Độc Cổ Ma Tiên

Chương 404: Vây công Vi Gia bảo 1

Chương 404: Vây công Vi Gia bảo 1Chương 404: Vây công Vi Gia bảo 1
Vật phẩm thứ năm: Đan dược do Ngọc Hồ Đan Minh luyện chế.
Vẫn là hộp gỗ đàn hương.
Trên hộp có dán một tờ giấy da bò, trên giấy viết một chữ "Mộng".
sợi dây gai màu vàng đã buộc chữ "Mộng" kia và hộp gỗ đàn hương lại với nhau.
Dây gai và tờ giấy da bò kia chính là phong ấn, chỉ cần cởi bỏ dây gai, tờ giấy da bò và dây gai cùng bị thiêu cháy mà không làm tổn hại đến hộp gỗ đàn hương vậy thì có thể nói rõ ràng đan dược trong hộp gỗ đàn hương là do Ngọc Hồ Đan Minh luyện chế, tuyệt đối chưa từng bị người nào đánh tráo.
Trong tay Cửu Cát còn một viên Duyên Thọ Đan cũng do Ngọc Hồ Đan Minh luyện chế, mà thứ này giá trị không nhỏ, tám chín phần mười đã vượt qua Thiên Cương Đan.
Vật phẩm thứ sáu: Một viên Lôi Hỏa Châu to bằng nắm tay.
Có lẽ thứ này không nên gọi là Lôi Hỏa Châu, Lôi Hỏa Châu chỉ to bằng ngón tay cái, mà thứ này to bằng nắm tay, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
Đặt Lôi Hỏa Châu cỡ lớn này ở đầu mũi có thể ngửi thấy mùi diêm tiêu. Vật phẩm thứ bảy: Một lệnh bài được khắc chữ "Tàn".
Lệnh bài này được chế tạo từ một loại Huyền Thiết không rõ lai lịch, vô cùng nặng, sờ tay lên trên có thể cảm nhận được sự cứng rắn nặng nề của nó, lại là một vật phẩm cần phải giám định, có điều không biết công dụng cũng không sao, chỉ bằng vào chất liệu này mà chế tạo thành một thanh thiết kiếm hoặc là mấy thanh phi đao cũng đã rất tốt rồi.
Cửu Cát cất Ngũ Trảo Kim Nguyên, Thiên Cương Đan, ngọc phù Thủy Thuần, Mộng Tự Đan, lệnh bài tàn thiết vào túi trữ vật của mình, để Lôi Hỏa Châu cỡ lớn, mười hai tấm Hỏa Phù ở bên ngoài.
Đinh định đang đang đỉnh đang đang...
Cửu Cát gảy tỳ bà.
Dưới sự điều khiển của âm luật, hai vị công tử Địch gia lần lượt nhét những tấm Hỏa Phù trên mặt đất vào người mình.
Có tấm được nhét vào bên hông, có tấm được nhét vào vạt áo, có tấm được nhét vào ống tay áo... Sáu tấm Hỏa Phù đều được nhét vào.
Hai vị công tử Địch gia lúc này đã trở thành hai người lửa, có thể bị thiêu đốt bất cứ lúc nào.
Vẫn chưa đủ!
Cửu Cát lấy từ trong túi trữ vật ra một viên Lôi Hỏa Châu to bằng ngón tay cái, trực tiếp nhét viên Lôi Hỏa Châu này vào miệng Địch Nhị công tử...
ñ Ø2 â
Đại Khâu sơn.
Hàng trăm tên Võ sư Điền gia đã bao vây Vi Gia bảo.
Vi Nhất Thành, Ngũ thúc công bối phân cao nhất đứng trên lầu cao của Tuyên Lâu.
Bên cạnh lão.
Bên phải là Vi Tuyệt Phi, Võ sư nhất phẩm của Tam phòng, bên trái là Vị Tuyệt Phong, người thường ngày trấn giữ gia tộc, là trưởng phòng Đại phòng.
Nhìn từ trên cao xuống...
Điền gia bố trí đâu ra đấy, những Võ sư hạ tam phẩm kia, mỗi người đều đeo trường cung, mũi tên được tẩm độc.
"Một, hai, ba, bốn, năm, sáu... Lại có sáu đội hình cung tiên, ta không tin Điền gia có nhiều Võ sư như vậy, chắc chắn đã trà trộn thêm hơn phân nửa là võ phu."
"Để võ phu cầm cung tham chiến là trái với luật pháp Đại Càn."
"Hừ! Điền gia bây giờ không quản được nhiều như vậy, chỉ là một lũ võ phu thô kệch, chỉ cần để cho chúng ta xông vào trong trận tiên một người, là có thể giết sạch bọn chúng."
"Đừng nên khinh địch!" Ngũ thúc công Vi Nhất Thành vẻ mặt nghiêm nghị lắc đầu.
"Trận hình trăm người, vạn tiễn cùng bắn, uy lực rất lớn, huống chi mũi tên của bọn chúng đều được tầm độc, loại độc này chắc chắn có thể phá vỡ huyền cương, tùy tiện xông vào, nếu như bị bao phủ bởi mưa tên, e là sẽ không có kết quả tốt."
"Dùng Lôi Hỏa Châu đi."
"Không được! Ủy lực của Lôi Hỏa Châu quá nhỏ, phải dùng Chấn Thiên Lôi, chỉ cần Chấn Thiên Lôi phát nổ ở giữa trận hình trăm người này, chấn động và khói bụi chính là sự che chắn tốt nhất, đến lúc đó có thể dễ dàng phá vỡ trận hình trăm người."
"Chúng ta chỉ có ba quả Chấn Thiên Lôi."
"Đủ rồi... Lát nữa khi quyết chiến, mỗi người chúng ta ném ra một quả."
"Chấn Thiên Lôi dễ dàng bị ngăn cản, đừng nên dễ dàng sử dụng, hiện tại vị trí của chúng ta cao, cho dù bọn chúng có dùng cung tiên, cũng không dám lên đây."
"Nhưng chúng ta bị vây khốn, chung quy không phải là cách..." "Hừ! Một đám phàm nhân võ phu, chẳng lẽ bọn chúng không ăn, không uống, không ngủ? Bây giờ lo lắng nhất định là Điền gia." Vi Nhất Thành cười lạnh nói.
"Ngũ thúc công nói chí phải." Đúng lúc này.
Một gã Võ sư Điền gia đạp không mà đến khu đất trống trước Vi Gia bảo.
Tên Võ sư kia cầm trong tay Thanh Long trường đao, múa một đường đao lớn trên không trung, chỉ nghe Võ sư Điền gia hét lớn: "Ta là Điền Mãn Giang, Võ sư nhị phẩm Điền gia, lũ hèn nhát nhà họ Vi, ta biết các ngươi chỉ là rùa rụt Cổ, có dám phái một tên Võ sư nhị phẩm ra quyết đấu sinh tử với ta không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận