Độc Cổ Ma Tiên

Chương 59: Luyện võ trường mới

Chương 59: Luyện võ trường mớiChương 59: Luyện võ trường mới
“Phan gia này thật là...” Cửu Cát cầm chùm chìa khóa, đi ra ngoài.
Trong sân, Trương Hiếu Kính đang dặn dò đám gia nhân.
Dẫn đầu là Lục Đào, một võ sĩ trẻ tuổi, bên cạnh là Tần chưởng quầy, lão Tam, và đám võ sĩ của Phan gia.
“Lão gia... Chúng ta đi thu mua dược liệu đây.” Lục Đào phấn khởi nói.
“Cẩn thận trên đường, Tần chưởng quầy, lão Tam, các ngươi phải chỉ bảo cho bọn họ...” Trương Hiếu Kính dặn dò.
Sau khi bọn họ rời đi, Cửu Cát đi đến bên cạnh Trương Hiếu Kính, đưa chùm chìa khóa cho ông ta.
Hắn nhỏ giọng kể về số tài sản còn lại của Phan gia. Vàng bạc không giống những thứ khác, Hà Thục Hoa muốn mang đi phải cần thâm mấy chiếc xe ngựa.
Thực ra, Hà Thục Hoa đã sớm có ý định phản bội Phan gia, mỗi lọ Tụ Khí Tán, Phan gia chỉ được hưởng hai phần lợi nhuận, tám phần còn lại đã bị nàng ta biển thủ, giấu ở nơi bí mật.
“Lần này con thật sự kiếm được bộn rồi.” Trương Hiếu Kính cảm thán.
Đây không phải là lần đầu tiên ông nói câu này, khi Cửu Cát nói muốn bỏ ra tám ngàn lượng bạc để mua lại Phan gia, ông đã nói chuyện với Cửu Cát cả đêm.
Cửu Cát kể hết mọi chuyện cho ông nghe, chỉ giấu chuyện của Hà Thục Hoa.
Trương Hiếu Kính là người từng trải, suy nghĩ sâu sắc, có thể giúp Cửu Cát bày mưu tính kế.
“Ngươi có nghĩ đến việc Hà Thục Hoa muốn dùng tám ngàn lượng bạc đó để làm gì không?” Trương Hiếu Kính hỏi.
“Chắc là mua nhà cửa, ruộng đất.” Cửu Cát suy nghĩ một chút rồi nói.
“Chắc là không phải.” Trương Hiếu Kính lắc đầu.
“Ta hiểu rồi... Nàng ta muốn thuê Võ sư bảo vệ.” Cửu Cát lại đoán.
“Hà Thục Hoa được Lương gia bảo vệ, lại được Tiêu gia bảo vệ, không cần phải thuê Võ sư, tẩy trắng bạc không nhất định là để dùng đường đường chính chính, cũng có thể là để dùng cho những việc mờ ám.”
“Ý người là sao?”
“Ví dụ như một số tổ chức Cổ sư bí mật cần tiền, bọn họ sẽ đến tìm nàng ta để bán Cổ trùng.”
“Không thể nào! Nếu Hà Thục Hoa trở thành Cổ sư, chắc chắn sẽ bị tổ chức Cổ sư khống chế, nàng ta không phải kẻ ngốc, sao lại tự giao nhược điểm cho người khác?”
“Hà Thục Hoa không cần dùng Cổ trùng cho bản thân, nàng ta có thể dùng Cổ trùng để bồi dưỡng tử sĩ. Trước kia ở Lưu Hương thành, ta từng thấy nhiều quan lại quyền quý sai khiến Võ sư làm những việc mờ ám, lúc đó ta không hiểu tại sao Võ sư lại chịu nghe lời phàm nhâần, bầy giờ nghĩ lại, có lẽ bọn họ không phải là Võ sư, mà là Cổ sư được bồi dưỡng...” “Thế giới này lấy võ làm trọng, có nhiều tiền mà không có võ công thì cũng vô dụng, dễ dàng bị cướp đoạt, giống như Phan gia, chỉ vì đắc tội với Trương Bưu mà bị cướp hết tài sản, nếu ta là Hà Thục Hoa, ta nhất định sẽ bồi dưỡng tử sĩ, thậm chí có thể tự mình trở thành Cổ sư.” Trương Hiếu Kính nheo mắt nói.
“Thật sự có tổ chức Cổ sư bán Cổ trùng sao?”
“Nhất định là có!” Trương Hiếu Kính khẳng định.
“Ta từng tiếp xúc với mấy vị Võ sư, trong đó có một người tên là Đường Chấn Phong, quan hệ của ta với ông ta rất tốt, nếu ngươi không phải là người mù, ta đã đưa ngươi đến chỗ ông ta học võ...” “Đường Chấn Phong và mấy vị Võ sư khác đều có một điểm chung, đó là rất thích ăn cá, mỗi bữa đầu phải có cá, không có cá sẽ nổi giận.” Trương Hiếu Kính nheo mắt nói.
Bây giờ, ông ta đã hiểu về Cổ sư, biết rằng Cổ sư phải nuôi Cổ trùng, giống như Trương Bưu phải ăn thịt heo, Tiểu Thúy phải ăn gan heo, Cửu Cát phải giả mù đi dạo phố.
Sau khi hiểu về Cổ sư, ông ta nhớ lại chuyện cũ, những chuyện kỳ lạ trước kia đầu trở thành nghi vấn.
“Võ công của Đường tiền bối thế nào?”
“Ít nhất là Võ sư trung tam cảnh.”
“Lợi hại thật đấy.”
“Bây giờ, ông ta bề ngoài là Võ sư về hưu, mở võ quán ở Lưu Hương thành, nhưng ta biết, ông ta chưa từng học ở Võ viện ngày nào.”
“Vậy tức là ông ta biết cách tu luyện đến trung tam cảnh?”
“Chắc chắn là biết.”
Ban đêm.
Cửu Cát chuyển đến một tiểu viện riêng biệt, rộng gấp bốn năm lần so với trước kia.
Tiểu viện trước kia của hắn chỉ có một cây hoa quế, còn tiểu viện bây giờ bao gồm cả phòng của Mạnh Ngọc Nương, Lý Tuệ Tú, Phan Nguyệt Cầm, còn phòng của Phan Trường Vân thì để cho Trương Hiếu Kính.
Còn Trương phủ cũ thì để cho gia nhân ở, nhưng hiện tại vẫn chưa dọn dẹp xong.
Trong một căn phòng lớn, Tiểu Thúy đã đun nước nóng đầy bồn tắm.
Sau đó, nàng ta mở một lọ Tụ Khí Tán ra, đổ vào bồn tắm.
Mùi thơm lan tỏa khắp phòng...
Tiểu Thúy cởi quần áo cho Cửu Cát, dìu hắn vào bồn tắm.
“Ngươi cũng vào đây.” Cửu Cát nói.
“Vâng.” Tiểu Thúy cởi bỏ y phục, lộ ra làn da trắng nõn.
Nàng ta bước vào bồn tắm, bỗng nhiên run lên, nàng ta nhìn thấy Cửu Cát mở mắt, một bên mắt sáng long lanh, còn một bên mắt thì có một con Cổ trùng màu xanh lam.
Bạn cần đăng nhập để bình luận