Độc Cổ Ma Tiên

Chương 202: Lý Đại Bảo dâng thức ăn 2

Chương 202: Lý Đại Bảo dâng thức ăn 2Chương 202: Lý Đại Bảo dâng thức ăn 2
Thái giám Hoa Anh sắc mặt trầm xuống.
Lại là tên hạ nhân không biết phép tắc nào đến quấy rầy mình.
Thế nhưng theo một mùi thơm bay tới...
Thái giám Hoa Anh lập tức lộ ra vẻ mặt say mê.
Là long tiên!
Hơn nữa là bạch long tiên thượng hạng.
"Hoa công công... Bữa tối của ngài đã chuẩn bị xong, ngài xem chúng ta đưa vào cho ngài hay là tìm một chỗ khác để dùng?" Lý Đại Bảo đứng ngoài tấm rèm trắng cung kính hỏi.
"Đưa vào cho ta, ta ăn ở đây." Thái giám Hoa Anh nói bằng giọng the thé.
Thái giám Hoa Anh nói xong, Lý Đại Bảo xách hộp thức ăn, vén tấm rèm trắng lên. Đằng sau Lý Đại Bảo còn có hai tên Mão Công, bọn họ hợp lực khiêng một chiếc bàn gõ.
Đặt bàn gỗ trước mặt Thái giám Hoa Anh, Lý Đại Bảo mở hộp thức ăn ra.
Bên trong hộp thức ăn...
Không chỉ có món đuôi bạch long hấp mà Thái giám Hoa Anh thích ăn nhất, mà còn có pín dê xào, đuôi bò hầm, cùng với một bình rượu ngon lâu năm.
"Hoa công công, mời dùng bữa!" Lý Đại Bảo nịnh nọt nói.
"Ừm..." Thái giám Hoa Anh hài lòng gật đầu, sau đó nói với Lý Đại Bảo: "Tiểu Lý Tử, ngươi vất vả rồi, đợi ta công rời đi, nhất định sẽ nói tốt với Địch thành chủ vài câu."
"Đa tạ Hoa công công." Lý Đại Bảo cảm kích nói.
Thái giám Hoa Anh gật đầu.
"Tiểu Lý Tử... Một lát nữa khi ngươi đi đưa cơm cho mấy tên lính canh thì nói với bọn họ, nói là ta sợ rằng sẽ có biến cố, e là phải ở thêm một ngày trong nghĩa trang này."
"Biến cố gì?" Lý Đại Bảo mặt mày tái mét hỏi, có một thoáng, hắn ta muốn quỳ xuống cầu xin.
"Hi hi... Tiểu Lý Tử, nhìn ngươi kìa, căng thẳng quá, có biến cố gì thì cũng chẳng liên quan đến ngươi, mau đi đi." Thái giám Hoa Anh mím môi cười một cách yêu mị.
Lý Đại Bảo trước tiên là đặt nỗi lo lắng xuống, sau đó nhìn dáng vẻ của Thái giám Hoa Anh, bỗng nhiên cảm thấy ớn lạnh, vội vàng dẫn theo thuộc hạ khom người rời đi.
Lúc Lý Đại Bảo rời đi, Thái giám Hoa Anh bắt đầu ăn uống ngon lành.
Nguyên liệu chắc chắn là nguyên liệu tự nhiên, lại được đầu bếp hấp nguyên một buổi chiều, ngậm trong miệng nhẹ nhàng mút, cái vị mầm mại ngon ngọt lập tức trôi xuống Cổ họng.
"Ngon miệng..." Thái giám Hoa Anh thốt lên một cách hưởng thụ.
Ngon như vậy, phải có rượu ngon đi kèm. Thái giám Hoa Anh mở bình rượu, một mùi rượu nồng nàn xộc vào mũi.
Ngửi thấy mùi rượu này...
Vẻ mặt hưởng thụ của Thái giám Hoa Anh bỗng chốc lạnh đi, hắn ta nhìn chằm chằm vào bình rượu này một cách sắc bén.
Làm Thái giám cần phải thử độc cho hoàng đế, cho nên xem xét độc dược là kỹ năng cơ bản.
"Thiên Hương Túy... Hừi! Thú vị đây."
lÌị
Nghĩa trang.
Nhà bếp. Lý Đại Bảo dẫn theo hai tên thuộc hạ, mỗi người xách một hộp thức ăn đi về phía cửa ải, nơi đó còn có năm tên lính canh.
Lính canh của phủ thành chủ chính là Bộ khoái cấp bậc Võ sư.
Năm tên lính canh này có chí hướng cao xa, khao khát được chiến đấu với yêu thú, đáng tiếc tu vi của bọn họ quá thấp, còn chưa thể lên tiên tuyến.
Bây giờ thành chủ Địch Sinh Vân lại lệnh cho bọn họ đến bảo vệ một tên Thái giám, trong lòng bọn họ vốn đã bất mãn, bây giờ tên Thái giám kia lại chủ động đuổi bọn họ đi, đúng là cầu còn không được...
Lúc Lý Đại Bảo dẫn theo thuộc hạ rời đi, cá cay trong bếp cũng đã được cho vào nồi...
"Huynh đệ... Đến lúc làm việc rồi." Ngô đường chủ tay cầm một cây tam xoa thương sải bước đi trước, những người còn lại theo sau.
Tam xoa thương thuộc loại binh khí dài, loại vũ khí này căn bản không thể cho vào túi trữ vật, chỉ có thể cầm trên tay, tương tự lưới đánh cá bằng chỉ vàng cũng trang bị có kích thước lớn không thể cho vào túi trữ vật.
Phòng chứa thi thể trong nghĩa trang.
Thái giám Hoa Anh khoanh chân ngồi trên chiếu rơm nhìn về phía sáu bóng người cầm trường thương chậm rãi đi tới cách đó trăm bước, trên mặt hắn ta nở nụ cười lạnh, sau đó nghiêng đầu làm đổ bình rượu trong tay, giả vờ ngất xỉu trên bàn. Ngô đường chủ vén rèm lên, nhìn thấy tên Thái giám đang nằm qục trên bàn gỗ, trên mặt lập tức hiện lên nụ cười đắc ý.
"Ngô đường chủ... Bây giờ Cổ trùng còn chưa nở ra, tên Thái giám này nên xử lý thế nào?" Một tên thuộc hạ của Thủy Long Bang hỏi.
Ngô đường chủ nhìn tên Thái giám đang hôn mê nói: "Thiên Hương Túy không thể mê man được bao lâu, để phòng ngừa vạn nhất, vẫn là giết hắn ta là hơn, Lão Hắc Ngư, ngươi đi chặt đầu tên hoạn quan này cho ta."
"Được rồi." Chỉ thấy một tên mặt đen, tiện tay ném cây tam xoa thương trong tay vào góc tường, sau đó vỗ một cái vào túi trữ vật, lấy ra một thanh đao cong, múa một vòng, sải bước đi về phía Thái giám Hoa Anh.
Thanh đao thép trong tay giơ cao lên.
Phập.
Một thanh kiếm nhỏ đã đâm vào ngực hắn ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận