Độc Cổ Ma Tiên

Chương 273: Phẫn nộ không thành

Chương 273: Phẫn nộ không thànhChương 273: Phẫn nộ không thành
Một quả trứng màu đỏ xuất hiện trên đầu ngón tay của Trương Cửu Cát.
Hắn bỏ quả trứng màu đỏ vào trong bát nước...
Ục ục, ục ục, ục ục...
Trương Cửu Cát ngửa đầu uống cạn bát nước.
"Công tử, đây là?"
"Hỏa Độc Cổ." Trương Cửu Cát thấp giọng đáp.
Chỉ thấy Trương Cửu Cát duỗi tay phải ra, một con rết nhỏ màu đỏ bò lên ngón tay của hắn, quấn quanh ngón trỏ của hắn, sau đó biến mất...
Chỉ thấy trên ngón trỏ tay phải của Trương Cửu Cát đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa nhỏ màu cam đỏ. Theo chân khí của Trương Cửu Cát không ngừng rót vào, ngọn lửa nhỏ màu cam đỏ càng cháy càng mạnh, dần dần biến thành một quả cầu lửa màu cam đỏ trên lòng bàn tay của hắn.
"Công tử... Ngài vậy mà có thể?" Tiểu Thúy trợn mắt há hốc mồm, thậm chí không biết nên nói gì cho phải.
Trương Cửu Cát nhẹ nhàng buông tay ra...
Ngọn lửa màu cam đỏ trong tay hoàn toàn biến mất.
"Công tử... Thật là thần kỹ."
"Ta từng thấy Võ Tiên có thể khống chế băng sương và hỏa diễm." "Chẳng lẽ đây là Tiên Cổ?"
Trương Cửu Cát lắc đầu, vẻ mặt nghiêm nghị nói: "Có lẽ đây lại là một con Chuẩn Tiên Cổ, có điều so với Tâm Nhãn Cổ thì vẫn kém xa."
"Chúc mừng công tử lại có thêm tân Cổ, tốc độ tu luyện tăng gấp bội."
"Chỉ có thể tăng lên một chút tốc độ tu luyện mà thôi, sao có thể nói là tăng gấp bội?" Trương Cửu Cát lắc đầu.
"Ở bên ngoài vẫn là không nên nói về chuyện Cổ trùng." Trương Cửu Cát lần nữa nhắc nhở.
"Vâng." Tiểu Thúy gật đầu.
Trương Cửu Cát vỗ túi trữ vật một cái, lấy ra cái tẩu thuốc bằng sắt tinh luyện mua ở Tiêu gia lò luyện khí lúc trước.
Nhét thuốc lá vào trong tẩu thuốc, sau đó lẫy ra một cái bình sứ.
Đổ chỗ cặn thuốc có chứa hỏa độc vào trong thuốc lá.
Ngón trỏ tay phải khẽ chà xát...
Châm lửa...
Sau đó hít một hơi thuốc lá nồng nặc...
Khói thuốc nồng nặc chứa đầy hỏa độc tràn ngập trong phổi.
Hỏa độc trong khói thuốc bị hấp thu hết, khi Trương Cửu Cát lần nữa phun ra, khói đen đã biến thành khói trắng.
"Vị này thật là nặng." Trương Cửu Cát lầm bẩm một câu.
"Tiểu Thúy... Ngươi đi luyện đao đi, không cần phải đứng đây với ta."
"Vâng công tử."
Tiểu Thúy đi sang một bên bắt đầu luyện tập Trường Ca Đao Quyết) , còn Trương Cửu Cát thì rít từng hơi thuốc độc, cho Hỏa Độc Cổ mới sinh ra ăn...
Xuân Giang lâu.
Một tên nam tử bốc mùi hôi thối bị treo ngược trên gác xép, dân chúng hai bên đường dừng lại xem, bàn tán xôn xao...
Những người xem náo nhiệt này phần lớn đầu là thường dân, Võ sư đi qua chỉ nhàn nhạt liếc mắt, cũng chẳng muốn xen vào việc của người khác. Thế lực có thể mở thanh lâu trong nội thành chắc chắn có liên quan đến Võ Tiên thế gia, mà Xuân Giang Lâu này chính là sản nghiệp của Tiêu gia.
Võ sư của Lâm Giang thành Võ viện phần lớn đầu là Võ sư bình dân, thứ bọn hắn theo đuổi là tiền đồ của chính mình, chứ không phải xen vào chuyện bao đồng...
Vèol
Một tiếng xé gió vang lên.
Một đạo kiếm khí xeẹt đến...
Sợi dầy thừng treo ngược bị một nhát kiếm chém đứt.
"Ca!", Vi Thanh Thanh vội vàng đỡ lấy tên nam tử bốc mùi hôi thối. "Ca! Huynh thế nào rồi?".
"Muội muội... Chân của ta...", Vị Đạt Hoa râu ria xồm xoàm kêu lên đau đớn.
Vi Thanh Thanh nhìn xuống chân huynh trưởng.
Hai chân bị đánh đến nát bấy, tuy là vết thương ngoài da, nhưng bên trên lại bôi đầy phân.
Đây là phân côn của thanh lâu...
Lang nha bổng bọc thiết bì, sau khi nhúng vào phần, đánh lên da thịt.
Người thường trúng phân côn thường sau bảy tám ngàysẽ toàn thân bốc mùi hôi thối mà chết, cho dù Võ sư thân thể cường tráng trúng phải thương thế nặng như vậy cũng khó giữ được hai chân.
"Ây dô... Đây chẳng phải Vi sư muội sao?".
Trên lầu ba Xuân Giang Lâu.
Một tên đệ tử trẻ tuổi mặc võ phục xanh trắng thò đầu ra, giả vờ kinh hỉ kêu to.
"Tiêu Khang! Ngươi còn võ đức hay không? Võ viện tiểu bỉ ngươi thua ta, ngươi liền giận chó đánh mèo lên người huynh trưởng ta sao?".
"Vi sư muội! Ngươi đừng có ngậm máu phun người, vị bằng hữu này đến Xuân Giang Lâu chơi gái không chịu đưa bạc, theo quy củ thì bị đánh phân côn, đánh hắn đều là người thường, ta chưa từng ra tay, Đinh huynh có thể làm chứng!".
Trên lầu ba lại đi ra một gã thanh y công tử.
Công tử áo xanh đầu đội trâm ngọc, dung mạo nho nhã tên là Đinh Triệt, là con trai của Thành chủ Đinh Hóa Vần.
Thành chủ Đinh Hóa Vân khéo đưa đẩy, muốn kết giao với các Võ Tiên thế gia.
Vi gia tuy cũng Võ Tiên thế gia, nhưng so với Tiêu gia lại không cùng một đẳng cấp.
Đinh Triệt tự nhiên biết nên lựa chọn như thế nào...
"Vị cô nương... Lệnh huynh quả thật muốn chơi gái không trả tiền, những cô nương này cũng vì sinh nhai, những tên côn đồ kia ra tay cũng bởi phẫn nộ, mong rằng cô nương đừng nên kích động làm hỏng hòa khí đồng môn...", Đinh Triệt mở miệng khuyên nhủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận