Độc Cổ Ma Tiên

Chương 452: Đêm về Trương phủ 2

Chương 452: Đêm về Trương phủ 2Chương 452: Đêm về Trương phủ 2
"Hậu Thiên trận văn hẳn cũng có một số lý luận cơ bản, hoặc trận văn cơ bản, bổn tọa không định học sâu, không có nghĩa là không học, ít nhất phải xem hiểu được..."
"Vậy ngài muốn học đến trình độ nào, chuyện này phải có giới hạn chứ, ta cũng không thể đi theo ngài cả đời được?"
"Hậu Thiên trận văn đại khái phải nhìn ra được manh mối phân môn biệt loại, còn Tiên Thiên Luyện Khí thuật ít nhất phải luyện chế được một món pháp khí."
"Chuyện này có hơi khó khăn a." Đàm Vịnh Thương gãi đầu, lộ vẻ không tình nguyện.
Ban đầu còn tưởng rằng chỉ cần nói sơ lược về thuật luyện khí là có thể đổi được một môn chưởng pháp độc đáo, giờ xem ra, không đem thứ thật của thuật luyện khí ra dạy thì không được rồi.
"Muốn dùng Tiên Thiên Luyện Khí pháp luyện chế pháp khí, nhất định phải có vật liệu yêu thú đặc thù." Đàm Vịnh Thương lại khó xử nói. "Không sao... Đến lúc đó chúng ta đến khu chợ Cổ ở Cổ Chu tỉnh mua một ít vật liệu yêu thú là được." "Cái đó... Ngươi khi nào thì thả ta về?" Đàm Vịnh Thương hỏi dò. "Đến được Bích Ba thành, gặp được thuyền của Thiên Tàn Minh, ta tất nhiên sẽ thả ngươi đi."
Khóe miệng Đàm Vịnh Thương giật giật, lúc này hắn vô cùng hối hận vì đã nói cho Cửu Cát biết tin tức về Thiên Tàn Lệnh, chỉ vì một viên Thiên Cương Đan bản thân không dùng đến, cùng với một chút lòng hiếu kỳ nho nhỏ, mà phải đi theo một nam nhân khác suốt một năm trời, nhỡ đâu mà nảy sinh tình cảm... Theo bánh xe ngựa xóc nảy.
Xe ngựa màu đen tiến vào trong Lâm Giang thành.
Khách điếm Tây Đại nhai.
Hai người ăn cơm xong liền trở về phòng nghỉ ngơi.
Lúc này trời vẫn chưa tối.
Cửu Cát lặng lẽ rời khỏi phòng của mình, đi đến tiệm thịt kho Tây Đại nhai.
Tiệm thịt kho Tây Đại nhai.
Một nữ nhân xa lạ đang thái thịt kho. Đột nhiên.
Một nam tử mặc áo choàng đen, đeo mặt nạ sắt một mắt đứng trước mặt nữ nhân này.
"Vị khách quan này... Ngài muốn gì?"
"Nửa cân cá kho, nửa cân tiết canh." Cửu Cát bình tĩnh nói.
"Khách quan ăn hết được chừng này sao?"
"Ấn hết được..."
Nữ nhân xa lạ dùng vại sành đựng cá và tiết canh...
"Cho thêm ớt."
"Được." "Chủ tiệm thịt kho trước kia đâu rồi?" Cửu Cát giả vờ như vô ý hỏi. "Ồ... Nhà lão Trương giờ khấm khá rồi, có một đứa con trai là đệ tử Võ viện, nay đã chuyển vào nội thành ở rồi."
"Nội thành ở đâu?" Cửu Cát hỏi. "Xin hỏi ngài là?"
"Bạn của Trương Lê Hoa." Cửu Cát đáp.
"Trương phủ, Tiểu Long nhai ở nội thành." Nữ nhân kia trả lời.
"Đa tạ." Cửu Cát trả tiền, cầm cá kho và tiết canh rời đi.
Đến cửa vào nội thành.
Cửu Cát kinh ngạc phát hiện, lệnh truy nã của mình thế mà lại được dán trên tường.
Trên tường chỉ có một bức chân dung của người mù, vẽ vô cùng sống động, nhưng lại không có tên của Cửu Cát, hiển nhiên Lăng gia ở Nghi Quảng tỉnh chưa điều tra rõ lai lịch của Cửu Cát.
Cửu Cát rời khỏi Lâm Giang thành ba năm, e là người còn nhớ hắn cũng không còn nhiều.
Lâm Giang thành treo bức họa của Cửu Cát, phần lớn cũng chỉ là làm cho có lệ.
Dù sao thì Lâm Giang Thành chủ Đinh Hóa Vân e rằng cũng không phải là đối thủ của Cửu Cát.
Cửu Cát xoay người rời đi.
Nơi khác Cửu Cát dám xông vào, nhưng Lâm Giang thành thì hắn thật sự không dám.
Phụ thân Trương Hiếu Kính đang ở trong thành, ông chỉ là một người bình thường, căn bản không thể bị liên lụy vào những ân oán này.
Khi Cửu Cát trở lại khách điếm Tây Đại nhai, kinh ngạc phát hiện Đàm Vịnh Thương thế mà đã lặng lẽ rời đi.
Đàm Vịnh Thương chạy trốn rồi... Cửu Cát từ Thương Sơn, Bắc Lộc Châu đưa Đàm Vịnh Thương lên khinh khí cầu, mục đích lớn nhất kỳ thật là vì muốn cho Tâm Nhãn Cổ ăn.
Dù sao thì Thương Sơn thưa thớt người ở, Cửu Cát rất có thể mấy ngày mấy đêm cũng không gặp được một người. Hiện giờ đã đến Cửu Châu đông đúc, Đàm Vịnh Thương cho dù có chạy trốn giữa đường cũng không ảnh hưởng gì đến Cửu Cát.
Đã đi thì mặc hắn...
Đối với thuật luyện khí, mục đích của Cửu Cát cũng chỉ là muốn hiểu biết, đầ phòng việc bỏ lỡ cơ duyên ở Thiên Tàn Cung, chứ không phải thật sự muốn trở thành một gã Luyện khí sư.
Dù sao thì tinh lực của con người có hạn.
Mọi chuyện đầu phải xoay quanh mục tiêu cốt lõi là giải quyết mối nguy hiểm tiềm ẩn của Cổ trùng, còn thuật luyện khí, thuật luyện đan chẳng qua chỉ là phương tiện để đạt được mục đích, chứ không phải là mục tiêu.
Màn đêm nhanh chóng buông xuống...
Cửa sổ phòng của Cửu Cát mở ra, Cửu Cát lặng lẽ rời khỏi khách điếm. Chân đạp hư không, lăng không hư độ.
Chân nguyên vận chuyển đến Dạ Kiêu pháp y, một luồng hắc khí bao phủ lấy Cửu Cát, khiến Cửu Cát hoàn toàn biến mất trong màn đêm. Tiểu Long nhai.
Trương phủ.
Trong tiểu viện.
Một đứa trẻ đang chơi đùa trong sân. Đột nhiên.
Đứa trẻ cảm thấy trong màn đêm hình như có thứ gì đó rất lớn đang đến gần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận