Độc Cổ Ma Tiên

Chương 759: Sở thích 2 Ỉ

Chương 759: Sở thích 2 ỈChương 759: Sở thích 2 Ỉ
Chung Đỉnh Nguyên: "Hừi Được lãm thay mận đổi đào, các ngươi tuy là không giết lão phu, nhưng lại giềt chết thân phận của lão phu, chức vị Tể tướng của lão phu lại càng không còn danh chính ngôn thuận, chỉ có thể quy ẩn điền viên, yên tĩnh chờ chết. "
Chung Tuấn Hoa: "Phụ thân... Người trước tiên hãy đến trang viên này tạm thời ở một thời gian, chờ thời cơ đến, lại triệu tập văn võ bá quan tụ hội ở trang viên này, tuy là không phải Tể tướng, nhưng vẫn có thể quyền khuynh thiên hạ..." Chung Đỉnh Nguyên: "Lão phu sau khi quy ẩn, nhất định phải giao Hạo Khí Lâu cho lão phu chưởng quản." Chung Tuấn Hoa: "Phụ thân yên tâm, giang sơn này còn cần người ra sức giúp đỡ... "
Chung Đỉnh Nguyên lặng yên không tiếng động rời khỏi đại lao, đi tới một chỗ sơn lâm u tĩnh ở ngoại ô Cửu Âm Sơn.
Chung Đỉnh Nguyên vừa mới tiến vào sơn lâm, liền nghe được thanh âm khiển cho da mặt hăn co rút. Thanh âm này rõ ràng là do tiểu thiếp Ngô Tuệ Tú phát ra...
Chung Đỉnh Nguyên lửa giận ngập trời, hãn xông vào sơn trang.
Tiểu thiếp Ngô Tuệ Tú vậy mà lại đang dưới thanh thiên bạch nhật cùng tên Trạng nguyên, nhât phẩm Đại học sĩ kia, thảo luận triết lý nhân sinh.
"Chết đi!" Chung Đỉnh Nguyên gầm lên một tiêng ra tay.
Cửu Cát trở tay xuất một chưởng đã đè hăn xuông đât. Ngô Tuệ Tú: “Người đâu, đi đem lão già này treo lên, để cho hắn xem cho đã."
"Tuân lệnh!"
Một đám gia đỉnh không biết từ đâu chạy ra, treo Chung Đỉnh Nguyên lên trên cây.
Chung Đỉnh Nguyên nhìn ba ngày. ba đêm, cuôi cùng cứng đờ mà chết. Lúc chết khóe miệng lão ngậm nụ cười...
Lúc này rốt cục Chung Đỉnh Nguyên cũng hiểu được câu chuyện của gã kể chuyện kia.
Kiếp sau...
Làm một tên nam nhân thú vị có sở thích. Sau khi Chung Đỉnh Nguyên chết, quyền lực của Đại Càn triều hoàn toàn năm trong tay U Đề.
U Đế phế trừ chính sách tương đối gần gũi của Chung Đỉnh Nguyên, thi hành chính sách ban ơn, dùng phương thức mưa dầm thầm đât thi hành chê độ quận huyện.
Hai năm sau...
Một đạo độn quang rơi xuống Lộc Lư Phong ở Bắc Lộc Châu.
Độn quang thu liễm.
Là một Long Nhân có dung mạo dữ tợn.
Người này chính là Tiêu Cát.
Cửu Cát đem hồn phách chuyển sang trên người Tiêu Cát, trở về Tiêu gia chỉ là vì lầy Cổ trùng do trời đất tự rèn luyện mà thành.
Tiêu Thành Bình: "Gia chủ... Ngài rốt cục đã trở về."
Tiêu Thành Bình lúc này đồng dạng cũng hình thái Long Nhân, bên cạnh hắn có mây nữ tử Hồ tộc, đều là Thú Hóa Nhân.
Bây giờ Bắc Lộc Châu đã hoàn toàn biển thành thiên hạ của Thú Hóa Nhân.
Gia tộc tu tiên ban đầu ở Bắc Lộc Châu, hoặc là quy thuận trở thành . Thú Hóa Nhân, hoặc là di chuyển về phía nam.
Ví dụ nhưYi gia liển đã từ bỏ đại bộ phận lãnh địa gia tộc di chuyển về phía nam đến Cửu Châu.
Đối với biến hóa của Tiêu gia Cửu Cát không nghe không hỏi, mặc kệ không để ý. Đối với tế đàn Luyện Cổ.
Cửu Cát càng là thờ ơ.
Dù sao cũng Cổ trùng do trời đất tự rèn luyện, luyện chê ra được thì cẩm lây, luyện chẽ không ra thì thôi.
Mọi việc đều thuận theo tự nhiên. Nếu như luyện chế ra được, vậy dĩ nhiên là phải đến lấy đi.
Mấy năm trước Ái Tình Cổ xuất hiện ở tê đàn, Cửu Cát cầm trong tay đã phát huy ra tác dụng cực lớn.
Con Cổ này có thể khiến cho mỹ nhân thiên hạ biên thành sỉ mêmình móc tim móc phổi, không oán không hổi với mình.
Từ sau khi có được con Cổ này, Cửu Cát cần phải lật bài. Không lật bài thân thể chịu không nổi.
Cho dù là Kim Đan tu sĩ cũng không được...
Vô Tình Cổ Đạo lục chuyển Cổ Tiên không có chút tác dụng nào đổi với kéo dài tuổi thọ.
Tu luyện đến nay.
Cửu Cát cũng đã phát hiện ra một _ khuyết điểm cực lớn của Vô Tình Cổ Đạo.
Đó chính là không cách nào tăng cường thọ nguyên.
Vô Tình Cổ Đạo có thể tự khai thiên địa, Tiên Khiểu tự thành một phương thể giới.
Nói cách khác thế giới này bản thân vốn đã ngắn ngủi...
Khi thọ nguyên của Cửu Cát đi đến cuồi cùng, thể giới này cũng không thể tránh khỏi bị hủy diệt.
Vô Tình Cổ Đạo nhất định phải bổ khuyết nhược điểm về thọ nguyên này, nều không vậy thì cắn bản cũng không phải là một môn truyền thừa có thể truyền thừa lâu dài. Nhưng làm sao để tăng thọ nguyên, cũng một chuyện khiền Cửu Cát cực kỳ đau đấu.
Tiêu Cát: "Tiêu Thành Bình... hình như có gì đó bât đồng."
"Thân thể thuộc hạ đương nhiên không long tỉnh hổ mãnh băng Gia chủ." Tiêu Thành Bình khiêm tổn nói.
Tiêu Cát: "Lần này đại tế đàn xuất hiện Cổ trùng gì?" Tiêu Thành Bình: "Thuộc hạ không biết, chờ Gia chủ minh xét."
Tiêu Cát: "Dẫn ta đi xem."
"Gia chủ, mời theo ta... "
Trong đại sảnh.
Bên trong một cái đỉnh bằng đồng, đang thờ phụng một con Cổ trùng. Con Cổ trùng kia như cái đỉnh bằng đồng, tràn đầy lực lượng.
Cửu Cát vừa nhìn đã thích.
Tiêu Thành Bình: "Gia chủ, chậm đã."
"Cổ này có phần đặc biệt, nếu đến gần nó, thọ nguyên sẽ nhanh chóng bị rút đi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận