Độc Cổ Ma Tiên

Chương 522: Người sói 1

Chương 522: Người sói 1Chương 522: Người sói 1
Nhưng Cửu Cát có Không Khiếu, cho dù là Cổ trùng nguyên thủy có khả năng sinh sản cũng không thể gây hại cho hắn.
Hắn có thể có được rất nhiều Cổ trùng ở Mông Trạch, từ đó nhanh chóng tăng cường thực lực...
Hơn nữa, Cửu Cát muốn tự mình sáng tạo ra con đường Cổ Tiên của riêng mình, làm sao có thể không giao lưu với những Cổ sư khác. "Tam thúc công... Con quyết định rồi, vì gia tộc, vì con cháu đời sau, chỉ cần lệnh triệu tập ban xuống, con bằng lòng thay mặt gia tộc xuất chinh!"
"Con muốn đến nơi nguy hiểm nhất, đến nơi có thể chém giết Yêu tộc và Cổ sư, chỉ có như vậy mới thể hiện được giá trị của con, cũng chỉ có như vậy mới có thể tôi luyện võ nghệ của con. Vì bản thân, vì gia tộc, vì bách tính Đại Càn, con muốn đến chiến trường Mông Trạch, đây là lựa chọn của con!" Cửu Cát đột nhiên đứng lên, nói năng khí phách. Nghe những lời nói đầy nhiệt huyết này, Vi Nhất Hồng như được trở về trăm năm trước, khi đó, hắn cũng từng nhiệt huyết như thiếu niên trước mắt.
Chỉ là lúc đó, chiến trường Mông Trạch không có nhiều Cổ sư như vậy. Khi đó, Nhân tộc ở Mông Trạch còn chiếm ưu thế tuyệt đối so với Yêu tộc. Nhưng hiện giờ, thế cục đã thay đổi, Nhân tộc đã chuyển sang thế phòng thủ, nói ra thì khó nghe, không biết phủ Tướng quân Mông Trạch còn có thể tồn tại được bao lâu nữa.
"Tốt! Có chí khí, không hổ là nam nhi tài giỏi của Vi gia ta, gia tộc có thưởng phạt phân minh, con muốn được thưởng gì?"
"Con không muốn gì cả, chỉ cần trước khi lệnh triệu tập ban xuống, cho con nghỉ ngơi là được." Cửu Cát nói.
"Tốt! Quả nhiên là nam nhi tài giỏi." Vi Nhất Hồng thật sự cảm động. Nếu Cửu Cát không phải là không có hy vọng đột phá Võ Tiên, thì có nói gì hắn cũng sẽ không hy sinh một người con cháu tốt như vậy.
Ngay cả con trai ruột của hắn cũng không có chí khí như vậy.
Sau khi gặp Võ Tiên Vi gia, Cửu Cát lại đi gặp đại bá là Vi Tuyệt Phong, cữu cữu là Vi Khôn Sơn,...
Gặp ai hắn cũng nói là mắt của mình đã được chữa khỏi nhờ tình cờ ăn được Tạo Hóa Trọng Sinh Đan do Ngọc Hồ Đan Minh luyện chế, còn về chuyến đi Thiên Tàn Cung, hắn chỉ thở dài, khẳng định là không đi được.
Sau khi gặp qua các trưởng bối... Cửu Cát tìm hai tỷ muội nhà họ Hạ, sau đó trong thời gian rất ngắn đã đến Ngân lang Hồ, nhanh chóng tìm được Lý Tiểu Thúy đang luyện đao ở đó.
Lý Tiểu Thúy mặc áo bào màu xám, tay cầm hai thanh trường đao, luyện đao trong đám lau sậy, đao cương tung hoành, vô cùng sắc bén.
"Tiểu Thúy!" Cửu Cát đứng trên lau sậy cao giọng hô.
"Công tử." Lý Tiểu Thúy nhìn thấy Cửu Cát mở hai mắt, đầu tiên là kinh hỉ, tiếp theo là khó tin, nàng thậm chí hoài nghi người trước mắt có phải Cửu Cát hay không.
"Ánh mắt của công tử?"
"Ngươi muốn hỏi Tâm Nhãn Cổ phải không?"
Nơi đây không có người, Cửu Cát dứt khoát mở miệng nói.
Lý Tiểu Thúy gật đầu.
"Ta đã mở Không Khiếu thành công." Cửu Cát lật tay, một con Thiên Túc Trùng da xanh xuất hiện trong tay, chính là Tâm Nhãn Cổ của Cửu Cát.
"Chúc mừng công tử."
"Vào đi..."
"Vào đâu?" Lý Tiểu Thúy vẻ mặt mờ mịt. Trong nháy mắt tiếp theo.
Trời đất quay cuồng.
Lý Tiểu Thúy tiến vào Thiên Tàn Không.
Khi Lý Tiểu Thúy đi vào trong mai rùa, liền nhìn thấy một tiểu nam hài mập mạp vui cười chạy về phía nàng, ôm lấy chân nàng, sau đó dùng mặt cọ vào đầu gối nàng, tỏ vẻ thân mật.
Lý Tiểu Thúy lập tức vui vẻ ra mặt, buông song đao, ôm lấy tiểu nam hài.
"Quả quả, quả quả..." Tiểu nam hài đưa trái cây trong tay cho Lý Tiểu Thúy, ý bảo Lý Tiểu Thúy ăn.
"Cảm ơn... Ngươi tên là gì?" Lý Tiểu Thúy đưa tay nhận lấy trái cây, vừa xoa đầu tiểu nam hài vừa ăn.
"Hắn còn chưa có tên." Giọng nói của Hạ Linh Nhi truyền đến từ phía sau Tiểu Thúy.
Lúc này Lý Tiểu Thúy mới quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Lúc này Hạ Linh Nhi và một nữ tử xa lạ đứng ở bên cạnh, trên người nàng ta có một con kim điêu đang đứng, chính là Kim Mục Thần Điêu - Ngân Mầu.
Cửu Cát có thể nhanh chóng từ Vi Gia bảo đến Ngân Lang hồ là vì thần điêu này, thần điêu nắm lẫy mai rùa, bay thẳng đến Ngân Lang hồ cách đó mấy trăm dặm.
Mặt khác không gian này cũng hết sức kỳ dị, một sân nhỏ mộc mạc gọn gàng, trên đỉnh đầu là thủy tinh tráo trong suốt, có thể nhìn thấy bầu trời và đại địa.
Nhìn từ thủy tinh tráo, cỏ xanh bên ngoài đều rất cao lớn.
Đây là không gian bên trong mai rùa, người bị thu nhỏ lại nên nhìn đồ vật bên ngoài rất lớn.
"Hà Thục Hoa đâu?" Cửu Cát đột nhiên hiện thân hỏi.
"Nửa năm nay ta và Hà tỷ tỷ đến Ngân Lang hồ, lúc đầu chúng ta như hình với bóng, sau đó không biết nàng ấy có được cơ duyên gì, mà rất lâu mới gặp ta một lần, bây giờ chúng ta đã hơn nửa tháng không gặp mặt rồi." Lý Tiểu Thúy cau mày nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận