Độc Cổ Ma Tiên

Chương 324: Đó là một lời nói dối

Chương 324: Đó là một lời nói dốiChương 324: Đó là một lời nói dối
Cuối cùng Cửu Cát nhìn thấy mặt nước.
Trong nháy mắt sắp rơi xuống nước, Cửu Cát điều chỉnh thân thể.
Cửu Cát nhẹ nhàng chui vào trong nước.
Nước lạnh thấu xương bao bọc lẫy Cửu Cát, đây là nước đá ngầm của hang động u ám, không chỉ lạnh thấu xương, mà còn tràn đầy thủy sát.
Vi Khôn Sơn từng nói hang động u ám có cương thi, thi thể của Võ sư bị thủy sát chi khí xâm nhập lâu ngày, rất có thể hóa thành Thủy cương thị, thực lực đại khái tương đương với Võ sư tứ phẩm.
Mà Cửu Cát hiện tại chính là Võ sư tứ phẩm... Nước lạnh tràn vào phổi, nhưng Cửu Cát lại không có chút cảm giác hít thở không thông, hắn lật tay lấy ra Ngân Xà kiếm từ trong nhẫn trữ vật, run tay một cái liền rung Ngân Xà kiếm thẳng tắp.
Ở trong nước phi đao không có tác dụng gì, kiếm miễn cưỡng có thể dùng, thật ra thứ dễ dùng nhất chính là lưới đánh cá và xiên cá.
Cửu Cát mở mắt ra, căng thẳng nhìn xuống nước...
Tuy rằng dưới nước tối đen như mực, nhưng Cửu Cát vẫn thông qua Tâm Nhãn Cổ nhìn rõ ràng vô số Thủy cương thi đang đứng.
Toàn là Thủy cương thi dày đặc, Cửu Cát nhìn lướt qua không dưới trăm con. Thủy cương thi gần Cửu Cát nhất, chỉ cách có hai mét.
Gần như đã đến mức mặt đối mặt, Cửu Cát vội vàng bơi lên trên.
Dưới nước toàn là thứ quỷ quái này, may mà những Thủy cương thi này hình như đang ngủ say, cũng không phát hiện ra Cửu Cát rơi xuống đỉnh đầu bọn chúng.
Âm một tiếng.
Thi thể Vương Huyên rơi xuống, hắn cũng giống như Cửu Cát, đầu rơi xuống mặt nước.
Khác biệt chính là cổ Vương Huyên bị khoét một lỗ lớn, máu tươi phun trào...
Theo một tia huyết khí này lan tràn... Hơn trăm con Thủy cương thi dưới thân Cửu Cát đồng thời mở mắt, đồng tử lạnh băng đồng loạt ngước lên trời, nhìn về phía Vương Huyên máu chảy không ngừng, đồng thời cũng nhìn về phía Cửu Cát.
Tất cả Thủy cương thi gần như đồng thời hành động, bọn chúng giơ chân lên, mũi chân rời khỏi mặt đất.
Khinh công của Cửu Cát chỉ có Lạc Diệp Phiêu, du long đao pháp dưới nước luyện tập quá kém cỏi, căn bản không có khả năng đối phó với Thủy cương thi dưới nước, cho dù là một con cũng không đối phó được, chứ đừng nói là một đám lớn.
Xoạt xoạt xoạt...
Tiếng xích sắt kéo vang vọng khắp đáy nước của hang động u ám.
Hơn trăm con Thủy cương thi đầu bị xích sắt khóa lại, vững vàng cố định trên đá xanh dưới nước.
Thủy cương thi điên cuồng cào cấu...
Đáng tiếc cái gì cũng không bắt được.
Cửu Cát tất nhiên sẽ không rơi xuống nữa, hắn lơ lửng trong nước, giữ khoảng cách khoảng mười mét với Thủy cương thi gần nhất.
Thông qua Tâm Nhãn Cổ cẩn thận quan sát...
Cửu Cát lộ vẻ chợt hiểu.
Nếu như không đoán sai, những Thủy cương thi này tám chín phần mười là Võ Tiên Lương gia cố ý bố trí ở đáy hang động u ám, mục đích dùng chính để tụ sát.
Hang động u ám dưới Thủy Sát Khư tuy là nơi sát khí tụ tập, nhưng nhất định sẽ có một ngày bị Võ sư hấp thu triệt để.
Vì để cho những thủy sát khí tự nhiên này tồn tại mãi mãi, có thể cung cấp cho Võ sư mới gia nhập hấp thu vô tận, Võ Tiên Lương gia dứt khoát cố định một lượng lớn Thủy cương thi dưới nước.
Cương thi bản thân liền có thi sát, lại thêm hang động u ám này.
Thi sát hội tụ thủy sát, thủy sát nuôi dưỡng thi sát, tương hỗ thúc đẩy, hình thành tuần hoàn, tất nhiên cũng liền để cho thủy sát nơi này vô tận, vĩnh viễn không bao giờ cạn kiệt. Xoạt một tiếng.
Cửu Cát bơi lên mặt nước, hắn ngẩng đầu nhìn.
Ở cửa hang động u ám, một bóng người nhảy xuống...
Cửu Cát không chút do dự một lần nữa chìm vào trong nước.
Cửu Cát có Thủy Tức Cổ. Ở dưới nước, cho dù là Võ sư tam cảnh hắn cũng không sợ.
Mấy chục giây trước...
Cửu Cát bị Vương Huyên dùng một chưởng đánh vào hang động u ám, trong nháy mắt rơi xuống thi triển Lạc Diệp Phiêu, thân pháp điều chỉnh thân hình, sau đó xoay người một đao, đánh chất Vương Huyên . Vương Huyên cũng rơi vào trong hang động u ám.
Ngay trong nháy mắt điện quang hỏa thạch này.
Huyền Hi Bình đang ở trong phòng thượng đẳng vọt ra khỏi thạch ốc đi tới trung tâm Thủy Sát Khư.
Hắn vạn vạn không ngờ tới ở Thủy Sát Khư luyện cái sát, vậy mà cũng có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy.
Huyền Hi Bình nhảy vào trong hang động, mơ hồ nhìn thấy phía dưới đáy nước bốn năm trăm mét hình như có một người ló đầu ra khỏi mặt nước.
Huyền Hi Bình nhanh chóng rơi xuống, đi tới đáy hang động u ám, hai chân lơ lửng giãm lên một cái hồ lớn gợn sóng lăn tăn.
Dưới hang động u ám tối đen như mực, Huyền Hi Bình lấy từ trong túi trữ vật ra một cây côn bằng lửa, nhẹ nhàng rung lên liền bốc cháy ngọn lửa hừng hực.
Cùng với một tiếng "xoẹt" vang lên giòn giã.
Trong tay Huyền Hi Bình bỗng chốc đã có một ngọn đuốc được thắp sáng, ánh lửa bập bùng chiếu rọi khắp hang động u tối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận