao?
Không đúng!
Quách Dược sư đang nghe nhịp tim.
Quách Dược sư đang thông qua nhịp tim để phán đoán xem độc Ngũ Độc Đan trên người Tưởng Ngọc Thanh đã được giải hay chưa.
Rất lâu sau.
Quách Hùng lộ ra vẻ hài lòng.
Tiếp đó Quách Hùng bưng tới một cái hộp gô.
Cái hộp gỗ đó được làm cực kỳ tỉnh xảo giống như hộp trang điểm của nữ tử.
Mở hộp gỗ ra.
Bên trong hộp gỗ toàn là ngân châm dài chừng một thước, Quách Dược sư lấy ra một cây ngân châm hơ qua lửa nến, sau đó đâm thẳng vào huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu Tưởng Ngọc Thanh.
Một châm đầm ngập...
Tiếp đó Quách Dược sư lại dùng hai cây ngân châm đặc chế, lần lượt đâm vào vị trí dưới tai trái phải của Tưởng Ngọc Thanh ba tấc.
Sau gáy Tưởng Ngọc Thanh bị đâm vào ba cây ngần châm.
Quách Dược sư lật mí mắt Tưởng Ngọc Thanh lên cẩn thận quan sát. Như thể xác nhận không có vấn đề gì, Quách Hùng không biết từ đâu lấy ra một ống trúc, từ trong ống trúc đổ ra một con trùng trúc trắng nõn, sau đó để con trùng trúc trắng nõn đó chui vào tai Tưởng Ngọc Thanh...
Là trùng bình thường hay là Cổ trùng?
Tại sao không phải là trứng Cổ trùng?
Đây là cách dùng Cổ mà Ôn đạo nhân chưa từng ghi chép trong "Luyện Cổ Bút Ký".
Khi trùng trúc chui vào tai, Tưởng Ngọc Thanh đang hôn mê bất tỉnh đột nhiên co giật, đồng thời còn trợn trắng mắt.
Biểu hiện bất thường này hiển nhiên khiến Quách Hùng sợ hãi, chỉ thấy Quách Hùng không biết từ đâu lại lấy ra một cuốn sách, lật xoèn xoet...
Dường như đã tìm ra vấn đầ...
Quách Hùng vội vàng buông sách xuống, từ kệ hàng phía sau lẫy ra một gói thuốc bột, pha với một gói thuốc nước, sau đó vội vàng đổ vào miệng Tưởng Ngọc Thanh đang co giật không ngừng.
Uống xong chén thuốc này...
Tưởng Ngọc Thanh không còn run rẩy nữa, thần sắc nàng trở nên an tường.
Quách Hùng lại lật mí mắt Tưởng Ngọc Thanh lên, quan sát mắt nàng. Lúc này Quách Hùng tỏ ra vô cùng hưng phấn, dường như mưu đồ của hắn đã thành công.
Quách Hùng từ trong hộp gỗ của mình lấy ra một vật hình bầu dục, có lỗ trên đó.
Đây là một loại nhạc cụ hiếm thấy, hình như gọi là sáo.
Quách Hùng hít sâu một hơi, thổi vào sáo.
Nhạc cụ này độc đáo, âm sắc mộc mạc giản dị, tựa như thiên nhiên.
Nghe tiếng nhạc này, Cửu Cát thân là Cổ sư nhíu mày.
Cùng lúc đó.
Tưởng Ngọc Thanh đang nằm trên giường đột nhiên mở mắt, tuy ánh mắt đờ đẫn, nhưng thần quang trong mắt lại hội tụ. Ô... Ô... Ô...
Theo nhịp điệu của sáo thay đổi, Tưởng Ngọc Thanh từ trên giường đứng dậy.
Ô... Ô... Ô...
Quách Hùng tiếp tục thổi sáo, - ngón tay hắn linh hoạt ấn lên các lỗ trên sáo...
Tưởng Ngọc Thanh đứng dậy, nàng bước tới, lùi lại, hoàn toàn nghe theo sự chỉ huy.
Rầm một tiếng.
Tưởng Ngọc Thanh đụng đổ bàn gô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận