Độc Cổ Ma Tiên

Chương 181: Thiết Kiếm Sơn Trang 1

Chương 181: Thiết Kiếm Sơn Trang 1Chương 181: Thiết Kiếm Sơn Trang 1
"Mau mời Cửu Cát tiên sinh xuống dưới hậu đãi tử tế, sau đó chuẩn bị cho hắn một gian phòng thượng đẳng, phái thêm một nha hoàn chăm sóc cuộc sống hàng ngày cho hắn." Trang chủ Thiết Kiếm sơn trang nói.
"Tuân lệnh..."
"Tiên sinh, mời đi theo ta." Mã Chính Bình hướng về phía Cửu Cát, trên mặt đã nở nụ cười, không còn vẻ kiêu ngạo như vừa rồi, hoàn toàn giống như một tên hạ nhân.
Cửu Cát đứng dậy đi theo Mã Chính Bình rời khỏi đại điện.
Sau khi Cửu Cát rời đi, một nam tử gầy gò nói với trang chủ vạm vỡ: "Trang chủ... Người này nếu đã có thể dùng âm luật hấp dẫn Quỷ Văn Điệp, tại sao không sắp xếp hắn đến Quỷ ốc?" "Không được! Quỷ ốc ngoại trừ người của chúng ta, ai cũng không được đến gần, cho dù hắn là người mù cũng không được!"
"Trang chủ thật chu đáo."
Cửu Cát được sắp xếp ở một khu vườn trong Thiết Kiếm sơn trang.
Một cô nương tên HỈỉ Nương trở thành nha hoàn chuyên hầu hạ Cửu Cát.
"Hỉ Nương... Ngươi ở Thiết Kiếm sơn trang bao lâu rồi?" Cửu Cát hỏi.
"Bẩm công tử, ta vào sơn trang chưa lâu."
"Trước kia là người ở đâu?" "Người Mẫn Phong trấn."
"Ta nhớ Mẫn Phong trấn cũng bị dòng chảy của Mẫn Giang thay đổi phá hủy hoàn toàn."
"Vâng..." Nói đến đây, nước mắt HỈ Nương suýt nữa thì rơi xuống.
"Sao ngươi lại lưu lạc đến nơi xa xôi như vậy?" Cửu Cát kỳ quái hỏi.
Xét cho cùng, Lưu Hương thành cách nơi này ít nhất cũng phải hai ba ngày đường, Mẫn Phong trấn còn xa Lưu Hương thành hơn, nếu là nạn dân thì không thể nào lưu lạc đến tận nơi này, đại đa số nạn dân đầu ở lại ở Lâm Giang thành và các thành trấn lân cận kiếm miếng ăn.
Ở ngoại ô Lưu Hương thành đã không còn nhìn thấy nạn dân nữa, sao nạn dân lại lưu lạc đến tận đây?
Thật kỳ lạ...
"Ta bị võ sĩ của sơn trang dùng một túi lương khô đổi lấy."
"Chỉ một túi lương khô mà ngươi đã ký vào bản khế bán thân?"
"Ký rồi thì cả nhà có thể ăn no một bữa, tại sao không ký?" Hỉ Nương mỉm cười nói, dường như không hề bận tâm đến việc mình bán thân làm nô lệ.
"Võ phu của Thiết Kiếm sơn trang chắc hẳn đã mua được không ít nạn dân nhỉ?" Cửu Cát đột nhiên hỏi.
"Đúng là có không ít, ta nhớ lúc đó mua hơn trăm người, ngoại trừ mấy tỷ muội bị đưa đến đây làm nha hoàn, những nam đinh khác đầu không ở lại Thiết Kiếm sơn trang." "Vậy bọn họ đã đi đầu?"
"Ta nghe Mã tổng quản nói những nam đỉnh kia đầu được đưa đến Hổ Báo thành luyện tập kiếm thuật, sau này sẽ trở thành tiêu sư lưu lạc giang hồ." Hỉ Nương đáp.
"Ta hiểu rồi..." Cửu Cát gật đầu, sau đó ngồi trong vườn, bắt đầu kéo đàn nhị hồ.
Tiếng đàn thanh thoát nhưng lại mang theo một chút áp lực mờ mịt...
Đến giờ cơm tối.
Hỉ Nương hỏi khẩu vị của Cửu Cát, sau đó bưng từ nhà bếp cho hắn một bát canh cá diếc.
Một con cá diếc, vài cây cải thảo, vài miếng đậu hũ, Cửu Cát ăn cùng với cơm trắng.
Ban đêm.
Thiết Kiếm sơn trang.
Quỷ ốc.
Xung quanh Quỷ ốc đèn đuốc sáng trưng, những chậu lửa được đặt cách nhau ba bước chân đều có một tên thị vệ canh giữ.
Trong bóng tối mà ngọn lửa không thể chiếu sáng đến, một nam tử mặc y phục dạ hành, đeo mặt nạ sắt chỉ để lộ một lỗ mắt đứng lặng lẽ.
Người này chính là Cửu Cát.
Quan sát một lúc, Cửu Cát liần rời đi. Quỷ ốc kia được canh phòng cẩn mật như vậy, căn bản không vào được.
Kỳ thực cho dù không vào trong, Cửu Cát cũng đã đoán được bên trong đang làm gì, xem hay không xem cũng không khác biệt là bao...
Khoảng nửa canh giờ sau.
Cửu Cát mặc y phục màu đen bám theo mười mấy sợi xích sắt leo xuống một cái giếng sâu.
Giếng sâu hơn ba mươi mét, trong giếng tối om, không có lấy một tia sáng.
Dưới giếng có nước không có băng.
Cửu Cát đứng trên một tảng đá nhô ra trong giếng sâu, đưa tay sờ nước giếng.
Lạnh thấu xương...
Nơi này hẳn là giếng băng của Thiết Kiếm sơn trang, dưới nước có rất nhiều đồ vật hình thoi, thâm nhập xuống đáy giếng, hẳn là đồ đựng băng.
Ùm một tiếng.
Cửu Cát đứng trên tảng đá nhô ra, rút từ trong nước ra một đồ đựng băng.
Cạch một tiếng, xoay cơ quan, bên trong đồ vật này quả nhiên có băng, nhưng lại là đá vụn trộn lần với nước, không phải băng cứng mà Cửu Cát muốn, lúc này trên người Cửu Cát không có diêm tiêu không thể lập tức ngưng kết nó thành băng cứng, chỉ có thể đổi một đồ đựng băng khác...
Trong đêm tối...
Thiết Kiếm sơn trang.
Trong giếng băng gần nhà bếp của sơn trang, Cửu Cát đứng trên một tảng đá nhô ra dưới giếng, dùng phi đao vô quang cắt băng...
Rất nhanh...
Một thanh băng đao tạo hình không khác gì phi đao vô quang đã được chế tạo thành công.
Cửu Cát bắt đầu xoay băng đao, cảm nhận sự lạnh lẽo của băng đao lướt qua đầu ngón tay, tốc độ xoay đao ngày càng nhanh...
Xoay băng đao là bí quyết mà Ngân la Chu Thiếu Tuyền dạy cho Cửu Cát để nhanh chóng luyện thành Lung Nguyệt Thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận